Thế giới phép thuật (Thế giới của tình yêu) Au: Ice Moon Quyển 1: Chương 44 Bọn anh lao lên xe rồi phóng tới biệt thự Thiên Hàn với tốc độ kinh hoàng Tại biệt thự. Trước cổng và 2 bên đường thì hàng loạt các loại xe môtô, BMW, AUDI,...đang chờ sẵn, cả 4 nhanh chóng bước vào. Lão đại. Bọn đàn em của anh cúi đâu. Chuẩn bị cho tao đồ dùng chiến đấu trong vòng 5 phút. Anh ra lệnh cho chúng. Một đám đi chuẩn bị đồ. 5 phút sau, tất cả đã được chuẩn bị một cách hoàn chỉnh. Nhưng chúng ta biết đâu mà tìm, điện thoại cũng mất tín hiệu rồi. Hắn lo lắng. Để tao xem tín hiệu trên người cô ấy. Anh lấy máy tính bảng ra, đôi tay lướt trên đó. Bọn họ ở trong một nhà kho ngoại thành. Anh nói. Bọn anh lên xe phóng đi trước, theo sau là hàng loạt những chiếc xe. Phải nhanh lên thôi. Anh vừa nói vừa lấy máy bấm gọi cho hắn. Sao thấy chưa? Hắn hỏi. Rồi, ngoại thành tây căn nhà kho phía dưới 1 khu rừng, báo cho hai thằng kia nữa, nhanh lên. Anh giục. Được, bọn tao sẽ theo sát mày. Gia Bảo trả lời rồi cúp máy. 30’ sau. Rẽ phải. Anh ra lệnh. “KÉT...” Anh vội phanh lại. Tất cả xuống xe, đường này nhỏ quá, ô tô không vào được. Anh bước xuống xe. Từ đây đi vào chắc khoảng 3, 4 km nữa, chờ moto phía sau vậy. Anh nhìn phía trước nói. Sao vậy? Chàng bước đến. Không đi được, chắc phải đi bằng moto thôi.Anh. Ừ. Họ đang theo sau. Cậu cũng nói. Họ đến rồi đi thôi. Hắn leo lên chiếc xe moto đầu tiên rồi phóng đi trước, bọn anh cũng leo lên nhưng chiếc xe phía sau rồi phóng đi. -------------------------------------------- Angela ở trong trụ sở cảm thấy gì đó không tốt. Sử dụng tín hiệu của con chip M xem cô thế nào thì phát hiện bọn cô bị bắt cóc đến một căn nhà hoang ở ngoại thành. Angela tìm khoảng 10 người đi đến chỗ bọn cô bị nhốt. -------------------------------------- Ở một nơi khác, cô cảm thấy chóng mặt, cố gắng mở đôi mắt nặng trĩu ra. Bọn cô đang ở trong một căn nhà hoang tối om, ba người bạn của cô cũng đang dần tỉnh lại. “Các cậu cũng bị bắt đến đây sao?” Cô hỏi. “Bọn mình đang đi mua sắm thì bị một đám người bịt miệng và ngất đi, tỉnh dậy thì ở đây.” Nó trả lời. Cô gật gật đầu. Đang định dùng phép thuật để tháo dây thì cô cảm thấy không thể sử dụng phép thuật được, bọn nó cũng vậy. “Các cô biết vì sao không thể sử dụng phép thuật không? Dây trói đó là Khổng Thiên Sách, ai bị trói thì không thể sử dụng được phép thuật.” Một giọng nói của con gái vang lên. Cánh cửa mở ra, bốn cô gái bước vào. Là bọn ả, sao bọn ả lại bắt bọn cô chứ. “Tao khuyên chúng mày nên tránh xa mấy anh ấy ra, tưởng có hôn ước thì hay lắm, bọn mày nên nhớ, mấy anh ấy là của bọn tao, chúng mày mà không tránh xa các anh ấy thì đừng trách bọn tao ác.” Ả Đặng Thục Ngân nói. Thì ra bọn ả bắt bọn cô chỉ vì muốn cướp bọn anh. “Nếu bọn tao nói không?” Nàng nhìn bọn ả đầy thách thức. Chát. Sau câu nói đó, nàng bị ăn nguyên một cái tát của nhỏ Tuệ Ái. “Chia ra xử lí chúng.” Ả Lí Tang Nhược im lặng giờ lên tiếng. Thế là bọn cô bị lôi đi bốn căn phòng.