Lão công là zombie vương

Chương 42 : ♦ Chương 42

CHƯƠNG 42: LẠC ĐƯỜNG Edit: Lan Anh Theo bọn họ nhảy xuống xe thì cái chùy khổng lồ kia cũng rơi xuống, chỉ vỏn vẹn một cái đập liền khiến xe hàng bị bể nát. Nhìn một màn này khiến tâm Lạc Nhạn trùng xuống. Tên quái vật khổng lồ này đã tiến vào cấp 2, so với zombie hiện tại mạnh hơn rất nhiều. Hiện tại cô muốn đối phó với nó có lẽ cần chút thời gian, bất thình nghe một tiếng thét truyền đến khiến Lạc Nhạn chau mày, không vui mà nhìn sang. Zombie chạy đến trước người Lam Tiếu Tiếu khiến cô ta bị dọa, vừa rồi nếu như không có Kim Ngọc kéo cô ta ra, có lẽ cô ta đã bị con quái vật kia cho một búa chết tươi, cho nên lúc này cô ta nắm chặt lấy Kim Ngọc, coi hắn như vị cứu tinh. Kim Ngọc lại có chút hối hận, màng nhĩ hắn hiện tại đau nhức kinh khủng, nữ nhân này là đồ đần hả? Ở trung tâm thành phố này mà hét lên như vậy, ngại zombie ở đây không đủ nhiều hay sao? Sớm biết như vậy ban nãy để cho cô ta ngồi luôn ở trong xe. Không chỉ như vậy, cô ta chỉ muốn trốn phía sau hắn? Hiện tại zombie vây quanh bốn phía, coi như hắn muốn che chở, cũng chưa chắc có đủ năng lực. Mà Lạc Nhạn chỉ là nhìn thoáng qua, cũng không nhìn nhiều. Xe hàng vỡ vụn, zombie ở bốn phía càng thêm điên cuồng, mắt của chúng dán lên người họ, bắt đầu chạy tới gần. Đám zombie miệng mở to như chậu máu, cùng với mùi thối rữa trên người khiến sắc mặt mọi người biến hóa kịch liệt. Nhìn sơ thì ở đây cũng phải hơn vạn con zombie, nếu như cứ chờ ở đây, chỉ sợ không đủ nhét kẽ răng cho bọn chúng. Nhưng con quái vật kia lại để mắt tới bọn họ, miệng gào thét hương bên này đi tới. “Anh hai, anh mang theo bọn Lê Tử chạy trước đi.” Lạc Nhạn cắn môi dưới, tay nắm chặt chủy thủ, mắt lộ ra sát ý. “Chị, chị điên rồi sao? Con quái vật này là cái quỷ gì chị cũng không biết, vậy mà chị còn muốn đối phó với nó?” Lê Tử thở dồn dập, không cần nói đến Lạc Nhạn, ngay cả cô khi nhìn thấy nó cũng nhịn không được mà phát run. Lạc Nhạn lắc đầu, một mặt kiên quyết, “Các ngươi đối đầu với nó sẽ bị nhiễm virus, cho nên chị đi là thích hợp nhất.” Không sai, con quái vật này đã tiến hóa đến cấp 2, đã có thể cảm nhiễm Dị năng giả, chỉ cần là người cấp độ không cao hơn nó, đều sẽ không bị nhiễm virus trên người nó. “Có ý gì?” Kim Ngọc không hiểu, chau mày nhìn Lạc Nhạn, hắn nhất thời có chút không rõ, huống hồ lúc này không phải là vấn đề có bị cảm nhiễm hay không, mà là bọn họ căn bản không đánh lại nó. “Mọi người không cần để ý, trên người tôi có súng.” Lạc Nhạn nói xong liền chạy đến chỗ con quái vật. Lời này lại khiến Lạc Dật dừng bước, hắn sực nhớ trên người Lạc Nhạn có súng, nhưng như vậy em ấy cũng sẽ gặp nguy hiểm. Lạc Dật chưa kịp nghĩ nhiều thì bị zomie tấn công. Đặc biệt là Kim Ngọc, theo đạo lý thì mấy con zombie này không đáng để hắn bỏ vào mắt, nhưng Lam Tiếu Tiếu giống như người điên, nắm chặt lấy tay hắn thì thôi, thỉnh thoảng còn gào lên khiến đám zombie đều chạy tới chỗ hắn. Mà khi hắn muốn công kích, cô ta lại kéo hắn qua đón zombie, khiến Kim Ngọc suýt chút nữa cắn trúng đầu lưỡi. Khi Lạc Nhạn xông lên thì thanh chùy cũng bay tới, Lạc Nhạn vội vàng xoay người né tránh, nhìn cái chùy nện lên mặt đất khiến mặt đất chấn động, mắt cô hiện lên vẻ lạnh lùng. Một chùy này nếu đánh trúng, chắc chắn cô sẽ mất mạng. Mắt cô khẽ híp lại, muốn móc súng gắn trên đùi ra, nhưng chỉ vừa chạm đến cây súng thì một búa lại vung đến, Lạc Nhạn chỉ có thể vừa tránh né vừa chạy quanh. Thân thể liên tục chuyển động, mắt thấy con quái vật này di chuyển chậm chạp, mà cô đã chạy đến sau lưng nó, ngay lập tức cô nhảy lên một cái, chủy thủ ghim chặt vào trong người quái vật. Máu đen chảy ra, do cấp số cao nên máu của nó có khả năng ăn mòn, khiến chủy thủ trong nháy mắt tan rã, Lạc Nhạn vội vàng buông tay ra, lui về phía sau. Quái vật tức giận gầm lên một tiếng, đuổi theo phía sau Lạc nhạn, cây chùy trong tay liên tục đập vào Lạc Nhạn. Lạc Nhạn nhíu mày, vội vàng xoay người né tránh, mà lúc này vốn zombie bốn phía muốn xông tới, nhưng lại e ngại con quái vật kia, cho nên không dám tiến lên, bây giờ Lạc Nhạn chạy ra khỏi phạm vi áp lực mà con quái vật kia tạo ra, nên đám zombie trong nháy mắt nhào lên người Lạc Nhạn. Lạc Nhạn bước lui ra sau một bước, ở nguyên tại chỗ xoay một vòng, chủy thủ trong tay xẹt qua đầu zombie, nhìn quái vật khổng lồ đang chạy về hướng bên này, cô lấy súng ra, khóe miệng cong lên. Quái vật cầm chùy, sải chân thật dài mà chạy về phía này. Mà sau khi nó tới gần thì zombie cũng chậm rãi thối lui, hiển nhiên là đang sợ hãi, điều này thật có lợi cho Lạc Nhạn. Cô đứng tại chỗ, tay cầm chắc súng, ngay lúc nó cách cô không đến 3 mét liền nổ súng. Đạn từ trong súng bay ra làm cho không khí cũng uốn lượn theo, sau đó xuyên qua đầu của quái vật, vốn đang chạy nhanh lại đây thì động tác bỗng dừng lại, mắt trừng lớn nhìn Lạc Nhạn, một lúc lâu thân thể mới nghiêng qua một bên, ngã xuống đất. Thân hình khổng lồ cùng với thanh chùy rơi xuống cùng lúc, khiến mặt đất run lên nhè nhẹ, Lạc Nhạn nhíu mắt nhìn zombie bốn phía. Tuy con quái vật đã ngã xuống nhưng uy áp trên người vẫn còn, khiến zombie không dám tới gần, chỉ có thể đứng nguyên tại chỗ mà giương miệng gào thét. Lạc Nhạn đưa tay kéo kéo thân thể quái vật, sau khi xác định không thể kéo nổi mới từ bỏ. Hít một hơi thật sâu, mắt nhìn xung quanh, trong tay nắm chặt chủy thủ, không thấy bọn Lê Tử, Lạc Nhạn chỉ có thể dựa theo phương hướng vừa rồi tách ra mà di chuyển. Mà ngay khi Lạc Nhạn rời khỏi phạm vi uy áp của quái vật, zombie đã bắt đầu vây đến trước người cô, lúc này chúng đang duỗi tay ra muốn xé tay chân của cô xuống. Lạc Nhạn cắn môi dưới. chủy thủ liên tục cắt đầu chúng, óc cùng với máu văng khắp người, nhưng lúc này ngay cả thời gian nghĩ đến việc tẩy rửa cũng không có, duỗi chân ra đạp mấy con zombie đứng phía trước, sẵn tiện lấy đà lui về phía sau. Chỉ là zombie ở phía sau cũng chạy tới, khiến cô không có cách nào phân thân. Chém giết một hồi khiến Lạc Nhạn không thể phân biệt đông tây nam bắc, coi như có biết rõ cũng khó có khả năng để rời đi. Lúc này bốn phía giống như chỉ có zombie, lít nha lít nhít đếm không hết, Lạc Nhạn bắt đầu có chút lực bất tòng tâm. Nếu như chỉ có quái vật khổng lồ thì còn tốt, nhưng lúc này lại là một biển zombie, đoán rằng nếu như chúng thật sự bắt được cô thì cũng không đủ cho chúng ăn a. Cô có chút hối hận, vừa rồi không nên giết con quái vật kia, cô nên lợi dụng nó để mở đường, nhưng bây giờ mới nghĩ đến thì cũng vô dụng. “Lê Tử, mọi người ở đâu?” Lạc Nhạn một bên gọi, một bên xác định phương hướng để phá vòng vây, hiện tại xung quanh bốn phương tám hướng đều là zombie, có muốn rời đi cũng không dễ, trong lúc nhất thời có chút lo lắng, cô có chém giết nhiều hơn nữa thì đám zombie cũng không hề sợ hãi mà ngừng công kích cô, chỉ trong thời gian ngắn mà thân thể của cô đã máu thịt be bét.