Lão công là zombie vương

Chương 27 : ♦ Chương 27

CHƯƠNG 27: GIẢI QUYẾT Edit: Lan Anh Lạc Dật mím môi, nhìn trên đường có mười mấy con zombie, thân thể khẽ động, tay đưa lên ra hiệu cho mọi người thả nhẹ bước chân, “Hoàng Lượng, quy củ cũ.” Hoàng Lượng cười cười, gật gật đầu, trên mặt đầy hưng phấn. “Anh hai, cẩn thận một chút.” Lạc Dật gật đầu, nắm chặt cây kiếm Nhật trong tay, “Anh của em cũng không yếu ớt đến vậy.” Trước tận thế hắn đã là một nam nhân không thể khinh thường, hơn nữa còn học võ từ nhỏ, khi đối phương không có vũ khí, một đấu mười cũng không thành vấn đề. Mấy ngày nay lần một lần hai đều phải dựa vào Lạc Nhạn, khiến lòng tự trọng của hắn bị tổn thương, đồng thời cũng tự trách bản thân không thể bảo vệ em gái. Hôm nay hắn muốn nhân cơ hội này để cho Lạc Nhạn biết rõ, hắn là người anh đáng để dựa vào chứ không phải là người cần bảo vệ. Hít một hơi thật sâu, thừa dịp mấy con zombie kia chưa phát hiện ra bọn họ, phóng tới chỗ chúng, đem cây kiếm trong tay vung xuống, đầu zombie liền rơi xuống. Mà ngay khi Lạc Dật vừa bước ra thì Hoàng Lượng cũng theo sát phía sau. Hai người đều từng luyện tập chung với nhau, chỉ cần nhìn là biết, hơn nữa hai người còn phối hợp rất tốt, ngay lúc zombie vồ tới chỗ Lạc Dật thì Hoàng Lượng đá một cước lên đầu nó, nó vừa ngã xuống thì bồi thêm một đạp liền vỡ đầu.  Lạc Nhạn vốn có chút lo lắng, thấy cảnh này cuối cùng cô cũng yên tâm, trong mắt nhiều thêm ý cười, cảm giác được người khác bảo hộ thực sự... nhớ đến kiếp trước cô bị cô lập cùng bất lực, càng ngày càng cảm thấy có anh thật là tốt. Tâm tình còn chưa hồi phục thì nghe thấy mấy tiếng rống, khiến thân thể Lạc Nhạn hơi ngừng lại, nhìn ra bên ngoài. Không biết từ lúc nào mà mấy con zombie kia bị hấp dẫn tới đây, bọn chúng đi đường nhanh hơn so với trước đây, có lẽ sau khi ăn thịt người giúp bọn chúng đi lại không còn cứng nhắc, thậm chí còn có thể chạy nhanh. Dù đã sớm biết nhưng Lạc Nhạn vẫn giật mình, tốc độ tiến hóa của mấy con zombie này có phải hơi nhanh không, xem ra sau vụ này cô nên nghĩ biện pháp rời đi. Lần này ít nhất cũng phải thu thập đồ vật nhiều một chút, chí ít có thể đảm bảo được trong tận thế này sẽ không bị chết đói, lại nói rời đi thành phố quen thuộc này, không biết bên ngoài có cái gì đáng sợ hơn không, thu thập càng nhiều càng tốt. Suy nghĩ chỉ lóe lên trong đầu, Lạc Dật đã chém đầu con zombie kia xuống, có chút chán ghét mà móc tinh hạch từ trong đầu chúng ra. Dù là chán ghét, nhưng nghĩ tới Lạc Nhạn lúc trước là người yêu thích sạch sẽ, vì muốn sống sót, vì lấy tinh hạch mà không ngại bẩn đi móc chúng, nên hắn cố nén, đợi đến lúc móc được tinh hạch ra, nhìn nó sáng lấp lánh mới nở nụ cười. Cả người tuy dính máu nhưng khuôn mặt sáng láng, vui vẻ nhìn Lạc Nhạn, giống như muốn nói với cô là hắn làm được. Một bên Hoàng Lượng không hiểu lắm mà nhìn tinh hạch, “Không nghĩ tới mấy con zombie xấu xí vậy mà bên trong lại có đồ vật xinh đẹp như thế.” Cái này giống giống thủy tinh, nhưng so với thủy tinh còn đẹp hơn, thậm chí còn khiến hắn có vài phần ưa thích. Sau đó mỗi lần giết được con nào là bọn họ bắt đầu đào tinh hạch. Hai người hợp tác, hơn mười con zombie đã được giải quyết rất nhanh. Hắn là bạn của Lạc Dật, tất nhiên là Lạc Dật tín nhiệm hắn, Lạc Nhạn cũng không hề hoài nghi, nhưng hiện tại không phải là lúc thích hợp để giải thích, cho nên chỉ tiếp nhận tinh hạch trong tay hai người, giả bộ bỏ vào balo sau lưng, nhưng thật ra là bỏ vào trong Tử Ngọc. Sau khi cất kỹ thì mấy con zombie chạy nhanh kia cũng đã tới gần, Lạc Nhạn chau mày, “Chúng ta đi mau.” Lạc Dật nhìn zombie vội vàng gật đầu, hướng hẻm nhỏ phía đối diện mà chạy. Zombie không biết mệt, cũng không phân biệt ngày đêm, chỉ cần cảm giác được mùi máu thịt của con người, là bọn chúng không cần quan tâm phía trước có cái gì, miễn bắt được con người ăn thịt mới thôi, tim Lạc Nhạn đập liên hồi. Hẻm nhỏ này rất sâu, nằm đối diện với khu biệt thự, từ hẻm này đi thẳng là đến siêu thị. Chỉ là cái hẻm này rộng hơn hai mét, nếu như phía đối diện có zombie thì hơi phiền, nhưng nếu không đi đường này thì phải đi một đường tròn lớn, như vậy cũng không an toàn, hơn nữa phía sau còn có một đám zombie đang đuổi theo, nếu đi đường vòng thì sẽ hấp dẫn nhiều zombie hơn. Cho nên chỉ có thể chấp nhận chạy vào trong hẻm nhỏ này. Lúc trước chạy mấy bước là có thể cắt đuôi zombie, bây giờ bọn họ chạy chúng cũng chạy theo, quan trọng hơn là zombie căn bản không biết mệt mỏi. Mấy người Lạc Nhạn chạy một đoạn dài có chút không chịu nổi, vừa giải quyết đằng sau vừa phải gấp rút chạy, không được bao lâu sắc mặt của ba người đều tái nhợt. Nhưng hết lần này đến lần khác, đám zombie phía sau cũng bị hấp dẫn nhiều hơn. Không được, không thể chậm như vậy được, nếu không không bao lâu nữa cũng phải hơn ngàn con zombie tụ lại đây, đến thời điểm đó bọn họ có đến được siêu thị cũng không có thời gian mở cửa. Trong lòng nghĩ nghĩ, nhìn về phía Hoàng Lượng đang chạy phía trước, tay hơi động một chút, thừa dịp Hoàng Lượng không chú ý, ngón trỏ và ngón giữa tay phải khép lại, xăng theo đầu ngón tay chảy xuống. Sau đó chạy trong hẻm quẹo vài vòng, xăng chảy thành hình tròn, đặt thêm một thùng dầu ở giữa, lúc này mới chạy cách chỗ này mấy bước. Nhìn mấy con zombie kia cách họ ngày càng gần, chỉ còn khoảng 4-5 mét, Lạc Nhạn dừng bước, mắt nhìn chăm chú bọn chúng tới gần, tiến vào vòng tròn của xăng, khóe miệng nhếch lên, “Đi chết đi.” Nói xong móc một cái bật lửa trong ngực ra, ném lên trên mặt đất. Lửa gặp xăng liền bốc cháy, ngay khi mấy con zombie cách cô không xa thì lửa bắt đầu cháy, cuốn bọn chúng vào trong biển lửa. Ngọn lửa kia thiêu đốt zombie, cũng cùng lúc này thùng dầu bị bén lửa, một tiếng ầm vang lên, mọi thứ đều bị nổ tung. Thấy cảnh này, Lạc Nhạn quay đầu liền chạy, trong lòng có chút tiếc của, chỉ mới có hai ngày mà số xăng cô thu thập chỉ còn phân nửa, xem ra nên thu nhiều hơn một chút, dù sao trong thời khắc trọng yếu, chỗ xăng này có thể bảo vệ tính mạng mình. Cũng may là sắp đến lối ra, bởi vì là hẻm nhỏ nên không có ai chạy tới chỗ này, ngoại trừ vụ nổ lúc nãy dẫn tới zombie, nhưng cũng không nhiều. Một đường chạy ra ngoài, ba người đứng trước hẻm, nhìn ra bên ngoài. Nơi đó là siêu thị, nhìn ra xa xa có thể thấy có vài con zombie đang ở cửa siêu thị đi ra đi vào, rõ ràng là thân thể của chúng linh hoạt hơn rất nhiều, thậm chí so với mấy con hồi nãy cảm thấy còn mạnh hơn. Có thể nói rằng zombie là dựa vào ăn thịt con người để tiến hóa, khu biệt thự cô ở vốn không có nhiều người, nên tốc độ tiến hóa của zombie có chút chậm, nhưng đây là khu vực đông người ở, nên bọn chúng có thể tiến hóa nhanh hơn. Xuyên qua mấy con zombie này có thể thấy được siêu thị đang đóng cửa, nếu như muốn đi vào thì phải mở được cái cửa đó. “Hoàng Lượng, cái cửa kia đều nhờ vào anh, còn zombie thì để tôi với anh hai giải quyết.” Hoàng Lượng sức lực lớn, so với Lạc Dật còn lớn hơn rất nhiều, chỉ là thân thể có chút cồng kềnh, nhưng nếu để hắn phá cửa thì không ai có thể làm tốt hơn, chí ít phù hợp hơn Lạc Dật nhiều.