Lão công là zombie vương
Chương 28 : ♦ Chương 28
CHƯƠNG 28: LÀM MỒI NHỬ
Edit: Lan Anh
Hoàng Lượng vốn muốn từ chối, dù sao hắn cũng là đại nam nhân, lại để cho một nữ nhân che chở, thế nhưng chưa kịp mở miệng thì hắn suy nghĩ lại, ở đây ba người, trừ hắn ra không ai có khả năng đập cửa, nếu như không mở được thì chỉ có thể rơi vào nguy hiểm.
Lúc này mới gật đầu, “Được,” Nói xong hắn nắm chặt cây gậy sắt trong tay.
“Anh hai, anh hỗ trợ anh ta, em sẽ dụ mấy con zombie kia đi.” Chỉ có dụ chúng đi thì Hoàng Lượng mới có thể đến gần cửa.
Lạc Dật cau mày, “Nhạn nhi, chuyện như vậy nên để nam nhân đi làm, chứ không phải để em.” Nói xong trịnh trọng nhìn về phía Hoàng Lượng, “Em gái tôi giao cho cậu, giúp tôi nhìn em ấy.” Nói xong liền chạy ra bên ngoài.
Nghe được âm thanh mấy con zombie lập tức nhìn sang, đôi mắt của chúng chỉ có tròng trắng nhưng lại chăm chú nhìn Lạc Dật, sau đó mở chân ra chạy theo Lạc Dật.
Cái tốc độ kia thật sự khiến Lạc Nhạn kinh hãi, chúng chạy không chậm hơn cô bao nhiêu đâu.
“Chúng ta đi thôi.” Đối với chuyện Lạc Dật giao cho, Hoàng Lượng cảm thấy trên vai mình nhiều thêm một trọng trách, mặt mang theo kiên định, kéo Lạc Nhạn đi đến siêu thị.
Bởi vì zombie đã bị dẫn đi, hai người lại di chuyển nhẹ nhàng, không có gây ra tiếng động lớn.
Cho đến khi đến cửa ra vào của siêu thị, nhìn cánh cửa được làm từ kính cường lực, Hoàng Lượng mi mắt nhắm lại, tay vỗ vỗ, độ cứng này cũng không tệ, chí ít so với đập tường đỡ hơn, “Em lùi ra phía sau một chút.” Mặc kệ tấm kính này có đập vỡ được hay không, thế nhưng hắn dùng lực rất lớn, để Lạc Nhạn tránh qua một bên là tốt nhất.
Lạc Nhạn gật đầu, một bên nhìn bốn phía, bên tai bỗng truyền đến tiếng gió khiến cô hơi ngừng lại, sau đó là một tiếng đập thật lớn.
Đùng một cái, tấm kính vỡ vụn trong nháy mắt.
Lạc Nhạn có chút sững sờ quay đầu lại, nhìn miếng kính cường lực dày mấy centimet, độ dày này là dùng để phòng trộm, nghe nói cho dù có nổ súng cũng chưa chắc bể, nhưng hiện tại lại bị Hoàng Lượng đập một đập liền bể?
Nếu như nói từ ngày hôm qua đến giờ cô chỉ thấy hơi kì lạ, nhưng bây giờ cô khẳng định, Hoàng Lượng thức tỉnh dị năng sức mạnh.
Có lẽ Hoàng Lượng vẫn chưa ý thức được, hắn vẫn còn đang đứng sững sờ nhìn chỗ kính bị vỡ, hiển nhiên hắn không ngờ rằng chỉ một gậy mà có thể đập bể.
“Chúng ta đi vào thôi.”
Lạc Nhạn nói khiến Hoàng Lượng tỉnh táo lại, vội vàng gật gật đầu, cố đập bể thêm hai ba tấm để đủ độ rộng cho một người đi vào, lúc này mới theo Lạc Nhạn đi vô trong.
Có lẽ do cái cửa kính quá mức chắc chắn, nên bên trong siêu thị không còn lớp cửa nào khác, cứ như vậy mà đi thẳng vào trong siêu thị.
Nếu như Lạc Dật quay lại, bọn họ chỉ việc kéo cửa chống cháy xuống, như vậy zombie sẽ không chạy vào được.
Nghĩ như vậy đồng thời cô ngồi xổm một bên, cảnh giác nhìn chỗ cửa ra vào, mắt thấy sắp trôi qua 30 phút, sắc mặt lập tức có chút khó coi.
Hoàng Lượng cũng nhịn không được mà lo lắng, đi qua đi lại, “Tôi đi xem một chút, làm sao lại lâu như vậy mà chưa quay lại.” Lạc Dật là người bạn duy nhất của hắn hiện tại, nếu như Lạc Dật xảy ra chuyện, thì người thân cũng như bằng hữu của hắn liền không còn.
“Không, để em đi.” Nói xong liền chạy ra ngoài, khi Hoàng Lượng còn chưa kịp phản ứng thì cô đã chui ra ngoài.
Hoàng Lượng há to miệng, muốn nói gì đó mà giống như mắc xương cá trong cổ họng, nghĩ đến mình là đại nam nhân vậy mà lại để cho một cô bé bảo vệ, nhịn không được muốn phỉ nhổ bản thân, nhưng nếu như hắn cũng đi, thì nơi này lại không có ai canh chừng.
Suy nghĩ một chút cũng chỉ có thể ngoan ngoãn ngồi lại, bất quá sắc mặt rất khó coi.
Vừa rồi cửa kính bị đập nát, âm thanh đó đưa tới không ít zombie, chỉ là sau đó không còn âm thanh gì nữa nên bọn chúng chỉ đi lởn vởn quanh đây, đợi một con dê béo nào đó chạy qua.
Mà lúc này Lạc Nhạn đi ra, chúng giống như dã thú mà chạy theo cô.
Ai thấy cảnh này đều sẽ nhịn không được mà run lên, cho dù chúng không phải là zombie mà chỉ là người bình thường, nhưng một đám người đều có biểu lộ như hung thần ác sát như vậy cũng khiến người khác e ngại, Lạc Nhạn thấy vậy liền co chân lên chạy, chạy theo lộ tuyến vừa rồi của Lạc Dật, một bên đánh giá bốn phía.
Dựa theo tính cách của Lạc Dật, hẳn là sẽ chạy một vòng, nếu như cô chạy đuổi theo chắc chắn sẽ không tìm được anh hai, ngược lại nếu chạy lầm đường sẽ khiến hai người cách xa nhau.
Cô nhịn không được lấy điện thoại từ trong ngực ra, bấm dãy số của Lạc Dật.
Hôm qua còn liên lạc được bằng điện thoại, hôm nay lại nghe được âm báo không liên lạc được, Lạc Nhạn chửi thầm trong bụng, bất quá nhìn đến mớ dây điện bên kia, trong lòng có chút hiểu rõ tại sao không thể dùng di động.
Mà ngay khi Lạc Nhạn đang buồn bực thì phía trước truyền đến tiếng đánh nhau, sắc mặt Lạc Nhạn khẽ biến.
Chẳng lẽ là anh hai? Lạc Nhạn bước nhanh đến.
Mà theo cô tới gần, thân ảnh kia càng rõ ràng.
“Đáng chết, mấy con zombie này ở đâu mà đi ra hoài vậy, giết nhiều như vậy mà vẫn còn?” Một cô gái khoảng chừng 18 tuổi, lúc này đang nhíu mày, kiếm trong tay hung hăng đâm vào đầu zombie, buồn bực mà đá văng chúng ra.
“Sốt ruột làm cái gì? Mấy con này chẳng phải vừa vặn để em luyện tập hay sao?” Đứng cách cô gái không xa là một nam nhân, trên mặt tràn đầy vui vẻ, nam nhân kia khoảng hơn 20 tuổi, khuôn mặt đẹp theo kiểu tà mị.
Rõ ràng bên cạnh hắn có không ít zombie, nhưng hắn lại giống như không bị ảnh hưởng, bước chân nhẹ nhàng né tránh công kích, tay nâng lên, con zombie liền ngã trên mặt đất.
Thấy cảnh này Lạc Nhạn có chút thất vọng, vốn đang chạy nhanh tốc độ liền chậm lại, cô còn tưởng là anh hai.
Mà ngay lúc này nam nhân kia cũng phát hiện ra Lạc Nhạn, mắt lập tức sáng lên, nhưng khi nhìn thấy đám zombie phía sau cô, lập tức nghiền ngẫm nở nụ cười, “Vị mỹ nhân này, xin hỏi có cần hỗ trợ không?”
Khi nhìn đến nụ cười trên mặt hắn, Lạc Nhạn có chút kháng cự, coi như không nhìn thấy hắn mà chạy qua chỗ khác.
Cái bộ dáng kia, Lê Tử nhịn không được phốc phốc hai tiếng, “Kim Ngọc, không nghĩ đến có ngày anh bị người ta ngó lơ, thật khiến người khác vui vẻ a.”
Kim Ngọc cười khẽ, nhìn theo đám zombie đang đuổi theo Lạc Nhạn, “Lớn lên xinh đẹp mà còn bướng bỉnh, đặc biệt nhất là lúc cô ấy trừng mắt, thật khiến người ta chịu không nổi.”
“Anh là đồ biến thái.” Lê Tử nói xong đâm một đao vào đầu zombie, căm ghét mà đá chúng ra, hoạt động gân cốt một chút, tay ngưng tụ một cây mây, hướng đám zombie mà vung tới.
Phía trên cây mây có gai ngược, cây mây vừa vung lên, trong nháy mắt đâm vào ót của zombie, chúng lần lượt ngã xuống đất.
Nếu như vừa rồi đối với bọn họ có chút hiếu kỳ, chỉ xuất phát từ thân thủ của họ, nhưng hiện tại Lạc Nhạn thật sự kinh ngạc, đặc biệt là động tác của Lê Tử, cái kia rõ ràng là cô ấy đã thức tỉnh dị năng, không cần nói đến việc cô đã biết trước tương lai nhưng hiện tại đúng ra dị năng vẫn chưa đến trình độ cao như vậy.
Kỳ thật nếu dị năng thủy hệ của cô có thể công kích, Lạc Nhạn thật sự muốn đánh một trận với Lê Tử.
Mà khi Lạc Nhạn đang thất thần, zombie đã chạy tới trước mặt cô, đưa tay ra bắt được cánh tay của Lạc Nhạn, cái móng tay thật dài bấu vào trong thịt của Lạc Nhạn, giống như thay vì ăn thịt thì chúng muốn xé thịt của cô ra trước.
Truyện khác cùng thể loại
143 chương
46 chương
54 chương
43 chương
17 chương
13 chương








