Tiết tháo ở đâu?
Chương 70 : Trời xui đất khiến ( phiên ngoại ngược nam cặn bã )
Chương 34: Phiên ngoại ngược nam cặn bã
Nhóm dịch: Chiêu Anh Các
Trịnh Dã chán nản ngồi trên sườn núi nhỏ, chai rượu rơi lung tung bên cạnh, ánh trăng dịu dàng chiếu xuống người anh ta, lại càng nổi bật lên bộ dạng tiều tụy của anh ta.
Anh ta đã không còn là Trịnh Dã trước đây nữa, thời gian trước công ty nhà anh ta gặp phiền toái tầng tầng lớp lớp, ban đầu bọn họ cho rằng chỉ là xui xẻo, nhưng sau đó mới phát hiện có người nhằm vào bọn họ. Đối phương dường như hoàn toàn không thèm che giấu hành vi của mình, bọn họ rất dễ dàng điều tra ra được đây là tác phẩm của nhà họ Phó, ông Trịnh bà Trịnh cảm thấy giật mình, phải biết rằng trước đây bọn họ không có bất kỳ tiếp xúc gì với nhà họ Phó, tại sao lại vô duyên vô cớ nhắm vào ra tay với bọn họ?
Khi ông Trịnh bà Trịnh chạy vạy khắp nơi tìm kiếm sự giúp đỡ, ở trong trò chơi công hội của Trịnh Dã cũng lung lay sắp đổ, những thành viên cũ trong công hội của anh ta, bản lĩnh không cao còn thích chọn ba kén bốn, khiến hai luyện khí sư sau này anh ta vất vả tìm về cũng tức giận bỏ đi hết, cuối cùng bắt đầu đấu tranh nội bộ, ban đầu có mấy người yên phận thì đều bị Mạnh Nam đào đi mất, những kẻ còn lại chẳng ai tốt đẹp gì, thậm chí còn có người cũng chuyển sang những công hội khác. Dã Vọng Thiên Hạ đã từng rất có quy mô, bây giờ như nến tàn trong gió, người đi thì đi, chia bè kết phái, ngay cả lời nói của hội trưởng như anh ta cũng chẳng có mấy người nghe, còn có người nói chuyện kỳ quái trách anh ta không có bản lĩnh không thể mang lại lợi ích cho thành viên.
Khủng hoảng trong nhà và chuyện trong công hội khiến cả thân thể và tinh thần của Trịnh Dã đều mệt mỏi, anh ta đi theo bạn thân ra ngoài uống rượu, nói hết một bụng ấm ức ra ngoài, bạn thân cũng là người trong công hội, gần đây cũng không vào trò chơi nữa rồi, cũng vì bị những người trơ tráo trong công hội kia làm phiền.
Đến khi nhắc đến nhà họ Phó nhằm vào công ty nhà bọn họ, người bạn kia rất kinh ngạc, nói cho anh ta biết người thừa kế của nhà họ Phó chính là Phó Thừa Thiệu, là chồng chưa cưới của Hạ Như Yên. Trong lúc nhất thời anh ta đã hiểu rõ mọi chuyện rồi, cũng nhớ đến câu nói của Phó Thừa Thiệu lần trước "Sau này sẽ có người từ từ dạy cho cậu biết", anh ta như bị sét đánh, lập tức chạy về nhà nói với cha mẹ sự thật từ đầu đến cuối.
Ông Trịnh bà Trịnh bị anh ta trêu tức đến mức ngã ngửa, vội vàng dẫn anh ta đến nhà họ Phó tìm Phó Thừa Thiệu định nhận lỗi, nhưng mà hoàn toàn không thấy được bóng dáng của đối phương. Sau đó bọn họ vất vả lắm mới biết được trụ sở của Phó Thừa Thiệu, cuối cùng chạng vạng một ngày nào đó cũng đợi được Phó Thừa Thiệu. Lúc đó Phó Thừa Thiệu đang thân mật ôm Hạ Như Yên, nồng nàn dịu dàng không nói hết được thành lời, nhìn cô gái từng thích mình, mình muốn gì được đó, bây giờ ở trong lòng người đàn ông khác cười nói tự nhiên, trong lòng Trịnh Dã vừa ghen ghét vừa đau buồn, cuối cùng anh ta đã bỏ lỡ cô rồi, bây giờ có người đàn ông mọi mặt đều mạnh hơn mình, đối xử với cô tốt hơn mình, thậm chí ngay cả tư cách ấm ức, anh ta cũng không có.
Trịnh Dã khuất nhục khom lưng cúi đầu cầu xin Phó Thừa Thiệu và Hạ Như Yên tha thứ, thời gian này công ty của nhà Trịnh Dã đã co lại mất một nửa, ông Trịnh bà Trịnh buồn bã đến mức có thêm bao nhiêu tóc bạc. Phó Thừa Thiệu nhìn một nhà ba người bộ dạng sợ hãi này, quay đầu hỏi ý vợ chưa cưới, Hạ Như Yên cũng cảm thấy cả nhà Trịnh Dã đều vô cùng buồn nôn, nhưng nghĩ kỹ lại cả nhà bọn họ đều đã bị trừng phạt nghiêm khắc rồi, không kém bao nhiêu, cô từ chối cho ý kiến, chỉ nói không sao cả, để cho Phó Thừa Thiệu quyết định.
Vì vậy, sau khi để một nhà Trịnh Dã lập tức dọn ra xa khu biệt thự của nhà họ Hạ, hơn nữa cam đoan vĩnh viễn không xuất hiện trước mặt Hạ Như Yên nữa, cuối cùng Phó Thừa Thiệu cũng mở lòng từ bi dừng tay lại. Mà nhà họ Trịnh bị tổn hại nặng nề, không bao giờ khôi phục được cảnh tượng náo nhiệt như trước đây nữa.
Đúng vậy, anh ta không còn là Trịnh Dã trước đây nữa, anh ta bây giờ, trong nhà coi như có chút tiền, nhưng ăn mặc ngủ đều kém hơn trước kia không chỉ một bậc, mà công hội trong trò chơi đã giải tán từ lâu rồi, người cũng chẳng còn, giữ lại làm gì? Chỗ duy nhất cho anh ta trút giận là những người chơi đã từng chèn ép Diệu Diệu kia, sau khi ra ngoài không bất ngờ chút nào đều lăn lộn rất vất vả, có lẽ là nhân phẩm quả thật quá kém lại chẳng có bản lĩnh gì, đi đến đâu cũng không được chào đón.
Mà Mạnh Nam, bạn gái cũ của anh ta, ngược lại lăn lộn rất suôn sẻ, kết hôn với pháp sư nhỏ đi theo cô ta cùng rời khỏi công hội kia, nghe nói trong thực tế cũng ở bên nhau, công hội của cô ta mặc dù không lớn, nhưng cũng tính là kinh doanh phong phú. Có một lần anh ta gặp được Mạnh Nam, trong mắt đối phương không có một tia gợn sóng, chỉ dùng ánh mắt nhìn người xa lạ liếc anh ta một cái rồi lướt qua, Trịnh Dã thầm cười khổ, đây là báo ứng, chân trong chân ngoài, kết quả cả hai phía đều không tốt đẹp. Bây giờ anh ta chỉ có thể ở trong trò chơi cho đỡ cô đơn, khi đăng xuất đều phải đi theo cha mẹ xã giao khắp nơi, giúp chống đỡ công ty, công tử bột Trịnh Dã trước đây đã không tồn tại nữa từ lâu rồi, tuy bên ngoài vẫn coi như ngăn nắp gọn gàng như trước, nhưng buồn khổ bên trong, liệu có ai biết được đây?
Uống sạch giọt rượu cuối cùng, Trịnh Dã đứng dậy vỗ vỗ quần, bây giờ anh ta đã quen với mùi vị say rượu rồi, mỗi lần xã giao đều phải uống không ít, còn hơi nghiện mất rồi, một ngày không uống ngược lại sẽ khó chịu, cho nên vào trò chơi không say không ngừng. Gượng cười ấn rời trò chơi, ngày mai lại là một ngày mới, anh ta còn phải học kiến thức quản lý kinh doanh công ty, mỗi ngày đến bận đến đầu bù tóc rối, Đại Lục Dục Vọng... Sau này có lẽ không cần lên nữa.
Truyện khác cùng thể loại
14 chương
4 chương
479 chương
48 chương
127 chương
48 chương
534 chương
17 chương
97 chương






