Thế giới phép thuật (Thế giới của tình yêu) Au: Ice Moon Quyển 1: Chương 36 Hôm sau, cô ngủ dậy trong vòng tay của anh. Gần một tháng cô không được ngủ cùng anh rồi, bây giờ có cảm giác ấm áp lan tỏa toàn thân. Cô nhắm mắt lại tận hưởng cảm giác này. Khoảng vài phút, cô mở mắt ra, thấy anh chưa dậy, bèn bỏ tay anh ra nhưng lại bị anh kéo lại ôm chặt hơn. “Dậy sớm vậy sao?” Anh mở miệng. “Vậy là muộn á, mọi hôm em dậy sớm hơn nhiều.” Cô trả lời. Rồi anh bỏ cô ra cho cô dậy. “Hôm nay thi đấu rồi, cố lên, anh chờ em thắng lớp A1.” “Tại bọn anh mà mấy người đó gây sự với bọn em.” Cô ủy khuất. “Ai kêu bọn anh đẹp trai làm gì.” Anh. Người nào đó đang tự luyến khiến cô nổi da gà. Không ngờ anh lại như vậy. “Tự luyến.” Cô phán một câu xanh rờn. Anh vờ như không nghe thấy câu trả lời của cô. Cô bước xuống giường, đi vào phòng tắm VSCN, bước ra ngoài, anh đã về phòng, thay đồng phục rồi xuống dưới nhà ăn sáng. Anh đang ngồi trước bàn ăn, cái máy tính xách tay để trước mặt. Nghe thấy tiếng bước chân của cô, anh ngẩng đầu lên. Cô trong bộ đồng phục của trường Queen Of King, mái tóc dài ngang hông xoăn nhẹ được vén sang một bên. Trông cô thật đẹp! Anh lấy lại tinh thần vẫy tay kêu cô đi xuống. Cô đi đến bàn ăn, ngồi xuống đối diện với anh. Hai người vừa ăn vừa nói chuyện rôm rả. Người hầu thấy cô và anh như thế thì vui vẻ. Cậu chủ biết yêu rồi, tiểu thư chắc hẳn rất hạnh phúc. Ăn xong, cô và anh đi đến trường. Bước xuống xe, thấy bao nhiêu con mắt đang nhìn hai người. Hotboy của họ đi với con nhỏ đó sao? Rất nhiều người cảm thấy ghen ghét, đố kị cô, còn có cả ngưỡng mộ và ghen tị. Bọn bạn cô và anh cũng có chút ngạc nhiên nhưng lại thôi, vì lần trước họ thấy anh lai cô đi học rồi. “Hai người nhìn tình cảm kinh.” Hồng Ngọc trêu chọc. “Vợ chồng sắp cưới mà.” Hắn thêm vào. “Hai người chán sống rồi hả?” Anh lạnh giọng uy hiếp. “Anh hai có cần gắt thế không?” Nó nhăn mặt. Ông anh của nó có cần thế không, nó trêu bạn nó mà, hay là hai người này có gì đó mờ ám. “Hay là hai người có gì đó?” Nó và hắn cùng đồng thanh. Cô nghe thế thì đỏ mặt cúi đầu xuống khiến nó càng thêm nghi ngờ. Chưa bao giờ cô cảm thấy mất mặt thế này. Anh thấy thế thì ôm cô vào nói. “Hồng Ngọc à, em nên gọi chị dâu đi.” Cô giật mình khi bị anh ôm nhưng cuối cùng cũng lấy lại bình tĩnh, nói. “Bỏ em ra, mọi người nhìn đó.” Cô đẩy anh ra. “Hai người nhanh ghê ta, chị dâu, anh hai mà ăn hiếp chị thì nói em nhá!” Trần Hồng Ngọc chuyển sang trêu cô. Cô cốc đầu nó một cái rõ đau. “A… Hàn Nguyệt, cậu có biết đau không hả, cốc người ta đau chết.” Nó ôm đầu. “Cho chừa.” Cô tuyệt tình. “Hừ.” Nó hừ một tiếng. “Vậy là hai người chính thức quen nhau?” Nhỏ chen vào. Cô gật gật đầu, mặt đỏ bừng lên. “Bọn này không nói gì cậu cả, nói thì cứ nói, không phải ngại, bạn bè mà.” Băng Ngọc ôm cô. Cô cười cười rồi tất cả bước lên lớp. “Các cậu đến rồi.” Hàn Minh Anh đứng ở cửa lớp nhìn thấy bọn cô thì vui vẻ. “Sao vậy?” Nhỏ hỏi. “Lớp trưởng lớp C1 chỉ đích danh của Hàn Nguyệt, kêu là trận đầu tiên của sáng nay đánh với cậu ấy.” Minh Anh trả lời. “Ồ, được sau trận này đấu với mấy người lớp A1 cũng được.” Cô có chút ngạc nhiên. Bọn cô bước vào lớp, cả lớp đã đến đông đủ. “Sẵn sàng chưa?” Cô hỏi cả lớp F5. “Sẵn sàng.” Cả lớp F5 đồng thanh. “Ngày cuối cùng, lớp mình sẽ thách đầu 40 người của S1 năm 3, trừ bốn người Trần Hoàng Long, Huỳnh Gia Bảo, Trần Nhật Phong và Dương Hoàng Nam vì chúng ta không đủ khả năng đánh bại họ.” Cô nói thêm. Cả lớp nghe xong có chút không vui nhưng mà đó là hết khả năng của bọn cô rồi, với lại họ cũng có thể sử dụng phép thuật rồi, không phải lo. “Được.” Đồng thanh lần hai. “Tất cả học sinh của 5 khối tập hợp tại sân trường.” Tiếng MC vang lên. Tất cả học sinh đều chạy xuống sân trường. Khi ổn định, MC mới bắt đầu nói. “Các học sinh năm trước đã biết luật của cuộc thi, học sinh năm nhất mới vào nên tôi sẽ nhắc lại một lần nữa. ... . Và bây giờ là trận đấu giữa một học sinh lớp F5 và lớp trưởng lớp C1.” Giọng nói của MC chấm dứt. Cô chạy lên sân khấu, đối thủ của cô cũng đã lên sân. Đó là một tên cũng được, nhìn chảnh chọe, kiêu ngạo khiến cô vừa nhìn đã ghét. “Nếu cô thua thì hầu hạ cho tôi đến cuối đời.” Hắn nhìn cô bằng cặp mắt háo sắc. “Được, nếu anh thua thì cút khỏi cái trường này.” Cô khinh bỉ nhìn hắn. “Được, cô em, cô em thua chắc.” Cô đã thay trang phục, hiện tại cô mặc rất bình thường, một chiếc quần jean ngắn đến đầu gối, chiếc áo phông màu đen làm tôn lên làn da trắng muốt của cô; chân chỉ quấn băng. Hắn ta thay một bộ đồ chiến. Hắn ta xông lên đánh cô trước, cô không đánh trả mà né tránh rất điêu luyện. Hắn ta nghĩ cô sẽ sợ nên ra tay mạnh bạo hơn để nhanh thắng nhưng bỗng cô xoay người đạp một phát vào bụng hắn khiến hắn bay xuống sân đấu. Một chiêu đã thắng! Mọi người ngạc nhiên nhìn người con gái trên sân đấu. Cô thật mạnh, một chiêu đã thắng được lớp trưởng lớp C1. “Lớp trưởng lớp C1 bị loại.” Giọng MC vang lên. Hắn ta cũng không ngờ hắn lại thua một đứa con gái. Tức giận bước ra khỏi sân trường.