Mau xuyên hệ thống nghịch tập oán khí
Chương 15 : ⊕ Chương 15; tu chân hiện đại 13
"đừng khinh người quá đáng!”
Đông la bị hắn chọc giận đến nổi khùng rồi, từ lúc đi vào thế giới này liền không có chật vật như vậy, ngoại trừ đối với người đàn ông kia.
Từng viên đạn rơi trên mặt đất, diệp nhiên nhanh chóng xác định nơi linh khí yếu ớt nhất, tập trung công kích vào.
"crack..."
Âm thanh nứt vỡ vang lên rõ ràng, màn chắn linh khí của đông la lúc này liền nổ tung một tiếng, một viên đạn bắn vào xương quai xanh của cô ta, diệp nhiên thừa thời cơ, lại hướng cô ta bắn một phát, đông la tay mắt lanh lẹ tránh né.
Cô ta oán hận liếc nhìn diệp nhiên, muốn giết chết hắn ngay, lại nghĩ đến chính mình đã không có linh khí thì chỉ là một người bình thường, dùng máu và thịt của cơ thể đối đầu với vũ khí của cái thế giới này, đông la còn chưa có ngu như vậy.
Diệp nhiên cũng bất chấp mặc kệ cái gì lễ nghi chiến đấu, hơn nữa hiện tại nữ chính giống như là lão hổ bị nhổ răng nanh, lúc này không hạ thủ chẳng lẽ còn phải đợi đến khi nữ chính tốt lên.
Diệp nhiên đương nhiên không có nghĩa khí như vậy.
Bồi thêm hai phát súng, diệp nhiên tiếp tục nả đạn vào đông la, cô ta đều nhanh nhẹn tránh thoát, nhưng
Lực bất tòng tâm nha, viên đạn mắc kẹt trong xương quai xanh còn đang cản trở hành động của cô ta.
Đông la dùng ánh mắt âm trầm mà nhìn hắn một cái, giữa hai hàng lông mày hiện vẻ hung ác, bịt miệng vết thương nhoáng cái liền mở cửa chạy, diệp nhiên vội vàng đuổi theo, thừa dịp ngươi bệnh liền muốn mạng của ngươi nha~
Không có ai so với hắn biết rõ nữ chính tàn nhẫn thế nào. chừa lại mầm họa này, không diệt cỏ tận gốc, hắn không thể đảm bảo nhiệm vụ hoàn thành trọn vẹn...
Diệp nhiên che súng của mình trong áo, rượt theo đông la, đông la thoáng nhìn qua nam nhân không chịu từ bỏ đuổi theo phía sau, nội tâm bị đè nén cùng đau đớn ở ngực khiến trong lòng đông la tràn đầy căm hận, cảm thấy giống như mình đã trở về tu chân giới, cảm nhận cảm giác yếu đuối bị người đuổi giết.
Tràn ngập sự vô lực, trong lòng cô thề, sau này nhất định phải đem những tên hề nhảy nhót trước mặt cô như hắn ta, giết hết không tha.
Hôm nay, cô nhưng lại bị một con kiến hôi cắn ngược !
Diệp nhiên chỉ cảm thấy may mắn vì mình đã rèn luyện thân thể tốt một đoạn thời gian, thể chất tăng lên, bằng không muốn cùng nữ chính chạy đua , quả thực chính là mệt mỏi liệt người.
Đột nhiên một chiếc xe chặn ở trước mặt đông la, trong lòng cô ta ngưng trọng, không biết là địch hay bạn,
Nhưng diệp nhiên đuổi theo phía sau lập tức dừng lại, theo "con tym" mách bảo mà chạy ngược lại.
Đừng hỏi vì sao lại chạy ngược lại, theo lẽ thường, nữ chính gặp nạn đều có quý nhân tương trợ đó nhá,
Quý nhân của cô ta tới rồi, hắn không điên mà chui đầu gặp xui xẻo.
Quả nhiên hắn vừa quay đầu lại liền trông thấy một người đàn ông từ trên xe bước xuống, nhắm vào lưng hắn bắn một phát súng, diệp nhiên rất hoàn mỹ mà lách người qua một bên để viên đạn kia sượt qua trước mặt. chậc, tên này lợi hại hơn nhiều, phải đi tìm anh họ trước mới được.
Diệp nhiên nhân lúc hai người kia không chú ý, chạy một mạch về hướng bãi đỗ xe.
Đông la nhìn thấy người đàn ông này sắc mặt không phải thực tốt, một ánh mắt cực kỳ áp bách nhìn về phía cô ta, giật giật cái mũi, hỏi: “bị thương rồi?”
“thấy rồi còn hỏi.” đông la có chút tức giận nói,
“anh chắc không phải muốn nhân lúc cháy nhà mà đi hôi của, giết tôi để thuận lợi thu thập bang phái của tôi đi.”
Người đàn ông kia cười một tiếng, bế đông la ném vào trong xe, sau đó khởi động xe, vẫn không quên cười nhạo cô ta, " đường đường là hắc nguyệt nữ vương lại có thể bị một đứa tay mơ làm cho bị thương sao.”
Lúc này, ở chỗ diệp nhiên.
"bíp bíp…” một hồi tiếng kèn dồn dập dọa diệp nhiên nhảy dựng, nhìn chiếc xe bên cạnh, của sổ xe mở ra lại là tên anh họ quỷ súc kia.
“lên xe.” anh họ nhìn diệp nhiên nói, hắn liền lập tức lên xe, trông thấy anh họ hắn khởi động xe, sau đó phóng đi nhanh như bay vậy.
" ừm, lần sau anh giảm tốc độ chút được không? tuy tôi không có vấn đề với tốc độ cao thế này nhưng..." cũng quá đáng sợ rồi đi! mama, nếu như bị bắt lại do chạy vượt tốc độ thì thôi toang đó!!!
“mới vừa rồi là chiếc xe kia a?” anh họ nhìn chiếc xe phía trước hỏi.
Diệp nhiên nhanh chóng hiểu lấy, trả lời " phải"
“đúng, là chiếc xe đó.”
Anh họ nhận được câu trả lời cũng không nói gì thêm, tiếp tục bám đuôi chiếc xe kia.
" khụ, anh họ này, anh tính làm gì vậy?"
" hỏi rõ ràng."
" anh muốn làm gì đông la ấy?"
"sao ? hối hận à?" anh họ hơi nghiêng đầu cười, nhìn qua diệp nhiên.
"không, làm sao có thể, chỉ là muốn hỏi thôi."
"à~ " anh họ gõ gõ ngón tay trên vô lăng,
Ý vị thâm trường nói :" tôi muốn cô ta."
" khục!!" diệp nhiên ho sặc sụa, anh họ nhìn qua " có vấn đề ?"
"không, không phải anh không thích cô ta sao? muốn cô ta làm gì ???" diệp nhiên xoa cằm vẻ khó có thể tin.
" tôi muốn bắt cô ta có mâu thuẫn với việc tôi không thích cô ta à ?"
Phải a, anh nói gì cũng đúng hết.
Trong đầu diệp nhiên bắt đầu suy nghĩ cái gì cầm tù play, đuổi bắt play, thầm cảm thấy khẩu vị của anh họ hắn càng ngày càng mặn, không, không chỉ mặn mà là mặn chát luôn !
Vì thế, suốt quãng đường diệp nhiên đều nhìn anh họ với con mắt kỳ dị, trong lòng thầm nhủ thế giới này hỏng m rồi ! cư nhiên xuất hiện một đại boss ở đây thích cầm tù nữ chính! nhân sinh thật đáng sợ !
Anh họ bị diệp nhiên dùng ánh mắt kỳ quặc nhìn cảm thấy hơi khó chịu, quay sang lườm cậu mấy cái. diệp nhiên thấy anh ta lườm mình liền trợn trắng mắt nhìn trần xe.
Mời đọc #stratholme thần hào đồng nhân wow siêu hài, siêu lầy. stratholme thần hào
Truyện khác cùng thể loại
415 chương
179 chương
1322 chương
817 chương
27 chương
48 chương



