Mau xuyên hệ thống nghịch tập oán khí
Chương 14 : tu chân hiện đại 12
"đông la tiểu thư, đây có phải là bộ lễ phục phiên bản giới hạn không a?" một người tiến lại hỏi.
"đông la tiểu thư thật là hạnh phúc nha! cư nhiên sở hữu riêng bộ lễ phục giới hạn tử đằng rũ hoa này!" .
" đông la tiểu thư, xin hỏi cô có kế hoạch gì khi tiến vào giới giải trí không?"
"đông la, ..."
... đông la bị một đám nữ nhân ánh mắt ngưỡng mộ vây quanh , cô ngẩng cao đầu, dùng tư thế từ trên nhìn xuống bọn họ, trong lòng cực kỳ đắc ý.
Hừ, kiến hôi mãi mãi là kiến hôi, loại hiểu biết nông cạn này sao có thể sánh làm bạn với bổn tiên.
Chậc, đám kiến hôi này thật sự rất phiền phức, ai, cứ khen ta nữa đi, dù sao thì ta cũng không ngại nghe thêm.
Diệp nhiên nhìn vào hội trường qua kính cửa sổ, thấy đông la vẻ mặt hưng phấn tự tin, mọi người ở bên trong vũ hội đều nhìn cô ta, trong ánh mắt có hâm mộ, ghen ghét, yêu thích, đủ kiểu.
Phong thái như vậy không phải nữ chính thì là ai, nữ nhân như vậy, tinh thần tự tin, mỹ lệ vô song, xứng đáng có nhiều nam nhân theo đuổi, vấn đề là luôn luôn có rất nhiều pháo hôi đau khổ giãy dụa dưới chân nữ chính.
Không tiếc hiến ra linh hồn của mình để được nghịch tập, ai~
Cuối cùng thì, tất cả khổ bức đều bị nhiệm vụ giả bọn họ gánh hết...
Đông la sau khi được mời nhảy xong một bài, liền với tay lấy ly rượu vang trên bàn. nhấp miệng, ai, rượu ở đây thua xa rượu tu chân giới! lại còn không có linh khí, tạp chất thật nhiều... thôi kệ, hôm nay vui mà.
Lắc nhẹ ly rượu vang trong tay, đông la híp mắt, dáng vẻ rất tận hưởng bữa tiệc này.
.
.
.
Đinh đoong...
A~ đến rồi sao...
"lạc lạc... bắt đầu thôi!"
Nữ chính quân, tôi chỉ có thể làm đến đây thôi, về phần tẩy trắng hay bị bôi đen... phải xem cách xử lý của cô rồi ~
" ra đây sớm thế, nhớ tôi quá rồi à?" anh họ vừa đeo găng tay da vừa nói.
"ha ha, đừng nghĩ nhiều, bữa tiệc kia chán quá thôi..."
"nữ thần của trường đang ở trong đó đấy, cậu vậy mà không hứng thú sao ?" hắn đứng ngược sáng, lại mặc đồ đen, diệp nhiên hoàn toàn không thấy được biểu cảm của anh họ.
"tôi tránh cô ta còn không kịp..." cậu cười , tay vô thức theo thói quen đưa lên sửa gọng kính...
Chợt nhớ ra đây là cơ thể nguyên chủ, không đeo kính, cậu đành chuyển thành động tác sờ mũi.
"a, vậy thì thiệt thòi cho cậu rồi, trần cảnh, mục tiêu của chúng ta... chính là cô ta."
"a... cô ta sao, thật là..." vui còn không kịp !
Có thể tự tay xử lý nữ chính quân, cho dù là nằm mơ cũng có thể bật dậy cười đi!
Nha, đêm nay là một đêm đầy kinh hỉ đó !
Lúc này, quay trở lại hội trường bữa tiệc...
"á á a...!!!"
"không! dừng lại, tắt đi cho tôi!"
"đừng chụp nữa!"
"các ngươi dám! đáng chết! " đám kiến hôi chết tiệt này! đi chết đi!!
" đông la tiểu thư, chúng tôi chỉ muốn biết thêm nguyên nhân cô... ngủ với nhiều người như vậy ?" một nam phóng viên bạo dạn lên tiếng.
"phải a, làm ơn chia sẻ thêm chút thông tin về động cơ của việc cô làm ?"
"xin hỏi sắc đẹp bây giờ của cô có phải phẫu thuật không?
" bla bla..."đám phóng viên, nhà báo dồn đến như muốn bức cô ta đến giới hạn.
"ahhhh, các ngươi! cút hết cho ta, đi chết đi!" đông la ôm đầu, mắt oán hận nhìn chằm chặp vào các phóng viên, nhà báo...
" từ hôm nay, đàm gia ta không có đứa con này !" im lặng một lúc lâu, đàm tổng, cha nuôi của đông la lúc này lạnh lùng lên tiếng.
"không!!! cha!!! không! làm ơn!"đông la quay đầu hoảng sợ nhìn người mà cô gọi là cha nuôi kia.
Ông đàm cứ thế lạnh mặt đi luôn, chỉ để lại cho cô ta cái bóng lưng tàn nhẫn.
" không...ngươi!!! các ngươi!!! ahhhh !!!" đông la hét lên rồi bỏ chạy ra sau vườn.
Bộp! đông la mải chạy đi, không để ý đã va trúng một ai đó.
"đông la a, tôi chờ cô rất lâu, rất lâu rồi đấy~"
"ngươi... cậu là... trần cảnh? trần cảnh, làm ơn cứu tớ, có người hãm hại tớ! video kia rõ ràng là có ý bôi nhọ thanh danh của tớ! cậu... giúp tớ với..." đông la bày ra tư thái yểu điệu yếu đuối.
"à thế à~ cậu thật sự không có làm loại chuyện đáng xấu hổ đó sao?"
"không! không có! xin hãy tin tớ!"
Cô ta cứ như người không xương sống ấy! bám cứng ngắc như này...
... không đúng!!!
"diệp nhiên!! nữ chính đang rút linh hồn ngươi!!!" lạc lạc hét lớn kèm theo một đống tiếng báo động như muốn nổ não diệp nhiên.
"đông la a, cô thật không biết điều chút nào..." diệp nhiên thở dài.
Đông la nghe thấy thế liền cảm giác không ổn! lập tức né tránh, trực giác của cô luôn luôn đúng!
Quả nhiên, ở đối diện, trần cảnh từ từ rút súng ra, đầu súng đen ngòm chĩa thẳng vào cô.
Pằng! – diệp nhiên nổ súng...
Diệp nhiên cùng đông la giằng co, sắc mặt đông la trắng bệch, điều động linh khí trong cơ thể, ngăn chặn viên đạn.
Linh khí của thế giới này mỏng manh đến mức đáng thương làm cho người ta khó có thể tưởng tượng được, hiện tại linh khí cô vất vả tích lũy trong một thời gian dài như vậy đã không còn nữa, đan điền trống rỗng, ngay cả gân mạch cũng bắt đầu nứt toát đau nhức.
Quả thực là hổ xuống đồng bằng bị chó khinh, loại đồ vật nhỏ này nếu như là cô của trước kia, chỉ cần phất tay áo liền giải quyết xong, đâu có chật vật như bây giờ, hơn nữa cô cũng không có cách nào động thủ, khẽ động lại phải một lần nữa tạo một cái màn che chắn, linh khí trong thân thể cô đã không còn.
“ ngươi thực là muốn chết!”
Thanh âm lạnh lẽo từ trong kẽ răng đông la phát ra, mang theo một cỗ sát khí mãnh liệt.
Diệp nhiên nhếch khóe miệng, biết rõ lần này đã làm nữ chính phát điên rồi, nhưng mà hắn không hối hận,
Đông la muốn rút linh hồn của hắn ra, chẳng lẽ muốn hắn dâng cổ để cho đông la đem linh hồn rút ra đi, linh hồn chính là tất cả của nhiệm vụ giả a!
Diệp nhiên cầm súng, híp mắt nhìn màn chắn linh khí của đông la,
Hừm... dường như càng ngày càng yếu đi, diệp nhiên lại nhắm bắn thêm hai phát súng.
Mời đọc #stratholme thần hào đồng nhân wow siêu hài, siêu lầy. stratholme thần hào
Truyện khác cùng thể loại
22 chương
81 chương
186 chương
15 chương
40 chương
81 chương
57 chương


