Lão công là zombie vương

Chương 35 : ♦ Chương 35

CHƯƠNG 35: THÂN SĨ Edit: Lan Anh Đáp án thật là hiếm thấy a, Lạc Nhạn sững sờ nhìn Lê Tử vui vẻ đi vào phòng tắm. Mấy người Lữ Dương trải qua một ngày này, cũng đã ăn hơn phân nửa đồ ăn trong balo, hiện tại không còn bao nhiêu, bọn hắn cũng không dám ăn quá trớn như lúc đầu, chỉ dám ăn no bụng ba bốn phần, không để cho bản thân mình chết đói là được. Nhưng khi nhìn đám người Lạc Dật ăn uống no nê như vậy, trong mắt nhiều thêm mấy phần sát ý, bọn hắn muốn đoạt chỗ đồ ăn đó. Mấy người Lữ Dương chưa kịp động thủ thì Hoàng Lượng đứng lên, cầm gậy sắt trong tay vung hai cái, tiếng gió vun vút, nghe thôi đã thấy da đầu run lên, mấy người Lữ Dương muốn động tay động chân cũng phải dừng lại, không dám suy nghĩ nhiều nữa. Bọn hắn cũng đã biết tại sao Lạc Dật không thấy chỗ đồ ăn kia liền nổi nóng như vậy. Nhìn bọn họ hôm qua ra ngoài một ngày, vậy mà một vết thương nhỏ cũng không có, xem ra tình hình không có phát sinh gì đặc biệt, bọn Lạc Dật chỉ có ba người, còn mang theo một nữ nhân chân yếu tay mềm, bên này bọn hắn có đến 7-8 người, không lẽ còn thua ba người bọn họ? Trong lòng suy nghĩ như vậy càng khiến bọn hắn kiên định rời đi. Cho nên sáng sớm ngày hôm sau, mấy người do dự nhìn về phía đám người Lạc Dật. Bởi vì ở đây chỉ có mình Lam Tiếu Tiếu quen biết với bọn họ, tất nhiên là muốn Lam Tiếu Tiếu mở miệng. Nhưng Lam Tiếu Tiếu vẫn còn ghi hận chuyện hôm qua nên cô mặc kệ, trực tiếp nhìn về chỗ khác, nhưng khi nhìn đến ánh mắt uy hiếp của Lữ Dương thì chỉ có thể nén xuống khó chịu, đi về phía Lạc Dật, “Hôm nay mấy người có ra ngoài không?” Lạc Dật hơi nhíu mày, ánh mắt lộ ra chán ghét, cái nữ nhân buồn nôn này thật khiến người khác khó chịu, coi như nói chuyện với cô ta cũng khiến hắn thấy bực bội, hắn dứt khoát quay mặt đi chỗ khác không muốn nhìn. Sắc mặt Lam Tiếu Tiếu rất khó coi, cắn cắn môi, cảm giác được mọi người đều đang nhìn mình khiến cô rất khó xử, nhịn không được lại thầm mắng Lạc Dật trong lòng. Trong lòng bực bội, mà lúc này Kim Ngọc ngồi một bên cười khẽ, hắn đi lên vỗ vỗ vai Lạc Dật. “Ta nói Lạc Dật a, ngươi nói xem người ta lớn lên xinh đẹp như vậy, sao ngươi lại không biết thương hương tiếc ngọc vậy.” Lời này thành công để Lam Tiếu Tiếu sinh ra vài phần hảo cảm, một đôi mắt mang theo ủy khuất mà nhìn Kim Ngọc, kỳ thật Kim Ngọc lớn lên cũng rất anh tuấn, ngoại hình cũng tương tự Lạc Dật, nhưng nhìn hắn ôn tồn ga lăng như vậy, cho dù có giống một tên thiếu gia ăn chơi cũng khiến nữ nhân ưa thích. Hơn nữa năng lực của hắn cũng không kém, nếu như có thể làm cho hắn say mê mình, thì đoạn thời gian sau có thể bảo đảm. Còn Ôn Băng Vũ, không biết hiện tại tình huống của hắn như thế nào, không bằng cứ ôm chặt bắp đùi của nam nhân này trước rồi tính. “Chúng tôi thực sự rất đói, nhưng bên ngoài lại loạn thành như vậy, chúng tôi lại không có sức, nếu cứ đi ra nhất định sẽ bị giết, cho nên, anh có thể mang chúng tôi đi theo được không?” Lam Tiếu Tiếu nói xong liền mở to đôi mắt tự cho là xinh đẹp của mình mà nhìn Kim Ngọc. Lam Tiếu Tiếu không có bất kỳ một vết thương nào trên người, cùng lắm thì quần áo chỉ bị rách vài chỗ mà thôi, nhưng rách cũng có chỗ tốt, có thể lộ ra dáng người lồi lõm, đặc biệt là cặp ngực kia, nửa hở nửa kín lại còn trắng hồng nõn nà, đúng là khiến người khác suy nghĩ lung tung. Đám nam nhân ngồi xung quanh đói bụng muốn chết, nhưng thấy cảnh đẹp ý vui vẫn nhịn không được mà tâm động, hầu kết cũng không ngừng nhấp nhô. Mà Kim Ngọc này cơm nước no nê, tự nhiên cũng muốn ‘cái kia’, lại cộng thêm việc bản thân lúc nào cũng có hứng thú với nữ nhân, thấy cảnh này nhịn không được cười hai tiếng, “Là một thân sĩ, sao có thể để cho nữ nhân của mình gặp nguy hiểm?” Kim Ngọc nói xong liền móc ra mấy cái bánh bao với nước đưa cho Lam Tiếu Tiếu, “Tiểu thư xinh đẹp, chỉ cần em muốn, anh cũng có thể hái sao và trăng xuống cho em.” Lam Tiếu Tiếu sững sờ, không nghĩ đến bản thân chỉ nói mấy câu mà có thể khiến Kim Ngọc đưa nhiều đồ ăn ra như vậy, ánh mắt lấp lánh, nhìn Kim Ngọc như đang nhìn đồ trong túi mình. Mà trong lúc Lam Tiếu Tiếu đang mừng thầm, Tiếu Diễm ở một bên cũng không nhịn được mà bước lên, chớp chớp mắt nhìn Kim Ngọc, “Soái ca, em cũng đói, anh có thể cho em một ít không?” Tiếu Diễm nói xong đi tới gần Kim Ngọc, cô ta dùng ngực mình cọ lấy cánh tay của Kim Ngọc. Cọ một cái, khuôn mặt Kim Ngọc liền cứng lại, hắn lấy đồ ăn còn nhanh hơn ban nãy, đưa cho Tiếu Diễm. “Cám ơn.” Tiếu Diễm nói xong, còn lộ ra biểu lộ thẹn thùng, cùng với người hôm qua giống như là hai người khác nhau, Vân Vũ ngồi bên kia trừng lớn mắt, nhịn không được cũng muốn bắt chước, nhưng hắn không có ngực a. Không biết Kim Ngọc này có chịu nam nhân hay không, vừa nghĩ vừa lộ ra khuôn mặt đói khát, do dự một chút muốn đứng lên. Cảm giác được ánh mắt nóng rực, Kim Ngọc ngay lập tức nhìn sang, chạm tới ánh mắt của mấy người Vân Vũ, liền lắc mình trốn sau lưng Hoàng Lượng, lạnh lùng mà nhìn bọn hắn, khiến mấy người Vân Vũ phải dừng bước, ảo não mà nhìn hắn. Lúc này Lam Tiếu Tiếu lại vô cùng không vui, tiểu tiện nhân Tiếu Diễm này vậy mà cũng có đồ ăn, thật sự khiến người khác buồn nôn, vừa rồi mọi người bắt cô đi nói chuyện, cô ta liền cố ý trốn sang một bên, ngay cả một tiếng động cũng không dám phát ra, bây giờ thấy cô có đồ ăn, lại muốn đi sang kiếm một chén canh. Kim Ngọc này là của cô, cô tuyệt đối sẽ không để người khác đoạt mất. Mà Tiếu Diễm cũng nhìn sang Lam Tiếu Tiếu, nhìn cô cười một tiếng, đắc ý mà lắc lắc cái bánh trên tay, bộ dáng kia càng khiến Lam Tiếu Tiếu tức điên. Lữ Dương đứng một bên nhìn hết thảy, hắn là kêu cô tới hỏi chứ không kêu đi ăn xin, dù hắn không nhịn được nhìn đồ ăn mà nuốt nước bọt, muốn tiến lên đoạt, nhưng cuối cùng hắn vẫn nhịn lại, mang theo tức giận mà nhìn Lam Tiếu Tiếu. Lam Tiếu Tiếu hiểu ý, do dự một hồi mới nhìn về phía Kim Ngọc, “Hôm nay mấy anh có ra ngoài không?” Kim Ngọc đưa tay sờ sờ cằm, còn chưa nói gì thì cảm giác được sau lưng nóng hừng hực, quay đầu nhìn ra sau thì thấy mấy người kia trên mặt lộ ra dục vọng, nhìn bộ dáng như vậy hẳn là muốn đi theo. “Cái này anh không làm chủ được, em đi hỏi Lạc Dật thử xem.” Lam Tiếu Tiếu hơi ngừng lại, nhìn về phía Lạc Dật, tâm tình hơi xao động, muốn hỏi lại nhớ tới một màn trước đó, lập tức nói không nên lời, nhưng thân thể không tự chủ được mà vặn vẹo eo, bộ ngực kia không ngừng đung đưa trước mặt Lạc Dật. Lạc Dật nhíu mày, giống như không nhìn thấy, đôi mắt mang theo lãnh ý mà nhìn Vân Vũ, “Lâm Húc đâu?” Từ hôm qua đến nay, hắn không có thấy Lâm Húc, do lúc trước quá mệt mỏi nên không có hỏi đến. Nói đến Lâm Húc, Vân Vũ giống như là mới phát hiện ra, mơ hồ mà nhìn Lạc Dật, “Hắn nói đi toilet.” Sau đó cũng không thấy đi ra, do bọn hắn quá đói, tiếp đó lại ngủ thiếp đi, cho nên không có để ý tới, nếu như Lạc Dật không hỏi, hắn đoán mình cũng quên mất. Đi toilet mà lại lâu như vậy? Lạc Dật nhìn về phía Hoàng Lượng, từ trong mắt đối phương liền hiểu rõ. Lâm Húc trước đó bị thương, nhưng không chịu cho bọn hắn nhìn vết thương, lúc này lại vô duyên vô cớ trốn trong toilet, nghĩ như thế nào cũng thấy không thích hợp.