9h tối , tôi vội vã trở về nhà . Vừa vào đến nhà , tôi vơ ngay đôi dép hàng thật ném xuống tít dưới gầm sô pha rồi đặt đôi dép tôi mới mua vào thế chỗ nó . À còn lọ keo thì giờ chưa cần dùng đến . Xong xuôi , tôi đi lên phòng của mình , làm nốt việc còn chưa hết . Miệt mài như vậy cho tới khi tôi nghe thấy tiếng tiếng còi ô tô . Vứt lại mọi thứ , tôi chạy ra phía cửa sổ , anh ta đã về !!! Tôi phi ngay xuống dưới nhà , đổ sạch lọ keo lên hai chiếc dép rồi nhanh chóng chạy ù lên phòng , chốt cửa lại . Không nhịn được nữa , tôi cười phá lên . Buồn cười chết mất :D mà thôi , bây giờ đi tắm cái đã , nóng quá , tắm nhanh còn xuống xem trò vui . Tôi vô phòng tắm , vừa tắm vừa hát một cách vui vẻ ...... xxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxx Đẩy cửa phòng ra , tôi hiên ngang xuống cầu thang , vừa đi vừa nhìn quanh phòng khách , anh ta đi đâu rồi ??? Cả đôi dép cũng không thấy ?? Tôi bước đi nhanh hơn . Vũ Lâ ....... Á Vừa xuống hết cầu thang tôi tự nhiên dẫm phải cái gì đó nhớt nhớt , thế là trượt chân té thẳng cẳng . Ui da !!!! Tôi xuýt xoa . Đột nhiên có người nắm chân tôi Ây !!! Tôi mới làm đổ dầu ăn ở chỗ đấy , đi dép vào nè ... Tôi quay đầu lại Vũ Lâm Nhìn xuống chân Oái , Vũ Lâm , anh đi cho tôi dép gì vậy ? Tổ ong 69 lỗ . Anh ta nhún vai . Cái gì ??? Tôi hốt hoảng , cố gắng bò dậy , vịn vào chân cầu thang , nhìn đôi chân mình , muốn khóc lên Anh đi ngược chân rồi T^T với cả anh bôi cái gì .... Tôi ra sức kéo chân mình khỏi chiếc dép nhưng không thành . Xi măng . Hả ??? Lần trước lúc tu sửa nhà còn ít xi măng dưới kho , hôm nay có dịp đem ra sử dụng nhỉ ? Anh ta vênh mặt , cười nhếch mép . Anh .... quá đáng . Tôi trừng lớn mắt . Rồi nhìn xuống đôi dép trên chân của anh ta Đôi dép này ..... Tôi tìm được dưới gầm sô pha . Vũ Lâm chỉ về cái sô pha . ..... Vậy đôi còn lại hẳn anh ta cũng sớm vứt rồi , nhưng mà .... Làm sao anh không bị mắc lừa ??? Đầu tiên , đôi dép của tôi được làm từ lông thỏ nhập khẩu từ Mỹ , không phải sợi nhân tạo ... ... hóa ra không phải hàng 35k ngoài chợ , hic . Thứ 2 , đôi dép của cô có mùi keo nồng nặc . ... Có mùi hả ? hic , tôi thực sự không để ý . Thứ 3 , cô không tháo mác được dán dưới đế . ..... Tôi suy sụp hoàn toàn . Gioir thật . Dám bày trò hại tôi > ... Mau tháo đôi dép này ra cho tôi ..... Tôi nói Được thôi ! Ra siêu thị mua cho tôi ít chanh . Tôi gật đầu Nhưng mà ... phải đi đôi dép này tới đó sao ? Tất nhiên ... cho tôi xin địa chỉ . Đây . Anh ta rút từ túi quần ra 1 tờ giấy , đưa cho tôi , tôi nhận lấy . Đi từ đây tới dấy , có xa không ? Tôi hỏi . 1km Có xe để đi chứ ? Có xe đạp . Cũng được . Tôi gật đầu . Cô ra đi , tôi bảo bảo vệ chuẩn bị sẵn rồi . Vũ Lâm chỉ ra cửa . .... Cứ như kiểu anh ta đã vạch sẵn kế hoạch này rồi ý . Tôi đứng dậy đi ra cửa thì anh ta chợt nói À , mua 16 quả chanh vàng và 20 quả chanh xanh nhá ! Ừm Tôi đang định đi tiếp thì chợt nhớ ra điều j đó , quay lại hỏi Còn tiền ? Vũ Lâm trừng mắt nhìn tôi . Tôi cười gượng hiểu rồi .... Tôi mở cửa đi ra ngoài , 2 người bảo vệ đã chuẩn bị sẵn cho tôi 1 chiếc xe đạp asama , có vẻ mới . Quản lý , cô đi ... đi dép gì vậy ? 2 người bảo vệ nhìn tôi , đồng loạt hỏi . ..... tổ ong 69 lỗ . Tôi nói . ... Quản lý à , cô đi ngược dép rồi . Tôi biết . Tôi leo lên xe đạp , đạp đi . Từ đằng sau vọng lại những tiếng cười không thể to hơn . Huhu , tôi muốn khóc quá đi mà >