Yêu Là Chuyện Không Hề Dễ
Chương 17
Nếu ai hỏi tôi rằng kẻ từng có mối thù thâm sâu với bạn liệu có thể tốt với bạn không , tôi thề rằng câu trả lời là không . Làm gì có ai thánh thiện tới mức ấy.
Và tất nhiên , Vũ Lâm làm sao có thể thánh thiện .
Tôi vỗ vai một người bảo vệ .
Quản lý có gì sai bảo ? Người nọ mỉm cười .
À , Đây có phải đường tới siêu thị không ? ... Tôi chìa ra tờ giấy .
Đúng vậy . Nhưng đường này xa lắm !
Phù , vậy chỉ tôi đường ngắn nhất với . Tôi thở phào , tên Vũ Lâm đáng nguyền rủa , tôi biết kiểu gì anh ta cũng giở trò mà .
Vâng . Chỉ cần đi thẳng là tới . Mất tầm 30 phút thôi ! Người bảo vệ chỉ tay về phía con đường đã nhuộm màu hoàng hôn .
okkk , cảm ơn Tôi chạy vụt đi . Hừ , Vũ Lâm , không ngờ anh lại ngốc tới vậy , muốn giở trò với tôi à , còn lâu nhá ! xxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxx
2 tiếng sau ...
Trời đã tối . Bầu trời lấp lánh vì sao , ánh trăng tròn trịa tỏa những tia sáng lung linh , huyền ảo . Gios đêm thì man mát thổi , thỉnh thoảng trên bầu trời sẽ xuất hiện 1 chiếc máy bay nhỏ xíu bay ngang qua với tiếng động cơ ồn ào .
Các bạn nghĩa điều đó có nghĩa là gì không ?
Nghĩa là chân tôi đã mỏi nhừ trước khi đến được siêu thị nên tôi đành dừng chân nghỉ 1 lát , nhân tiện ngắm trời .
Và còn 1 ý nghĩa nữa , tôi đói !!! đã quá 7 giờ tối rồi còn gì ...
Lạ thật . Người bảo vệ bảo chỉ 30 phút là tới , sao gấp 4 lần 30 phút rồi mà vẫn chưa tới @@ Tôi xin thề tôi đi theo đúng chỉ dẫn mà .
Chợt , thấy có 1 bạn nữ đi trên đường , tôi vội xáp lại hỏi :
Bạn ơi ! Đi thẳng đường này là tới siêu thị phải không ?
Ai bảo vậy . Đi đường nè mới đúng : bla ... bla Bạn đó phì cười .
Nghe xong mà tôi chết sặc , óa , là đường mà tên Vũ Lâm chỉ cho tôi . Trời ạ !
Cảm ơn bạn . Tôi cười khô khan .
Không gì . Mà bạn là ai mà ở đây vào giờ này ? Bạn đó trố mắt nhìn tôi .
à , mình đi ... ngang qua ...
Hả ? đi ngang qua chỗ này á ??? Cô bạn phá lên cười Làm gì có ai đi ngang qua khu đô thị của tập đoàn GM chứ ? Nói thật đi , bạn là phóng viên hay fan hâm mộ ?
À ... mình là ... Thôi ! Mình đi trước đây . Tôi ngập ngừng rồi viện cớ chạy vụt đi .
Ủa ? Là fan hay phóng viên cũng có sao đâu ... mình cũng là phóng viên mà ... Thấy tôi chạy đi , cô bạn đó nhún vai , nói to theo .
Truyện khác cùng thể loại
4 chương
30 chương
6 chương
27 chương
5 chương
37 chương






