Vinh diệu của anh
Chương 25
Camera theo sát tầm mắt của cô, nhắm vào một phạm vi nhất định dưới khán đài, trực tiếp chiếu lên Vu Đồ. Trên màn hình lớn nhanh chóng xuất hiện hình ảnh một chàng trai cao ráo.
Khán phòng nổi lên một trận xôn xao, loáng thoáng nghe thấy có người nói "Đẹp trai quá đi", "Có phải là ngôi sao hay không?"
Mắt Vu Đồ hiện lên vẻ ngạc nhiên, có điều anh rất nhanh liền trở về vẻ trầm tĩnh như thường ngày. Ánh mắt anh và người nào đó trên khán đài gặp nhau, người nào đó liền cười với anh, mang theo sự tinh nghịch và linh hoạt mà anh rất quen thuộc.
Người dẫn chương trình trên khán đài vẫn nói không ngừng: "Chờ một chút! Anh nhân viên quay phim, làm sao anh có thể biết chính là anh chàng thanh niên đẹp trai kia? Anh cũng là người nhìn nhan sắc sao?"
"Chàng thanh niên đẹp trai, xin hãy trả lời tôi! Có phải là anh không?"
Vu Đồ liền cười, dùng hành động để trả lời. Anh thong thả đứng dậy, áo khoác đặt ở đầu gối để lên ghế, bước lên khán đài.
Tiếng la hét càng lớn hơn.
Nhất thời, mọi người đều nhìn anh. Có người còn lấy điện thoại ra chụp hình. Camera càng theo sát để ghi hình anh. Mà anh lại giống như không để tâm những điều này, từ đầu đến cuối đều mang phong thái bình tĩnh, vững vàng, ánh mắt trong suốt, trấn tĩnh một đường đi lên khán đài.
Kiều Tinh Tinh ở trên khán đài cũng nhìn chăm chú vào mỗi bước đi của anh đang tiến gần đến chỗ cô, trong lòng bỗng nhiên có chút kiêu ngạo.
Đúng vậy, Vu Đồ từ nhỏ đến lớn đều là người tài trong người tài, tình huống nào cũng đã từng trải qua, bây giờ tất nhiên sẽ không mất bình tĩnh.
Có điều lúc trước cô chỉ ở dưới khán đài nhìn anh.
Bây giờ bọn họ có thể cùng nhau đứng trên khán đài, anh đang tiến về phía cô.
Chào mừng, thầy Vu! Kiều Tinh Tinh vừa cười vừa nghĩ, chào mừng đến với... sân khấu của em.
Vu Đồ bước lên bậc cấp, Kiều Tinh Tinh mới chú ý hình như hôm nay anh đặc biệt chú trọng đến cách ăn mặc của mình. Anh mặc Tây trang màu đen mà hiếm lắm mới thấy anh mặc, không có đeo cavat, áo sơ mi trắng không gài nút đầu, cộng với vẻ ngoài anh tuấn, nhìn anh vừa lịch sự lại không quá nghiêm trang mà nhiều hơn một phần bất cần, khí chất rất phi phàm.
Kiều Tinh Tinh từ xa nhìn anh, nháy mắt. Chờ khi anh lên đến bên cô, cô tắt micro rồi nhỏ giọng nói với anh: "Hôm nay anh hơi đẹp trai đó!"
Bước chân Vu Đồ dừng lại, hơi cúi đầu, "Hơi?"
Kiều Tinh Tinh nhịn không được cười khúc khích.
Người dẫn chương trình ở gần bên cạnh cảm thấy mắt mình như bị mù rồi.
Này này này hai người, đây là trên sân khấu đó! Mặc dù khán giả sẽ không nghe thấy, nhưng hai người ở đây liếc mắt đưa tình như vậy có ổn không? Muốn tôi cùng lên trang nhất với hai người sao?
Người dẫn chương trình nhanh chóng lấy lại tinh thần, lấy lại sự tồn tại của anh ta.
"Nào nào nào, anh đẹp trai, đến đứng bên này nè." Người dẫn chương trình kéo Vu Đồ đứng phía bên kia, kiềm chế xúc động hỏi: "Tôi đoán xem, anh đẹp trai đây có phải cũng làm trong giới nghệ sĩ hay không?"
"Không phải." Vu Đồ trả lời, "Tôi là bạn học cấp 3 của Kiều Tinh Tinh."
"Bạn học cấp 3?" Người dẫn chương trình ngạc nhiên.
Kiều Tinh Tinh tiếp lời, "Cũng là bạn cùng trường cấp 2 của tôi."
"Duyên phận cũng rất sâu a, bạn cùng trường cấp 2, bạn cùng lớp cấp 3, vậy đại học..."
Kiều Tinh Tinh cười, "Đại học thì không. Trốt nghiệp cấp 3 xong tôi không thi đậu vào Thanh Hoa."
"Woa... Thanh Hoa." Người dẫn chương trình khen ngợi một cách cực kì khoa trương, "Nhân tài, bây giờ tôi rất tin tưởng anh chơi game sẽ cực kì hay. Vậy anh với nữ thần của chúng tôi là bạn bè đã bao nhiêu năm rồi?"
Vu Đồ nhẹ cười, Kiều Tinh Tinh giành trả lời, "Thật ra thì không phải. Trước đây chúng tôi mất liên lạc với nhau, sau này chơi Vương Giả Vinh Diệu mới bắt đầu liên lạc lại với nhau."
"Những chuyện như vậy xảy ra rất nhiều." Người dẫn chương trình nói, Vương Giả Vinh Dệu thực sự đã kéo mối quan hệ giữa người với người lại với nhau. Truyện được dịch và đăng tại page Sắc - Cấm Thành. Vốn định là một mối quan hệ bình thường không mặn không nhạt, sau khi cùng nhau chơi game một thời gian thì bắt đầu hiểu biết lẫn nhau, thậm chí còn có thể trở thành người nhà của nhau nữa... haizzz! Tôi không phải nói các bạn, tôi không phải đang gây chuyện thị phi cho các bạn đâu!"
Khán giả ha ha cười, Kiều Tinh Tinh cũng không nhịn được cười: "Nếu lên trang nhất tôi có thể nghĩ là anh."
Nói đến hot Weibo hiện nay, trong đầu Kiều Tinh Tinh nghĩ ngay đến một việc. Chính là bài đăng của bạn học cấp 3 [Video những ngày đầu chơi Vương Giả Vinh Diệu của Kiều Tinh Tinh.]
Lần này Kiều Tinh Tinh mời Vu Đồ lên sân khấu đã làm lộ một tin tức quan trọng, lát nữa thôi chắc chắn 100% mọi người sẽ đào được một bài đăng [Ảnh đôi]. Vấn đề này Kiều Tinh Tinh chưa có suy nghĩ qua. Bức ảnh đó là ảnh chụp chung của Vu Đồ và Hạ Tịnh. Lỡ cô bị người ta cho rằng cô là kẻ thứ ba chen chân vào mối tình của Vu Đồ và Hạ Tịnh thì thật không hay cho lắm. Mặc dù có thể giải thích một cách rõ ràng và đơn giản, nhưng vẫn nên đánh đòn phủ đầu, không nên để sự việc xảy ra rồi mới giải quyết.
Kiều Tinh Tinh suy nghĩ, cân nhắc một hồi, trên mặt vẫn không biến sắc, mỉm cười rồi nói tiếp: "Kì thật người dẫn chương trình nói không sai. Vương Giả Vinh Diệu có thể vượt qua sự ngăn cách của thời gian, là một trò chơi có thể gắn kết tình bạn bè hữu nghị. Truyện được dịch và đăng tại page Sắc - Cấm Thành. Trong game, tôi gặp lại rất nhiều bạn bè lúc trước, mọi người đều đã rất rất lâu không liên lạc với nhau. Nhưng ở trong game cùng làm đồng đội hoặc đối thủ, đánh với nhau mấy trận, hình như lại thân thiết trở lại. Chỉ tiếc là bạn bè cũ bây giờ ai cũng đều bận rộn gia đình cũng như sự nghiệp, thời gian chơi game cùng nhau cũng rất ít, chỉ có bạn học Vu đây còn độc thân, lại đang trong kì nghỉ phép, cùng nhau chơi rất nhiều. Bởi vậy lúc nãy mới nhớ mời anh ấy lên cùng nhau tham gia cuộc thi này."
Cô nói một lúc, biểu tình cũng rất tự nhiên, cũng vô cùng phù hợp với thân phận người đại diện phát ngôn của cô. Người ở bên đương nhiên cũng không phát hiện ra điều gì khác thường hay đường đột gì. Vậy mà Vu Đồ lại hiểu một cách rõ ràng, bạn bè trong game của cô Kiều đây ngoài anh ra, đến nửa người bạn bè cũ còn không có, lấy đâu ra một người bạn xưa chứ. Vậy cô nói nhiều như vậy, mục đích là... nhấn mạnh anh nhiều năm nay đều độc thân?
Vì sao?
Ánh mắt của anh chợt động, trong chớp mắt nhớ lại bức ảnh mà Hạ Tịnh đăng lên hơn một tháng trước.
Người dẫn chương trình ngạc nhiên: "Không phải chứ, học thần đẹp trai như vậy mà cũng là "cẩu độc thân" nhiều năm?" (cách nói lưu hành của người TQ)
Kiều Tinh Tinh cho người dẫn chương trình ngàn like, nhưng trên miệng vẫn nghiêm khắc khiển trách người dẫn chương trình: "Trọng điểm mà anh nói có phải bị sai lệch rồi không vậy?" Truyện được dịch và đăng tại page Sắc - Cấm Thành. Sau đó mới cười đùa: "Nhưng kì thật cũng rất lạ là, chơi game cũng hay như vậy."
Mục đích của cô đã đạt được, cũng không muốn tiếp tục nhiều lời, đang muốn chuyển chủ đề thì không ngờ Vu Đồ lại cười nhẹ, tiếp lời: "Không kì lạ, em khong phải cũng như vậy sao?"
Kiều tinh tinh: "..."
Truyền hình trực tiếp bùng nổ trong nháy mắt.
"3333333, bị trí tuệ của học thần phản kích, mặt Kiều Tinh Tinh như bị quẫn bạch, cười chết tôi rồi."
"Đúng là ngây người luôn. Có điều nghĩ lại cũng đúng, anh ấy đẹp trai như vậy mà vẫn là cẩu độc thân, hộc máu con nhà người ta haha."
"Vừa nãy còn nghi ngờ bọn họ đang yêu nhau, hiện tại nội bộ đều vạch áo cho người xem lưng, đều còn độc thân cả đấy."
"Lúc trước khi anh mới lên sân khấu, trên màn hình đều là lời khen vẻ đẹp trai của anh, giờ đây chỉ toàn là những lời nói đùa chọc hai người là "cẩu độc thân"."
"Ha ha ha, người phía trước ơi, đừng đi, gặp ý tưởng."
Kiều Tinh Tinh cũng thật sự thổ huyết, chỉ là rất nhanh liền phản ứng lại, trên mặt một dáng vẻ vờ tức, trong lòng thì thầm cười.
Không biết anh vô ý hay có ý phối hợp, nhưng một trận phối hợp này rất hay đó, thầy Vu."
Người dẫn chương trình đúng lúc tổng kết lại: "Cảm ơn hai bạn đã lấy bản thân mình ra để dẫn ví dụ cho mọi người. Bây giờ chúng tôi đã biết, vẻ ngoài dễ nhìn đối với việc thoát kiếp độc thân không có liên quan gì cả. Đây là một cách nói tràn đầy lí trí."
Dưới sân khấu một tràn cười mãi không dứt.
Đạo diễn nhắc nhở người dẫn chương trình thời gian, người dẫn chương trình vội vàng nói đến chủ đề chính, "Bạn học Đồ ở dưới sân khấu cũng đã nhìn thấy rồi, dựa theo phương thức các bạn trước giới thiệu, hãy giới thiệu sơ lược về bản thân mình đi nào. Sau đó chúng ta bắt đầu trận đấu để còn kịp thời gian."
Vu Đồ gật đầu, ánh mắt hướng về phía khán đài: "Chào mọi người, id của tôi là Thỏ Ngọc Đảo Dược, cấp bậc Vương giả 50 cấp, nghề nghiệp là..."
Trước đó mỗi người đều giới thiệu về nghiệp nghiệp của bản thân mình, Vu Đồ dừng một chút rồi mới nói tiếp: "Thiết kế viên ngành hàng không vũ trụ."
Truyện khác cùng thể loại
73 chương
14 chương
50 chương
5 chương
97 chương
46 chương
20 chương
35 chương
484 chương





