- Sau khi chơi xong. Cô liền ho .. cô lấy giấy che miệng lại . Sau đó giở ra xem thì càng lúc máu càng nhiều . Cô thấy thế liền vứt đi không thể để cho mọi người thấy . Irene: Chúng ta về thôi ! Em cảm thấy đói bụng rồi . Wendy: Ok vậy chúng ta về nha. Lisa: Okok . - Các anh cùng các cô lên xe . Sau đó trở về nhà . - Cô nhanh chóng đi vào phòng tắm rửa mặt sạch sẽ rồi tự nhìn mình trong gương. Rồi rơi nước mắt . Irene: Nếu em có chết đi thì em cũng mãn nguyện. Xin lỗi Wendy . - Càng lúc cô càng khóc hơn và ho nhiều hơn . - Nhìn máu cô cảm thấy rất sợ ... khó chịu mà quơ hết đồ trên bàn . Irene: Tại sao !! Tại sao tôi lại bị như vậy chứ !! Khônggg... - Cô la hét thất thanhhh... - Mọi người nghe rồi chạy vào xem sao ... - Ai cũng bất ngờ vì thấy trên tay cô có rất nhiều máu . - Anh thấy thế liền chạy vào ôm cô . Wendy: Em bị sao vậy? Máu ?? Là sao chứ??? Rose: Mày bị sao vậy??? Hả !! Nói tao nghe coi . - Cô thấy Irene im lặng mà tức đến nổi quát Irene . Irene: Tao bị viêm nhiễm đường hô hấp . - Cô trả lời thản nhiên . - Ai nghe cũng sốc riêng anh thì khóc lên ....Rồi trách cô. Wendy: Sao em lại không nói cho anh biết chứ? Irene: Vì em không muốn anh , mọi người và ba biết ! Nên em đã giấu .. em cứ nghĩ nó sẽ là một bệnh nhỏ thôi !! Ai ngờ bây giờ nó lại thành ra như vậy . Wendy: Không .. mau mau đi đến bác sĩ thôi ...anh sẽ kêu bác sĩ điều trị cho em mau đi thôi . - Anh nắm tay cô kéo đi! Thì cô hất tay anh ra ... vẻ mặt bơ phờ nói với anh và mọi người . Irene: Bác sĩ?? Hứ. - Cô rơi nước mắt rồi nói . Irene: Bác sĩ nói em chỉ còn 1 tháng nữa thôi thì em sẽ ... - Anh nghe xong liền bịt miệng cô lại . Wendy: Không đừng nói thế . Jennie: Nó không phải là sự thật đúng không Irene? - Cô bắt đầu rơi nước mắt .. - Cô không thể nào tin người bạn chơi chung với nhau từ năm cấp 2 đến bây giờ lại bị ra như thế !!! Jennie: Không bao giờ là sự thật đúng không Irene? Sao mày không trả lời chứ !!! - Cô vừa nói vừa nắm mạnh vai Irene . - Jisoo thấy thế liền kéo cô ra . Irene: Nó là sự thật và tao sẽ chết ...hahaa ... - Cô bỗng cười lên . Wendy: Đừng nói thế được không Irene? - Cô nghe xong liền quay qua nhìn anh lấy tay sờ mặt anh. Irene: Đó là sự thật Wendy ạ ... - Cô nhìn rồi khóc . Irene: Em không thể giấu mãi được ! Em xin lỗi