Tiết tháo ở đâu?
Chương 58 : Trời xui đất khiến ( 22 ) thịt
Chương 22: Trời xui đất khiến
Nhóm dịch: Chiêu Anh Các
__________
Quần áo của Hạ Như Yên sớm đã ướt đẫm, không thể mặc lại, Phó Thừa Thiệu mặc áo tắm dài vào, sau đó dùng khăn tắm bao lấy cô, bế ngang cô lên đưa về phòng ngủ, Hạ Như Yên vừa thẹn thùng vừa lúng túng, vùi đầu trong ngực anh không dám ngẩng lên, cũng may cả đoạn đường đều im phăng phắc, đến cả một người giúp việc cũng không xuất hiện.
Nhẹ nhàng thả người phụ nữ lên trên giường, Phó Thừa Thiệu đang muốn muốn kéo chăn đắp cho cô, bỗng nhiên thoáng nhìn thấy chân của cô, bên trên hai đầu gối đều có chút máu ứ đọng, trên da thịt trắng nõn trơn bóng của Hạ Như Yên vô cùng gây chú ý, anh hơi cân nhắc một chút liền hiểu ra, chỉ sợ đây là dấu vết do ban nãy cô vì giúp anh tắm rửa kỳ cọ mà phải nửa ngồi nửa quỳ ở trên đất gây nên. Phó Thừa Thiệu nhíu nhíu mày, ném ra một câu : “Em chờ ở đây một chút.” Rồi nhanh chóng đi ra ngoài.
Vài phút sau, Phó Thừa Thiệu trở về, trong tay còn cầm theo một hộp thuốc mỡ, anh vén chăn lên trên, lộ ra bắp đùi của Hạ Như Yên, lấy một chút thuốc mỡ ra nhẹ nhàng bôi lên trên đầu gối của ở cô.
"Đau không?" Phó Thừa Thiệu vừa thoa thuốc vừa hỏi cô.
"Không đau." Hạ Như Yên lắc đầu một cái.
". . . Xin lỗi, anh không nghĩ tới sẽ như vậy, sau này anh tuyệt đối sẽ không để chuyện như vậy xảy ra nữa." Phó Thừa Thiệu rất tự trách, tự nhiên không có chuyện mình lại bắt cô tắm cho mình làm gì? Hơn nữa dù có tắm cho anh thì anh cũng có thể để cô ngồi ở chỗ cao hơn, ngồi thấp như vậy, Diệu Diệu chẳng phải sẽ phải quỳ xuống hay sao?
Không biết có phải ảo giác hay không, Hạ Như Yên lại có thể nghe ra một chút đau lòng từ trong lời nói của anh, cô nghiêng cổ nhìn anh, người đàn ông kia đang hạ thấp mi mắt xuống, lông mi ở trên mặt anh rung động, anh hết sức chăm chú thoa thuốc cho cô, động tác của anh cẩn thận từng li từng tí, cứ như cô là một món đồ thủy tinh dễ vỡ vậy. Những khớp xương ngón tay anh tinh tế rõ ràng, lòng bàn tay chậm rãi xoa nắn trên đầu gối cô, nhiệt độ ấm áp từ lòng bàn tay truyền qua làn da, lại khiến mặt của Hạ Như Yên lặng lẽ đỏ lên.
Cô nhớ tới trước đây lúc ở trong game mình cũng từng có lần bị thương, Phong Khởi sẽ dịu dàng như vậy, anh chuyên tâm thoa thuốc trị thương cho cô, anh sẽ không nói nhiều, nhưng lại hỏi cô có đau hay không, hành động của hai người này giống nhau như đúc, hơn nữa tay của người đàn ông này hình như cũng có chút giống Phong Khởi nha. . . Nghĩ tới đây, mũi của Hạ Như Yên có chút đau xót, viền mắt không nhịn được đỏ lên. Phó Thừa Thiệu bôi thuốc xong ngẩng đầu lên liền thấy dáng vẻ của cô gái nhỏ muốn khóc lại phải nín nhịn, anh vội vàng kéo cô vào trong ngực, lo lắng hỏi: "Làm sao vậy? Anh làm em đau à?”
Hạ Như Yên hơi ngượng ngùng đẩy anh ra: " Không có gì. . . Tôi, tôi muốn trở về phòng. . ."
Phó Thừa Thiệu ôm cánh tay của cô thật chặt, sau đó lại như không có chuyện gì xảy ra buông cô ra, để cô về lại trên giường rồi đắp chăn lên: “Đêm nay em ngủ ở chỗ này đi, anh sẽ bảo người giúp việc mang đồ của em qua đây.”
Hạ Như Yên mở to hai mắt kháng nghị: "Vì sao chứ? Tôi muốn về phòng của mình. . ."
"Anh đã nghĩ kỹ rồi.” Phó Thừa Thiệu đàng hoàng trịnh trọng nói : "Hai chúng ta là vợ chồng chưa cưới, cần phải bồi dưỡng tình cảm nhiều hơn, mặc dù chuyện này là do ông nội của anh làm ra, thế nhưng cá nhân anh lại rất hài lòng với em, cho nên nói, em có hài lòng với anh hay không?"
Ánh mắt của người đàn ông thoáng nhìn, Hạ Như Yên kinh hãi co mình vào trong chăn, nhỏ giọng nói: "Hài, hài lòng. . ."
“Vậy thì không còn gì tốt hơn, nếu như anh có chỗ nào làm không tốt em nhớ nói với anh, anh sẽ cố gắng sửa đổi, tuyệt đối đừng khách khí với anh."
Phó Thừa Thiệu nói xong xốc góc chăn lên, một lần nữa ôm Hạ Như Yên vào trong ngực: "Giờ đã không còn sớm nữa, ngủ đi, ngày mai anh sẽ đưa em tới công ty đi làm."
Tôi rất có ý kiến với chuyện anh cứ hở tí là lại chiếm tiện nghi tôi như này đấy nhé, Hạ Như Yên âm thầm oán trong lòng, nhưng nghe thấy ngày mai phải dậy sớm thì cũng không nói gì nữa, ngoan ngoãn tựa đầu vào khuỷu tay người đàn ông, nhắm mắt lại chuẩn bị đi ngủ.
Phó Thừa Thiệu cảm nhận được mùi hương nồng nàn êm dịu của người trong lồng ngực, nhất thời cảm khái vạn ngàn, ông trời đối xử với anh thực sự không tệ, còn có chuyện gì hạnh phúc hơn chuyện có thể được ở cùng người mình thích cơ chứ? Mặc dù trước kia có chút khó khăn vấp váp, nhưng vòng đi vòng lại, hai người chung quy đã không bỏ lỡ nhau, ôm lấy cô gái anh tưởng mất mà lại được, trái tim Phó Thừa Thiệu mềm mại, bây giờ cô là vợ sắp cưới của anh, cô còn đang nằm trong lồng ngực của anh như vậy đã rất tốt rồi.
. . .
Hạ Như Yên mơ một giấc mơ, mơ thấy Phong Khởi ôm cô từ phía sau lưng, anh hôn môi rồi lại hôn tai cô, đầu lưỡi ẩm ướt liếm láp nhiều lần ở điểm mẫn cảm trên tai cô, cỗ điện lưu mang theo chút ẩm ướt lan ra toàn thân, gần như chỉ trong nháy mắt dục vọng của cô đã bị khơi dậy.
Phong Khởi vừa thưởng thức bầu ngực của cô, vừa nắm hai viên đậu đỏ mềm mại hết gảy lại lôi kéo, mà cây gậy lớn khiến cô vừa yêu vừa sợ đang cọ xát lên xuống ở chỗ nằm giữa hai chân cô, quy đầu khổng lồ trượt lên xuống nơi trong khe thịt, nhưng mỗi lần đều đi qua cửa mà không vào, âm đế của cô bị mài đến rỉ ra chút mật hoa, vui vẻ ập đến một trận lại một trận, bên trong huyệt nhỏ dịch xuân chả ra ồ ồ, vừa căng cứng lại yếu ớt.
Người đàn ông di động càng lúc càng nhanh, tay nắm chặt bầu ngực cũng càng dùng sức, không mất bao nhiêu công sức, Hạ Như Yên trong lúc nửa tỉnh nửa mê liền đạt tới cao trào.
"Ô. . . Phong Khởi. . ."
Hạ Như Yên vô ý thức mở miệng nói mê, người đàn ông phía sau dừng lại, cảm nhận được mật dịch chảy ra từ trong khe hoa huyệt thì một trận hoảng hốt, dương vật bên dưới lại lớn hơn một vòng, mông anh dùng sức, tiếp tục không ngừng nghỉ rút ra xen vào.
"Diệu Diệu. . . Diệu Diệu. . . Trong lòng của em có anh đúng hay không?"
Trong lòng Phó Thừa Thiệu vui mừng, môi lung tung hôn lên sau gáy và tai của cô gái, sức mạnh trên tay cũng tăng lên, mạnh mẽ khiến cho Hạ Như Yên dù đang ngủ cũng phải thở gấp không dứt.
Người đàn ông hung ác đùa nghịch, cuối cùng cũng kéo cô gái tỉnh lại từ trong mộng, cô mở mắt ra, phát hiện mình đang dựa lưng vào Phó Thừa Thiệu, còn anh lại đang làm ra hành động giống như ngày hôm qua lúc hai người ở trong bồn tắm, anh dùng hai chân cô kẹp lấy dương cụ của anh, đi đi về về cọ xát giải trừ dục vọng.
"Phó, Phó Thừa Thiệu. . ."
Hạ Như Yên không có chút sức lực nào để hất bàn tay lớn đang tàn phá trước ngực mình ra, bên ngoài cửa sổ trời mới vừa tờ mờ sáng, dáng vẻ anh đã khát khao khó nhịn, có để cho người ta nghỉ ngơi hay không đây.
"Tỉnh rồi?" Phó Thừa Thiệu liếm mút tai cô: “Diệu Diệu, anh không chịu đựng được nữa rồi. . ."
"Ừm a. . . Anh, tại sao anh. . ."
Giọng nói của Hạ Như Yên vừa đáng yêu lại êm ái, huyệt nhỏ của cô bị mài đến ứa ra nước, cô cũng có chút thèm muốn, không tự chủ nâng mông nhỏ lên cao hơn, muốn thứ kia của người đàn ông va chạm với nơi này càng nhiều hơn một chút.
Phó Thừa Thiệu vô cùng hiểu rõ cơ thể của Hạ Như Yên, mỗi điểm mẫn cảm của cô anh đều hiểu rõ như lòng bàn tay, nhìn thấy dáng vẻ này của cô trong lòng vui vẻ, dương vật lớn càng gia tăng tần suất ma sát vào bên trong, quy đầu rơi vào bên trong khe thịt, nhắm ngay miệng huyệt nhỏ đẩy tới đẩy lui.
Bị người đàn ông khiêu khích như vậy, Hạ Như Yên càng không chịu được, cô khóc nức nở rầm rì nói: "Phó Thừa Thiệu. . . Tôi khó chịu. . ."
Người đàn ông vươn tay ra vân vê mật đậu của cô, nhẹ nhàng lôi kéo lên trên, ghé vào bên tai cô ám muội hỏi: "Em khó chịu chỗ nào? Là chỗ này có phải không?”
Sau đó khẽ nhúc nhích đẩy đẩy quy đầu chạm vào bờ mông chật hẹp: “Hay là chỗ này?”
Hạ Như Yên bị anh làm cho phải thở dốc, nũng nịu nói: “Đều, đều khó chịu. . ."
"Vậy chồng làm cho em thoải mái có được không?"
Phó Thừa Thiệu dùng cách xưng hô anh vẫn quen dùng ở trong game, trong cơn hoảng hốt Hạ Như Yên chỉ cảm thấy mình như đang triền miên với Phong Khởi, liền theo bản năng đáp: "Được. . . Chồng làm cho em thoải mái. . ."
Đoạn đối thoại như vậy giống như lại trở về lúc Phó Thừa Thiệu ở trong game, anh không tiếp tục lề mề nữa, nâng một chân Hạ Như Yên lên, nhắm phân thân vào ngay cửa động, chậm rãi đẩy vào.
Truyện khác cùng thể loại
42 chương
134 chương
38 chương
52 chương
125 chương
24 chương








