Thuần phục tướng công

Chương 9 : Chương 5.1

Nam nhân này ở trong thư phòng tính tình thật xấu! Từ khi chồng sách kia được mang vào , mặt Sở Cuồng liền lạnh lùng khó coi. Hắn ngồi ở ghế hắc đàn, tay cầm cuốn sách nhỏ, con ngươi đen lợi hại nhìn qua một lượt, mày rậm thủy chung không có buông ra, tựa như thứ nằm trong tay hắn là kẻ thù của cả gia tộc. Vũ Y đứng ở một bên ngẫu nhiên mở miệng giải thích vài câu, vì thái độ của hắn mà hoang mang. Cán Sa Thành phú khả địch quốc, tài phú mà cuốn sách nhỏ này ghi lại hẳn là sẽ khiến hắn tâm hoa nộ phóng, hắn như thế nào ngược lại mặt buồn bực thế kia? Chẳng lẽ là trong lòng rất vui, nhưng lại xấu hổ không biểu hiện ra ngoài sao? Nàng cầm lấy quyển sách khác, trong lòng không ngừng suy đoán. Thấy nàng lại lấy thêm một cuốn, Sở Cuồng sắc mặt nhất thời trầm xuống. “Còn nữa?” “Đúng vậy.” Nàng đem sách đặt trước mặt, phát hiện biểu tình trên mặt hắn đã chuyển từ nhẫn nại sang tức giận. “Còn có bao nhiêu?” “Cái này là chức nhiễm thự, là nơi dệt sợi, phía sau còn có luyện nhiễm xưởng, chỉ xưởng, ngoài ra –”( S : Cái này thì BS chịu rồi) “Vì sao nhiều như vậy?” Hắn không vui hỏi. Như thế nào, hắn đây là đang ngại của hồi môn của nàng quá nhiều sao?! Vũ Y trừng mắt nhìn, không dám nói cho Sở Cuồng, việc buôn bán Phương phủ không chỉ có chỉ vu chức nhiễm, mà còn có trăm dạng khác nhau nữa, chờ hắn xem hết sổ sách, tất nhiên là không thể đếm nổi. Cửa lại lần nữa bị đẩy ra, Xuân Bộ ôm một chồng sách đặt lên bàn. “Đem ra đi.” Sở Cuồng lạnh giọng, thân hình cao lớn dựa về sau, không thèm liếc mắt một cái. Xuân Bộ nhún vai, ngoan ngoãn ôm sách đi ra ngoài, Vũ Y vội vàng gọi nàng lại. “Xuân Bộ, để xuống.” “Là hắn muốn ta đem đi.” Xuân Bộ dừng bước la hét, không tình nguyện đem sách ôm trở về. “ Đống sổ này, người bình thường đều còn nhìn không tới đâu, nay đều ôm đến cho hắn xem, hắn còn bày đặt thối mặt!” Nàng nhỏ giọng lẩm bẩm. Sở Cuồng mắt lạnh nhìn nha hoàn nói thầm không ngớt, vẫn là bất động ngồi trên ghế, không khơi dậy nổi hứng trí với chồng sách trước mặt. Hắn đã làm việc quá nửa đêm, sổ sách lại vẫn là cuồn cuộn không dứt, không ngừng hướng trên bàn đưa tới. Tiền nhiều là một chuyện tốt, nhưng là tiền nhiều quá cũng thực phiền toái. Hắn từ nhỏ chính là một nam nhân nhanh nhẹn dũng mãnh, chỉ hiểu được dẫn theo huynh đệ, tiêu diệt đạo phỉ, giết thù ngoài, ở chiến trường hô phong hoán vũ, nhưng gặp mấy chuyện kinh thương này, hắn đâu có biết gì. Nếu không vì Phương Vũ Y cả đêm làm bạn, lấy tiếng nói dễ nghe ghé vào lỗ tai hắn giải thích, hắn đã sớm ném sổ chạy lấy người. Bất quá so với chuyện đau đầu này, hôn ước với Phương Vũ Y dần dần trở nên trọng yếu hơn. Ban đầu, hắn là vì tài phú mới đáp ứng hôn sự, mà nay – Nàng thoáng xoay người, đưa bàn tay nhỏ bé trắng noãn thay hắn lật trang sách, lụa mỏng trên người theo động tác của nàng mà bay nhẹ, eo lưng mảnh khảnh, đường cong mềm mại đều hiển lộ ở trước mắt hắn. Sở Cuồng quang mang trong con ngươi đen đã chuyển sang nồng đậm, nhìn kỹ Vũ Y, trong đầu không tự chủ được nhớ tới cái hôn trong phòng , cả ở hành lang gấp khúc…… Hắn tinh tường nhớ rõ, dưới lớp xiêm y kia là thân thể kiều mỵ mê người cỡ nào — “Đây là thêu thự –” Nàng tẫn trách giải thích. Sở Cuồng nâng tay, ngăn lại lời nói của nàng. “Ta không xem.” Hắn đơn giản tuyên bố. Đáng chết! Dục vọng của hắn với nàng chưa kịp giải quyết, hắn thế nào còn có cái tâm tình quỷ gì mà xem sổ sách, điều duy nhất hắn có thể làm hiện tại chính là dùng hết toàn bộ lý trí, khắc chế xúc động lập tức ôm lấy nàng trở về phòng cả đêm hoan ái. Vũ Y nuốt xuống một tiếng thở dài. “Trước nghỉ ngơi trong chốc lát, xong hãy xem tiếp cũng được.” Nàng quay đầu, đối với Xuân Bộ phân phó. “ Mang trà cùng chút điểm tâm lên đây.” “Bưng thức ăn.” Sở Cuồng được một tấc lại muốn tiến thêm một tấc, mãnh liệt nói. Xuân Bộ tức giận, lá gan càng lớn, hét lên với khuôn mặt lãnh khốc. “Lấy thức ăn đâu mà bưng, phòng bếp chảo nồi sạch trơn rồi.” Hừ, từ khi bọn nam nhân kia vào thành, nàng liền bị phiền toái không ngừng, nhẫn nại sớm tới cực hạn, sắp bùng nổ. Vũ Y nhấc tay, lắc lắc đầu với Xuân Bộ. “Ta đi làm.” Nàng kiên nhẫn, đối hắn mỉm cười.” Sở tướng quân muốn ăn cái gì?” “Cái gì cũng được, nhanh lên là tốt rồi.” “Vậy mầm đậu xào gà phay, mỳ vằn thắn da cá, tô chích chim nguyên cáo(S: Cái này thì … >.