( các bn nào đọc chương này thì lên mp3 nghe bài xếp vào quá khứ của Bảo Thy cho cảm xúc nha , đọc vậy bạn nào bị xúc động nặng có thể khóc đo .( hi , mjk nói chêu thui )- nhớ nghe nha Sau tất cả những bức ảnh đó dường như nó đã mất hoàn toàn lòng tin ở hắn . Phải làm gì để quên hắn bay giờ ? Nhưng dù có ra sao thì chắc chắn nó sẽ chia tay , nó đã quá mệt mỏi và đau khổ rồi . Và cuối cùng buổi chiều hôm đó nó mới xuất viện . Ra khỏi phòng thì nó gặp Tiểu Mễ Xuân , cậu làm cái quái gì vậy ? sao lại xách đồ ra khỏi phòng ? Mình ...khỏe rồi nên muốn xuất viện . Không được cậu quay lại ình Nói rồi Tiểu Mễ dằng tay nó kéo vào trong . Tiểu Mễ à , mình khỏe rồi , mình nói thật đấy Xuận ,nhưng .... không sao đâu , cậu yên tâm đi Cắt ngang câu nói của Tiểu Mễ nó bước ra ngoài đón taxi rồi đi . ______________________ Về đến nhà nó vứt chiếc túi xách xuống ghế rồi định đi vào phòng tắm nhưng chợt nhớ ra vết thương nên thôi . Nằm ngả xuống giường nó thở dài thành tiếng . Bắt đầu thế nào với hắn đây . Nói lời kết thúc thế nào với hắn đây ? Sao lại khó đến thế này ? Reng Reng Reng Tiếng chuông điện thoiaj reo nó mở máy . - Long Thấy dòng chữ trên điện thoại ghi tên hắn thì nó liền tắt máy , mở máy làm gì cơ chứ , mọi chuyện cũng chỉ như thế mà thôi , không thể thay đổi được . Sự mệt mỏi đã khiến cho nó thiếp đi lúc nào không hay . Trong giấc ngủ bất giác trên khóe mắt nó rơi xuống 1 giọt nước mắt . ____________________________Biệt thự của hắn . Cô ấy vẫn không chịu bắc máy ? > Lãm uk Có khi nào cô ấy giận mày chuyện gì không ? Hỏi tao thì tao biết hỏi ai ? Nhỡ đâu mày làm chuyện gì khiến cho cô ấy giận ? Tao không hề làm gì cả . vậy thì vì cái gì mà cô ấy không nghe máy ? mày đừng hỏi nữa Hắn tức giận ngồi phịch xuống sofa . Rốt cuộc là vì cái khỉ gió gì mà nó không chịu nghe điện thoại của hắn ? Bỗng lúc đó điện thoại của Lãm vang lên . Tiểu Mễ , gọi anh có gì không ? anh à , Xuân xuất viện rồi , giờ chắc cô ấy đang ở nhà . ờ rồi , anh biết rồi Cạch tao có tin này ày đây tin gì ? Hắn hỏi giờ Xuân đang ở nhà , Tiểu Mễ nói cô ấy đã xuất viện rồi sao lại như vậy , vết thương của cô ấy còn chưa khỏi tao không biết Lãm nhún vai tỏ vẻ vô tội ........... __________________Nhà nó ping pong Không chịu nổi nên hắn đã đến thẳng nhà nó để xử phạt . Trên lầu nghe thấy tiếng chuong cửa nó ngồi dậy dụi mắt rồi lật đật bước xuống nhà lấy chìa khóa ra mở cửa . Đi ra đến ngoài cửa nhìn thấy hắn thì tim nó như thót lại . anh....sao anh ? em mở cửa đi Nó đúng đó chần chừ 1 lúc . Trong đầu nghĩ , có khi lúc này là lúc mình cần nói ra điều này , mình phải chia tay với anh ấy . Dù rất yêu nhưng mình không muốn là kẻ thứ 3 phá hoại hạnh phúc người khác . Nên đã dũng cảm mở cửa ra cho hắn . Nó vừa mới mở cửa xong thì hắn đã xông vào ôm lấy nó . anh nhớ em lắm . 1s 2s 3s Long à , buông em ra đi không em nói anh buông ra Như nhận ra sự bực tức trong nó hắn nhẹ nhàng buông nó ra rồi chăm chú nhìn nó . có chuyện gì sao ? mình vào nhà nói chuyện ____________________Trong nhà hôm nay em xuất viện mà không nói câu nào anh đã rất lo lắng , lần sau em đừng có như vậy nữa ......... Ngồi chăm chú nghe hắn nói , ánh mắt nó nhìn hắn mà lòng tràn đầy yêu thương luyến tiếc . Làm gì bây giờ ? Nói câu chia tay trong tình cảnh này ư ? nó có can đảm đó sao ? và hơn nữa nếu về sau em có....... Long à .....mình chia tay đi Trong khoảnh khắc khi nghe nó nói ra câu đó hắn đã tưởng như mình nghe nhầm nên hỏi.