Thiên tiên
Chương 39 : Đòn quyết định ( i )
Kỳ Thanh Vũ không khỏi cảm thấy ngoài ý muốn khi nhìn thấy Hùng Thiên Cương vẫn còn có thể đứng vững trên sàn đấu, hắn cho rằng sau khi trúng phải một đòn trực tiếp như thế, thì Hùng Thiên Cương đáng lẽ đã phải đo ván. Thế mà đằng này, ngoài bị tổn thương bên ngoài cơ thể ra, thì dường như Hùng Thiên Cương hắn không hề bị nội thương gì nghiêm trọng cả, Kỳ Thanh Vũ thầm nghĩ, xem ra Hùng Thiên Cương hắn đã tu luyện một thể thuật, khiến cả cơ thể bản thân hắn được gia tăng, bằng không Hùng Thiên Cương không thể nào chống chịu nổi một chiêu trực tiếp như thế.
Cơ thể Kỳ Thanh Vũ khẽ động, thoáng cái, lại biến mất khỏi sàn đấu, Hùng Thiên Cương đứng phía đối diện liền xuất ra huyết khí, huyết khí phun trào, ánh mắt khẽ híp lại, hàn quang trong đôi mắt bắn ra, dường như đang muốn tìm kiếm khí tức của Kỳ Thanh Vũ. Cả toàn trường khu vực khiêu chiến Nhân Bảng trở nên yên lặng, không một ai dám lên tiếng hay thở mạnh, ai nấy đều tập trung vào trận chiến trước mắt, không chỉ riêng những kẻ này, mà đám người đang đứng phía vị trí kia, cũng không khỏi tập trung quan sát, bởi vì trận đấu giữa hai người Kỳ Thanh Vũ và Hùng Thiên Cương khiến bọn họ phải ngạc nhiên này đến ngạc nhiên khác.
Trong chốc lát, Kỳ Thanh Vũ liền xuất hiện phía bên phải Hùng Thiên Cương, hắn liền giơ tay phải, đánh một chưởng hướng về phía Hùng Thiên Cương, thế nhưng, Hùng Thiên Cương hắn đã phát hiện được nơi mà Kỳ Thanh Vũ xuất hiện từ trước. Tay trái bắt ấn, từ phía dưới, một tòa thạch xuất hiện khóa chặt toàn thân Kỳ Thanh Vũ lại, khiến hắn không thể nào cử động được, không dừng lại ở đó, những mảnh thạch liền tụ về phía tay phải Hùng Thiên Cương, tạo ra một lớp thạch cứng, linh khí dao động xung quanh, đánh thẳng thạch quyền về phía tòa thạch đang chế trụ Kỳ Thanh Vũ.
Ầm, một quyền của Hùng Thiên Cương đánh thẳng trực tiếp trúng vào người Kỳ Thanh Vũ, khiến Kỳ Thanh Vũ hắn phun một ngụm máu, bay thẳng về phía góc sàn đấu. Hùng Thiên Cương hắn dường như chưa muốn dừng lại, chân phải bước lên, dậm mạnh xuống sàn đấu, tòa thạch phong từ dưới sàn lại xuất hiện, khóa chặt cơ thể Kỳ Thanh Vũ một lần nữa. Thạch quyền bên tay phải Hùng Thiên Cương phân giải, những mảnh thạch liền tụ lại tạo thành một chuy tử ( búa ), hai tay siết chặt cán chuy tử ( búa ), chân đạp sàn phóng thẳng lên phía trên hướng thẳng về phía Kỳ Thanh Vũ mà nện thẳng xuống.
Oành, mặt chuy tử ( búa ) đập mạnh vào người Kỳ Thanh Vũ đang bị chế ngự tạo ra tiếng động lớn, khu vực Kỳ Thanh Vũ bị chế ngự liền lởm xuống một tấc, những người đang đứng xem không nhìn thấy được tình hình phía dưới lởm sàn đấu như thế nào. Oành, thoáng cái một tiếng va chạm vang lên, một bóng người bay vọt lên giữa không, tiếp đến lại thêm một bóng người từ dưới nhảy vọt lên, tay phải siết chặt, linh khí dao động xung quanh tay phải cực mạnh, hướng về người kia đánh thẳng một quyền cực mạnh, khiến hắn bay ngược về phía sau.
Ai nấy đều không kịp nhìn thấy chuyện gì đang xảy ra, một lúc sau, bọn họ mới nhận ra, người bị đánh bay vọt về phía sau chính là Hùng Thiên Cương, còn người đánh hắn không ai khác chính là Kỳ Thanh Vũ. Mặc dù là đánh Hùng Thiên Cương bay ngược về phía sau, thế nhưng cả người Kỳ Thanh Vũ bây giờ đều chồng chất những vết thương, y phục rách rưới, không toàn vẹn, phía trước ngực xuất hiện vết thương khá nặng, dường như là do đòn lúc nãy do Hùng Thiên Cương đánh trúng.
Bị đánh trúng, bay ngược về phía sau, thế nhưng Hùng Thiên Cương hắn vẫn rất bình tĩnh, không hề có dấu hiệu bị hoảng loạn, tay trái liền bắt ấn, từ phía sau hắn liền xuất hiện một tòa thạch, hắn xoay người, lấy tòa thạch làm điểm tựa, chân đạp thẳng vào, tạo ra lực đẩy, phóng thẳng về phía Kỳ Thanh Vũ. Nhìn thấy đối thủ lao về phía mình, Kỳ Thanh Vũ hai tay bắt ấn, miệng phun chân ngôn, phía trước hắn liền xuất hiện một vòng sáng bạch sắc, xung quanh toàn là cổ ngữ, không một ai biết nó viết gì trên đó, vòng sáng xuất hiện mang theo một lực lượng cực kì uy bức, huyết khí mà nó phát ra cực kì kinh khủng, khiến những người đang đứng xem biến sắc.
Tại khu vực dành cho đệ tử cao tầng, bọn hắn nhìn thấy vòng sáng xuất hiện cũng không khỏi ngạc nhiên, bởi vì bọn hắn cũng không biết đó là thứ gì, lại có thể phát ra uy lực kinh khủng đến như thế, tuy vẫn chưa thấy nó phát động tấn công, nhưng khí thế mà nó phát ra cũng đủ khiến mọi người biến sắc. Trong đám người này, có một kẻ khi nhìn thấy vòng sáng này, liền không khỏi nhíu mày, hắn chính là kẻ luôn thờ ơ, không quan tâm đến trận đấu từ khi bắt đầu đến giờ, ngoại trừ lần đầu cả cơ thể khẽ động khi nhìn thấy Kỳ Thanh Vũ tạo ra phong cầu, thì hầu như mọi chuyện xảy ra hắn đều không hề quan tâm. Thế mà đến giờ khi nhìn thấy vòng sáng bạch sắc này, hắn liền nhíu mày, hắn không phải là kẻ ngu, cũng không phải là như những tên đang đứng trước mặt hắn có thể đánh đồng, kinh nghiệm cùng với sự hiểu biết của hắn có thừa, vì thế khi nhìn thấy vòng sáng bạch sắc này xuất hiện, hắn liền biết đây thứ gì.
-"Sư huynh, không lẽ đây là..." Ngồi phía bên cạnh, một giọng nữ liền vang lên, khi nhìn thấy vòng sáng bạch sắc, nàng cũng rất bất ngờ khi nhìn thấy nó.
-"Đúng thế, chính là nó, điều quan trọng là tại sao tên này lại có thể thi triển được nó chứ, thật khó hiểu, dựa vào thực lực của hắn, hắn không thể nào thi triển được nó cả, trừ khi, trừ khi..." Nói đến đây, ánh mắt vị sư huynh này khẽ động, cả cơ thể tỏa ra một luồng khí bức người, khiến những kẻ đang đứng ở đây không khỏi lùi xa.
-"Ý sư huynh nói, chính là nó... cái thứ mà mọi người bảo là không có trên đời sao?" Vị sư muội nghe thấy thế liền biến sắc nói.
-"Hừ, đó chỉ là do bọn người không hiểu biết nói bậy nói bạ thôi, bọn hắn không nhìn thấy không có nghĩa là nó không có thật." Vị sư huynh hừ lạnh, khiến bầu không khí ở đây trở nên lạnh dần, không một ai dám lên tiếng.
-"Vậy sư huynh có dự tính như thế nào, mặc dù thứ này thứ này rất mạnh, nhưng cũng không phải là thứ mà ai cũng có thể khống chế được, nếu khống chế được thì không nói gì, còn nếu như là ngược lại... Thì mọi chuyện rất khó nói, nhẹ thì đạo tâm phá vỡ, lâm vào ma đạo, nặng thì trở thành thứ đó, thây xác chất chồng như núi, huyết chảy thành sông." Nói đến đây, vị sư muội không khỏi trầm mặc.
-"Đúng thế, thứ này quả thật khiến cho người khác phải e ngại, nhưng đó là với người khác mà thôi, còn ta, thì lại là một câu chuyện khác." Vị sư huynh không khỏi cười lạnh, tràn đầy tự tin nói.
Những kẻ ở đây đều lâm vào sương mù, không ai biết hai người sư huynh muội bọn họ đang nói về cái gì, gì mà thứ đó, rồi thây xác chồng như núi, huyết chảy thành sông, ai nấy đều ngu ngu ngơ ngơ, mắt nhìn ta, ta nhìn ngươi, cũng không ai dám tiến lên hỏi đành im lặng, hướng về phía sàn đấu quan sát tiếp. Phía dưới sàn đấu, kể từ khi vòng sáng bạch sắc xuất hiện, phong ba cuồng phong nổi lên ngày càng mạnh, linh khí dao động xung quanh ngày càng dữ dội, từng đợt linh khí xuất hiện dao động xung quanh vòng sáng bạch sắc này, khiến nó trở nên tuyệt đẹp, hoàn hảo đến mức không ngờ.
Hùng Thiên Cương ở phía đối diện liền đình chỉ lại hành động của mình, hắn cảm nhận được uy lực từ vòng sáng bạch sắc này phát ra cực kì mạnh, đây không phải là thứ bình thường mà hắn đã từng gặp. Sắc mặt của hắn trở nên trắng bệt, tuy hắn không hề biết vòng sáng bạch sắc này là thứ gì, thế nhưng chứng kiến linh khí xung quanh sàn đấu không ngừng dao động theo vòng sáng bạch sắc ấy, hắn có cảm giác như chuyện không tốt sắp đến. Về phía vị lão giả trọng tài đang đứng quan sát, hắn nhìn thấy vòng sáng bạch sắc này cũng không khỏi trầm mặc, dựa theo kinh nghiệm mà hắn đã trải qua suốt bao nhiêu thời đại, hắn liền biết đây là thứ gì, hắn cũng cảm thấy ngoài ý muốn khi Kỳ Thanh Vũ có thể thi triển được nó, bởi vì hắn biết đây là thứ không phải những kẻ thực lực chỉ mới Luyện Khí Tầng Ba như Kỳ Thanh Vũ có thể thi triển được, trừ khi...
Nghĩ đến đây, vị lão giả liền biến sắc, bởi vì ngoài cách dùng thực lực để thi triển thứ này, còn có một cách khác để thi triển được vòng sáng bạch sắc này, chính là thứ kia, cũng chính là thứ mà hai người sư huynh muội ở khu vực phía kia đã nhắc đến. Hắn khác với hai sư huynh muội kia, hắn biết thứ đó là có thật, hay nói đúng hơn, là hắn đã từng gặp kẻ sở hữu thứ đó, nhớ lại đoạn kí ức này, hắn không khỏi lạnh run người, mặc dù bây giờ thực lực hắn đã mạnh hơn trước kia rất nhiều, thế nhưng, mỗi khi nhắc lại đoạn kí ức đó, thì hắn không khỏi tái mặt, sợ hãi. Kể từ lần gặp gỡ định mệnh đó, trải qua suốt bao nhiêu thời đại, chứng kiến nhiều người đạt được thành tựu, phi thăng thành tiên, hắn nghĩ bản thân mình sẽ quên đi đoạn kí ức đen tối đó, sẽ quên đi sự kiện lần đó, thế mà giờ đây, hắn lại gặp một kẻ có được thứ đó, hay nói đúng hơn chính là đệ tử tông môn mình sở hữu cái thứ tà nghiệt này khiến hắn dường như lại trở về hồi ức đen tối năm xưa mà hắn đã từng trải qua.
Hắn biết đối với những kẻ sở hữu được thứ này thì chỉ có hai con đường duy nhất, một là phi thăng tiên giới, lập thành tựu mà trước đây chưa hề có, hai là trở thành vật đó, khiến cả đại lục phải lâm vào bóng tối, khiến tất cả mọi người phải sống trong hoảng sợ, bản thân đời đời kiếp kiếp không thể nào tái sinh, cả cơ thể sẽ phân rã, tàn hồn tan nát. Nhìn thấy Kỳ Thanh Vũ trước mắt có được thứ này, vị lão giả này cũng không thể làm gì khác ngoài thở dài, hi vọng rằng bản tâm của hắn đừng dao động, chỉ vì một phút ham muốn mà trở nên sa ngã, trở thành tội nhân thiên cổ.
Về phía Kỳ Thanh Vũ, hắn cũng không hề hay biết hiện đang có một vài người đang hướng về phía mình, hắn không hề hay biết, sau chuyện này, bản thân hắn sẽ lâm vào đợt phong ba lớn nhất có thể sẽ thay đổi cả cuộc đời hắn. Vào lúc này, huyết khí Kỳ Thanh Vũ phun trào, ánh mắt hắn khẽ khíp lại, hàn quang trong đôi mắt bắn ra, Hùng Thiên Cương phía bên kia cảm nhận được hàn quang từ đôi mắt của Kỳ Thanh Vũ, cũng không khỏi khiếp sợ, lùi về phía sau vài bước. Ánh mắt của Kỳ Thanh Vũ dường như trở nên sắt bén hơn bao giờ hết, giống như một con thú hung dữ đang tìm kiếm con mồi của mình, mà con mồi ấy không ai khác chính là Hùng Thiên Cương.
Vòng sáng bạch sắc phía trước Kỳ Thanh Vũ phóng to ra đến một mức nhất định liền ngừng lại, tiếp đến hai tay Kỳ Thanh Vũ liền thay đổi bắt ấn, miệng tiếp tục phun chân ngôn, phía bên vòng sáng bạch sắc liền xuất hiện một vòng sáng bạch sắc thứ hai nhỏ hơn cái đầu tiên, dần dần đưa về phía trước. Vòng sáng bạch sắc thứ hai xuất hiện liền gia tăng huyết khí nhiều hơn, huyết khí phát ra từ hai vòng sáng bạch sắc đã chiếm ngập cả khu vực thi đấu Nhân Bảng, từng linh khí xung quanh không ngừng bị bẻ cong, phía trên trời, từng đợt mây xoắn lại với nhau, sấm chớp nổi lên dường như muốn xuất hiện dị tượng. Nhìn thấy cảnh tượng này, hai sư huynh muội đang chứng kiến liền không khỏi ngồi yên vị, cả hai liền đứng dậy, ánh mắt vị sư huynh trở nên rạo rực, hai tay siết chạy lại, dường như muốn phóng thẳng xuống dưới, độc chiếm thứ đó cho riêng mình. Hắn không ngờ rằng Kỳ Thanh Vũ lại có thể thi triển vòng sáng bạch sắc này tiến lên tầng thứ hai, người khác không biết chuyện này có ý nghĩa như thế nào, thế nhưng hắn thì lại khác, tầng thứ hai của vòng sáng bạch sắc này không thể dùng cảnh giới tu vi để đo lường mà so sánh, nếu quả thực muốn so sánh, thì cảnh giới tu vi miễn cưỡng có thể xếp hàng đứng đợi để đo lường với tầng thứ hai của vòng sáng bạch sắc, hắn biết một khi tiến lên tầng thứ hai, thì cái thứ mà Kỳ Thanh Vũ đang sở hữu có uy lực kinh khủng như thế nào.
Truyện khác cùng thể loại
250 chương
214 chương
501 chương
3611 chương
1274 chương
131 chương





