Thiên thần cưỡi chổi
Chương 8 : Khảo sát (p.1)
Sau sự cố “ không rõ nguyên nhân ” ở phòng thực hành hóa , “ học sinh chăm ngoan , vô tội ” là Trọng Thiên Kỳ bị liên lụy , ôm mặt đòi sống đòi chết trong phòng y tế trường một cách rất ư là khoa trương . Mục đích duy nhất chính là. . . trốn học hai tiết văn! -_-
Một mục đích hết sức hết sức -_-lll
- “ Ố...Oa... mặt của tôi ! Ôi còn đâu khuôn mặt người thấy người mê , xuân thấy xuân về , hoa kề hoa nở của tôi!Ô. . .Oa! Tôi thật không muốn sống nữa, cứ để cho tôi chết quách đi!!! ” Anh chàng nào đó vô cùng đau khổ vật vã , ôm mặt giãy đành đạch trên giường.
Sáu người còn lại , ngoại trừ Hoàng Kỳ Ngân ngây thơ chưa hiểu sự đời, đang lo đến toát mồ hôi thì năm người còn lại đều đồng loạt đen mặt đứng nhìn anh chàng làm lố lăng lên.
Dịch Vương Thiên Anh đưa tay vào túi quần , quay người bước ra ngoài không thèm để ý đến Trọng Thiên Kì khóc mẹ khóc cha trong phòng nữa.
Lâm Uyển Nhu chống nạnh một tay , một tay đưa lên che miệng cười toe toét : “ Kì Đà à ! Vất vã cho nhà ngươi rồi ! Lát nữa để ta giúp ngươi nhờ giáo viên văn mới toanh của chúng ta làm cho ngươi một bài văn tế nhá , ta sẽ hảo tâm đọc cho ngươi nghe luôn !!”
- “ Câm mồm!” _ Tên nào đó vốn đang la hét đau đớn đột nhiên ngồi phắt dậy dưới ánh mắt ngạc nhiên đến trợn trắng của nhân viên y tế .
Trời biết , đất biết , Lâm Uyển Nhu biết , hắn biết , Dịch Vương Thiên Anh biết , Vương Thiên Minh biết , Dương Bảo Nghi biết , Lâm Gia Tuệ cũng biết - trên đời này , Trọng Thiên Kì hắn ghét nhất chính là hai môn văn , toán! Đấy cũng chính là lí do vì sao hắn ta và Lâm Uyển Nhu như nước với lửa.
Môn học cô nàng ghét nhất, căm thù nhất, hận nhất- Hắn ta thích!
Môn học cô nàng thích nhất, có kiên nhẫn nhất, học vui vẽ nhất- Hắn ta ghét cay ghét đắng!!!
- “ La hét được rồi à ? ” Lâm Gia Tuệ phẫy phẫy tay , trong miệng ngậm một lúc ba viên kẹo.
Dương Bảo Nghi ở một bên rất khó hiểu vì sao cô nàng này ngậm nhiều kẹo như vậy một lúc mà nói chuyện không có bị nghẹn chết nha?! Đồ heo tham ăn!!
Bây giờ là giờ ra chơi , cả trường đang nhốn nháo không biết vì sao phòng thực hành khi không “ tự nhiên ” bị nổ đến nỗi sàn gạch thũng thành một cái hố to. Cô hóa còn thê thảm hơn, viết một bản kiểm điểm vì sơ suất của mình nên làm thiệt hại vật chất của cải của nhà trường còn khiến cho học sinh mới là Trọng Thiên Kì bị thương.
Nói cho khoa trương lên là bị thương , nhưng thật sự chỉ là anh chàng vô ý bị mảnh men gạch văng vào mặt làm rách một đường nhỏ- may ba bốn mũi kim là liền lại , không sao rồi.
Sự thật à?
Chỉ có trời biết, đất biết, bảy tên đầu sõ gây ra họa bọn họ biết mà thôi!!!
Chuyên là thế này:
E hèm ! Xin lưu ý cho những cụm từ được đặt trong dấu ngoặc kép >.
Truyện khác cùng thể loại
47 chương
14 chương
49 chương
31 chương
50 chương
33 chương
11 chương
16 chương





