Thế giới phép thuật (Thế giới của tình yêu)
Au: Ice Moon
Quyển 1: Chương 47
Từ xa bọn anh đã thấy được khu nhà kho, phía bên ngoài được bảo vệ khá chắc chắn. Bọn anh xuống xe với khí thế rừng rực.
Chúng mày muốn gì sao lại đến đây? 1 thằng cầm đầu hỏi.
Muốn gì ư? Muốn cứu người. Hắn lạnh lùng.
Đại... Đại ca không ổn rồi... Đó... Đó là King... Thằng đàn em nói ấp úng.
Sa... Sao lại có chuyện này Tên đó ngạc nhiên.
Sợ rồi sao? Nếu sợ thì tránh qua 1 bên. Anh lạnh lùng nhếch môi.
Đ... Đại ca bây giờ làm sao ạ? Thằng em run run.
Á nhưng nhưng,... Nhận tiền rồi không...lẽ... thôi xông lên... Thằng cầm đầu do dự.
Có chí khí lắm, lên. Anh phất tay ngay lập tức bọn đàn em xông lên trong tay thằng nào cầm gậy gộc.
Lúc này bọn Angela cũng đến nơi.
Bọn anh ngạc nhiên, tưởng người của Angela là kẻ địch, cũng định xông lên đánh nhưng thấy Angela cho người đánh mấy tên kia nên cũng tập trung vào đánh họ.
Vào trong đi bên ngoài để bọn họ sử lí cho. Hắn nói.
Ừ. Bọn anh tiến vào trong.
--------------------------------
Chị, bây giờ làm sao ạ họ sắp đánh vào đến đây rồi có lẽ bọn đàn em không chống nổi đâu. Thằng đàn em lo sợ nói.
Sao họ tìm được đến đây chứ chẳng phải là đã ngắt mọi tín hiệu rồi sao? Bực thật. Ả Minh Tuyết nhăn nhó.
Thôi không còn nhiều thời gian đâu, chúng ta phải nhanh chóng chuyển họ đi bằng cửa sau, nhanh lên. Lí Tang Nhược thúc giục.
Ừ, chúng ta sẽ chuồn bằng cửa sau. Ả Thục Ngân gật đầu.
Nhanh lên. Đặng Tuệ Ngân gấp gáp.
Vâng thưa chị. Tên đàn em.
Ừ. Nói rồi mỗi người một ngã chạy đi.
--------------------------
Bọn ả vừa chạy vào phòng định mang bọn cô đi thì bọn anh đạp cửa bước vào.
Chỗ nhỏ.
Nhỏ ngất đi trên nền đất lạnh lẽo, ả Minh Tuyết bước vào, vừa kéo tay cô định lôi đi nhưng cánh cửa bỗng mở ra, cậu bước vào với khuôn mặt tức giận.
Nhìn cô gái nhỏ khuôn mặt tái mét, trên mặt có một vết cứa, tóc thì bị cắt tùm lum, nhìn sang hung thủ, ả ta còn muốn mang nhỏ đi đâu nữa.
Nếu lần này cậu không đến kịp chẳng phải nhỏ đã gặp nguy hiểm rồi sao?
Cậu xông lên, đạp có Lục Minh Tuyết một phát rồi bế nhỏ ra ngoài.
Trái tim cậu nhói đau vì nhỏ, đều do cậu mà nhỏ mới thành ra như vậy.
Cậu sẽ không để cho nhỏ phải như vậy nữa, không bao giờ.
------------------------------
Chàng bước vào một căn phòng, vừa đúng lúc thấy ả Thục Ngân đang định lôi nàng đi đâu đó.
Chàng tức giận chạy đến, đạp cô ta ngã, bế thốc nàng lên, dùng phép thuật thu hồi Khổng Thiên Sách và đưa nàng ra khỏi nhà kho.
Nhìn nàng nằm trong lòng mà chàng cảm thấy tim đau nhói, trên người toàn có vết thương, bụng có một vết đâm rất sâu.
----------------------------------------
Hắn đạp cửa của một căn phòng, nó đang bị ả Đặng Tuệ Ái kéo đi.
Hắn dùng dây trói ả lại rồi bế nó ra khỏi nhà kho.
-----------------------------------------
Anh vừa chạy vào trong một căn phòng thì thấy cô bị một tên khác làm nhục, cô không hề phản kháng mà còn tuyệt vọng, nước mắt lăn dài.
Cô nghe thấy tiếng mở cửa thì nhìn lên phía trước, trong mắt ánh lên một tia hi vọng.
Anh tới rồi, anh tới cứu cô rồi.
Tên kia tưởng là ả Tang Nhược nên không quay lại mà tiếp tục công việc.
Anh tức giận đạp bay tên đó, dùng dây trói hắn ta lại.
Rồi anh chạy lại cởi trói cho cô.
Cô nhìn anh, không có sức để nói nên chỉ biết khóc.
“Sao em không phản kháng?” Anh ôm cô hỏi.
Cô cố gắng lắc đầu rồi gục trong lòng anh.
Cuối cùng cô cũng yên tâm mà thả lỏng cơ thể.
Anh lo lắng xem cô thế nào.
Dùng phép thuật xem cơ thể cô.
Cô bị trúng Thiên Phí tán?
Anh nhìn sang tên kia.
“Mày cho cô ấy uống Thiên Phí tán?”
“P… Phải…” Hắn ta run run trả lời.
“Người đâu, bắt hắn ta lại, về để cho Nguyệt Nhi xử lí.” Anh quát lên.
Nói xong một đám người chạy vào mang hắn ta đi.
Anh bế cô chạy ra ngoài.
Angela thấy bọn anh bế bọn cô ra thì chạy đến hỏi.
“Mấy chị ấy sao rồi?”
“Cô là ai? Sao lại đến đây?” Hắn hỏi.
“Tôi là bạn của mấy chị ấy, các anh mau đưa họ đi bệnh viện đi, hình như họ bị thương rất nặng.” Angela lo lắng.
Bọn anh vội vàng lên xe, lao nhanh tới bệnh viện.
Angela kêu mọi người về rồi cũng đến bệnh viện.
Truyện khác cùng thể loại
37 chương
34 chương
111 chương
15 chương



