Thế giới phép thuật (Thế giới của tình yêu)
Au: Ice Moon
Quyển 1: Chương 13
Cô bước đi đến vườn trường.
Khu vườn này do cô phát hiện khi đi tìm phòng hiệu trưởng.
Vườn trường có rất nhiều loài hoa khác nhau, hoa hồng, hoa lan,… được rải một lớp cỏ xanh. Trông không khác gì thiên đường vậy.
Cô vừa đi đến thì ngồi bịch xuống một tán cây.
Anh đến nơi thấy vậy thì cũng ngồi xuống bên cạnh cô.
“Nghe nói anh vừa béo, vừa mập lại còn dâm dê đê tiện nữa mà, hình như không giống.” Cô ngước mắt lên nhìn anh.
“Nhìn tôi giống lắm sao?” Anh hỏi ngược lại cô.
Cô nhìn đi nhìn lại anh với đôi mắt khó hiểu.
Anh thấy cô như vậy thì bật cười.
Anh rất ít cười, chỉ khi bên bạn bè hoặc gia đình anh mới cười. Cô gái này lại khiến anh buồn cười.
“Em gái tôi nó trêu cô đấy.” Trần Hoàng Long cốc đầu cô.
“Đau, tôi là con gái nha, anh cốc như vậy đau lắm.” Cô xuýt xoa.
“Mà anh nói em gái anh, không lẽ là Trần Hồng Ngọc.” Cô suy tư.
“Tôi và Trần Hồng Ngọc có cùng họ.” Anh tỉnh bơ.
Đúng, anh và nó có cùng họ, vậy họ là anh em.
Sao Trần Hồng Ngọc không nói cho cô biết nhỉ?
“Trần Hồng Ngọc này, xem mình xử cậu như thế nào.” Ánh mắt cô lóe lên tia nguy hiểm.
“Cho dù anh có đẹp đến mấy tôi cũng không bao giờ lấy anh.” Cô chuyển đề tài.
“Để xem cô có lấy tôi không.” Anh cười nham hiểm.
Nói rồi anh tiến lại gần cô. Cô thấy vậy thì lùi lại đến khi lưng chạm vào một cái cây.
Cô hoảng hốt.
“Anh định làm gì? Cấm anh động vào... ưmm... ưmm...
Cô chưa kịp nói hết thì bị anh ngăn lại bằng cách hôn... môi. Cô cắn chặt răng tránh lưỡi anh tiếp cận, nhưng sức cô nào lại sức anh, tay đưa lên bóp chặt miệng cô lại, lưỡi như con rắn nhanh chóng phá tan khoang miệng cô tạo cảm giác ấm nóng, ngọt ngào ở ngay đầu lưỡi.
Đầu cô bốc hỏa, tức chết mất, càng đẩy anh, anh càng ép chặt. Chỉ tiếc không thể xông vào băm nát người anh ra thành trăm mảnh.
Quấy nhiễu cô một lúc anh cũng chịu thả cô ra.
Anh... Cô uất ức nhìn anh.
Nụ hôn đầu của cô đó.
Anh ta lại cướp một cách trơ trẽn, đồ khốn nạn.
Sao hả, chịu lấy tôi không? Anh hỏi lại cô.
Anh xem tôi là gì chứ, chắc lại là gái điếm mà thôi. Cô tức giận nói.
Xem em như một người vợ. Anh nâng cằm cô lên, bắt cô nhìn vào mắt anh.
Cô không thể kháng cự, một tay của anh cầm chặt hai bàn tay cô, một tay nâng cằm cô lên; cô bắt buộc phải nhìn vào mắt anh.
Không tin. Cô nói luôn.
Có cần chứng minh không? Trần Hoàng Long làm bộ cởi áo cô ra.
Đừng mà, tôi đồng ý. Hàn Nguyệt hoảng hốt.
Anh nghe được câu trả lời mà mình muốn thì liền bỏ cô ra.
Ngoan lắm. Anh xoa đầu cô.
Cô hất tay anh ra, chu môi lên nói.
Tôi không phải trẻ con mà xoa đầu tôi.
Về chuẩn bị đi, tôi đợi em.
Nói xong anh quay đi, để lại cô ở đằng sau chửi anh.
Tên biến thái, khốn nạn. Hồng Ngọc nói đúng, anh đúng là dâm dê đê tiện.
--------------
Nhỏ và cậu đi đến một vườn cỏ.
Một khu vườn toàn cỏ là cỏ xanh mướt.
Nhỏ ngồi xuống, anh thấy vậy thì ngồi xuống bên cạnh.
Dương Hoàng Nam và Hoàng Ánh Ngọc không nói gì cả, chỉ ngồi hưởng thụ sự yên tĩnh.
Nhỏ không nói chỉ vì nghĩ đến chuyện của cô. Cậu không nói là để một là cho nhỏ nguôi giận, hai là nghĩ đến em gái mình.
Bỗng cậu lên tiếng phá vỡ bầu không khí tĩnh lặng.
“Hôm nay em không giống bình thường chút nào cả?”
“Em hận khi hắn làm thổn thương bạn em. Lúc đó anh cũng vậy mà.” Hoàng Ánh Ngọc nhìn khoảng không phía trước trả lời cậu.
“Ừ. Anh cũng thế nhưng đây không phải lần đầu. Nhưng em thì lần đầu anh thấy.” Dương Hoàng Nam nhìn theo chỗ nhỏ đang nhìn.
“Em có quen em gái anh sao?” Cậu ôm nhỏ vào lòng và hỏi nhỏ.
Nhỏ dựa vào ngực ấm áp của cậu, nhắm mắt nói.
“Ừm. Chúng em là bạn thân.”
“Sao anh không biết?” Cậu vuốt tóc nhỏ.
“Mối quan hệ bí mật.” Nhỏ cười nhẹ.
“Muốn khóc không. Nếu muốn thì cứ khóc đi. Đừng tỏ ra mạnh mẽ trước mặt anh. Sẽ đau đó.” Cậu ôm chặt nhỏ hơn.
“Oa Oa Oa……..” Tiếng Hoàng Ánh Ngọc khóc lớn.
Cậu thấy vậy thì đau xót.
Cô gái bé nhỏ của cậu vì bạn bè mà như vậy. Thật khiến cậu đau lòng mà.
Cậu cứ thế để cho nhỏ khóc, đến khi nhỏ ngủ thì cậu bế nhỏ về nhà cậu. Vì cậu không biết nhỏ ở chỗ nào.
Truyện khác cùng thể loại
32 chương
62 chương
8 chương
21 chương
42 chương
145 chương
11 chương
9 chương





