Tam đế ký
Chương 5 : khởi hành
Sáng sớm, khí trời se lạnh, gió thoảng khẽ lay động cành cây để lộ những giọt sương mai trong vắt trên lá. cả thôn dường như bồng bềnh trong biển sương. phía đông, mặt trời tròn xoe, ửng hồng, còn nấp sau hàng cây xanh cao vợi, tỏa ánh sáng lấp lánh như hình rẽ quạt nhiều màu rực rỡ.
Ba anh em mặc đồ tươm tất, gói bọc hành lý mang theo.
Thúy mi chuẩn bị chậm nhất, mang một bao tải cồng kềnh. tới hồi bị lão cha nói quá nàng mới để lại bớt vài bộ đồ, lòng còn lưu luyến nhìn ấm ức mãi không thôi.
Trong mỗi bọc hành lý trừ quần áo ra còn có những vật phẩm cá nhân khác như sách vở nhẹ, ly nước nhỏ, bàn chải và kem đánh răng - một trong những vấn tích hiếm hoi còn sót lại của nền "văn minh khoa học công nghệ" năm xưa. không kem đánh răng này dùng gì tạo thành.
Trừ đó ra còn có một ít tiền tài phụ thân gom góp lại đưa cho. số tiền này nhiều hơn cả tiền cả nhà chi tiêu mấy năm nay làm cho ba thiếu niên há mồm ngạc nhiên.
Về phần vô song, hắn đeo túi trữ vật giấu sâu trong quần áo đang mặc. thanh phi kiếm hơi dài nên đành gói kín lại nhét vào trong bọc hành lý chung đống đồ linh tinh.
Cứ bảy năm một lần, giang tiền tông mở đợt kiểm tra tư chất tu tiên các thiếu niên. tiêu chuẩn thấp nhất để được vào tông là tứ linh căn. về phần ngũ linh căn quá tạp, có tu luyện tới già cũng không làm nên trò trống gì.
Tuổi nhập môn quy định nằm trong khoảng từ 13 đến 20, không lấy nhỏ hơn cũng không lấy lớn hơn. có cách để kiểm tra tuổi tác nên khó lòng gian lận.
Bất quá nếu có trường hợp cá biệt ví dụ như mang thiên linh căn hay dị linh căn thậm chí quý hiếm hơn thì đều được phá lệ cho nhập môn.
Hôm nay cách ngày ấy còn hơn tuần nữa nhưng phụ thân hối thúc ba thiếu niên khởi hành sớm vì địa điểm trắc thí nằm trong thành giang tiền cách đây khá xa.
Bốn người đi bộ đến con sông đầu thôn đứng chờ khoảng một canh giờ "tức hai tiếng" thì có người lái xe ngựa chạy đến.
Đây là ngũ thúc nhà cuối thôn chuyên chở thuê hành khách và hàng hóa đến thành giang tiền buôn bán làm ăn. mỗi lần đi về có khi mất cả tháng trời nên ít khi thấy mặt hắn. lần đi này là thuê xe ngựa đi.
Ngũ thúc lại bảo đợi thêm một lát nữa. sau một khắc "tức mười lăm phút giờ địa cầu" thì có thêm bốn chiếc xe ngựa khác chạy tới.
Đi đường xa xôi nên mỗi lần đi phải tập hợp đông người chút đề phòng phường trộm cắp cướp bóc. nhưng cũng không thể đông người quá tránh gây nổi bật khiến nhân có tâm tư chú ý. đạo lý khéo quá hóa vụng là vậy.
Lần này vô thành không đi theo các con. hắn lải nhãi dặn dò ba người liên tục đến ki người lái xe ho nhẹ nhắc nhở mới chịu thôi.
Tối hai hôm trước vô song thấy cha có tâm sự gì đó là lạ định hỏi nhưng thôi. đằng nào có hỏi vô thành cũng không trả lời cụ thể, chỉ vòng vo tránh nè, nhiều lần rồi. vô song đoán cha mình vô thành có kẻ thù nào đó ở thành giang tiền nên không tiện đi theo chăng ? ai cũng có bí mật riêng.
Ba thiếu niên bái cháo phụ thân lần cuối rồi bước lên xe ngũ thúc.
Trên xe trừ ba người ra thì còn có một đống hàng hóa khác gói kỹ lại xếp hàng đối diện. cấu tạo trong và ngoài của xe ngựa vĩnh hằng đại lục lớn hơn xe ngựa thời địa cầu xưa, phía trong khoang có tất cả ba hàng chỗ ngồi trái phải giữa.
Vô tuấn bảo hai em ngồi cách một chút tránh gặp phiền phức không cần. hắn ngồi hàng phải gần cửa ngoài, vô song ngồi cạnh giữa gần cửa sổ, tiểu muội ngồi trong cùng.
Xe bắt đầu khởi hành, hai con ngựa kéo thẳng về phía trước.
Ngũ thúc với vô tuấn quen nhau đã lâu nên bắt chuyện liên tục với hắn. vô tuấn mặc dù tính tình lạnh lùng nhưng cũng biết hôm nay đi xe người ta chở nên cố gắng mở miệng cười nói bắt chuyện lại. hắn ít nói nhưng không phải kẻ ngu. đi với bụt bận áo cà sa đi với ma bận áo giấy là vậy.
Vô song lặng yên ngắm nhìn cảnh vật ven đường.
Không khí mát mẻ, dễ chịu. ánh nắng trải nhẹ trên đường. thỉnh thoảng vang vọng tiếng chó sủa.
Ây, có con chó đứng ị rơi vào mắt hắn, ô nhiễm quá...
Lát sau vô song...ngủ gục trên vai tiểu muội hắn. ai bảo hắn còn nhỏ con hơn muội muội hắn đâu.
Nhìn hai đệ đệ muội muội ngủ ngon lành, vô tuấn nở nụ cười mỉm. hắn mở bọc hành lý lấy ra trong đó một hủ rượu nhỏ. hắn nhìn chứ không uống.
Hủ rượu này là tối qua phụ thân đưa cho hắn. lần đầu sau mười chín năm vô thanh cho phép con trai mình uống rượu. trước đó, hắn nghiêm túc cấm đám thiếu niên này dùng rượu sớm vì sợ sẽ ảnh hưởng không tốt cho các con.
Vô thanh còn ngồi nói chuyện với vô tuấn rất lâu, mong hắn chăm sóc tốt cho hai em mình đồng thời cũng phải biết tự lo cho bản thân.
Không hiểu sao vô tuấn cảm giác có chút nhớ nhà, nhớ cha...
...
"dừng ở đây nghỉ ngơi một canh giờ rồi đi tiếp.", ngũ thúc lên tiếng nhắc nhở vô tuấn đánh thức vô song và vô thúy mi.
Xe chạy cứ vài canh giờ phải dừng lại cho ngựa nghỉ ngơi ăn uống. hành khách cũng có nhu cầu xuống xe.
Thúy mi trước khi xuống xe lườm vô song một hồi khiến cho hắn xấu hổ a. lần nào có chuyện ngồi xe song ca cũng ngủ gục. nàng bảo đại ca dẫn đi kiếm chỗ vắng nào đó, đoán chừng là đi giải quyết nhưng không dám đi một mình. mấy vấn đề tế nhị này con gái khó khăn hơn con trai nhiều.
Vô song cũng kiếm chỗ giải quyết cho thoải mái.
Nơi đoàn xe dừng lại này khá hoang vu, có lẻ tẻ hai ba tửu quán. số ít hành khách và lái xe đi vào gọi món, còn lại mọi người đều lấy ra lương khô đã chuẩn bị. tiết kiệm đồng nào hay đồng nấy. hành trình còn dài mà.
Lúc chuẩn bị vào xe, vô song phát hiện có một vị tăng trẻ tuổi áo xám đang đứng như trời trồng nhìn chằm chằm vào một lái xe đang ngồi ăn cơm trong tửu quán.
Hắn vóc người trung đẳng. tướng mạo thanh tú, ánh mắt sắc bén. tuổi tác của hắn trông cũng cỡ đại ca vô tuấn vậy, ước chừng chưa đến hai mươi. lúc này đây hắn đứng nhìn không ngớt vào gã lái xe ngựa trong quán.
Gã lái xe này vô song nhớ mang máng tên là diệp đại hành con một góa phụ mới chuyển tới thôn tháng rồi, tính tình hiền hòa ít nói, rất được lòng người. vô song nói chuyện qua với diệp đại mấy lần nên hai người tính là quen biết.
Vô song nhìn diệp đại hành. hắn thấy tên kia vẫn bình thường như trước đây, không có vẻ gì khác lạ.
Vô song nhíu mày.
Vị tăng này đang làm gì ? nhìn vào thức ăn mặn trên bàn sao. không đúng, ánh mắt gã trực thẳng vào mặt người lái xe chứ không dời xuống đĩa thức ăn.
Vĩnh hằng giới này người tu tiên không chỉ tu đạo giáo mà nghe nói còn có nhiều loại tu hành khác. tu phật, tu ma, tu yêu,...nhiều vô số. trong ký ức kiếp trước vô song nhớ là vậy. bạn bè chiến hữu của hắn cũng có phật tu, ma tu,...
Ngay cả ở kiếp đầu địa cầu, nhà vô song cũng theo đạo phật là chính. chỉ là hắn thuộc loại vô thần thôi, chưa có tôn giáo riêng bản thân.
Đừng hiểu lầm, vô song không bài xích bất cứ tôn giáo nào.
Phe nào cũng có người tốt kẻ xấu. yêu ma cũng thế.
Nhưng bây giờ thấy tăng nhân áo xám này cứ nhìn như vậy hắn cảm thấy không ổn. nói nôm na là bất lịch sự lắm a.
Cơ mà ở giới này có tiên nhân thần phật, có yêu ma quỷ quái. ra đường gặp một kẻ nghiện rượu lôi thôi lếch thếch. ai biết hắn có phải là tiền bối tu vi siêu khủng đang giả vờ không ?
"xin hỏi đại sư đang nhìn gì ạ ?", vô song mở miệng.
Nhân vật phụ trong phim ảnh thường chết vì tính tò mò. vô song không muốn dính vào chuyện bao đồng nhưng cũng không hy vọng hành trình lần này của mình gặp chuyện bất trắc. dù sao vị tăng nhân này chính là hành khách trên xe ngựa ngay phía trước xe ngũ thúc.
Hắn mang đến cho vô song một linh cảm khác thường.
Vị tăng nhân quay lại nhìn vô song. tựa hồ cảm thấy mình thất thố, tăng nhân trẻ tuổi ho nhẹ rồi mỉm cười chào đáp lại vô song. sau đó hắn vội vã vào lại xe ngựa.
Vô song cũng có chút ngoài ý muốn.
Bình thường kẻ lạ gặp hắn lần đầu chín phần mười đều cố ý nhìn rõ hơn đôi mắt đỏ máu và mái tóc màu lam nhạt của vô song.
Vĩnh hằng giới dù đa dạng chủng tộc nhưng nhân giống vô song vẫn là rất hiếm. trong mấy kiếp hắn chỉ gặp có ba bốn nhân loại tóc màu khác đen, trong đó có tóc hồng hắn ấn tượng nhất. màu mắt tròng khác đen như thúy mi hắn gặp qua còn hơn mười nhân, một kẻ là bạn học cũ của hắn trong lớp học kiếp này.
Dĩ nhiên chỉ tính nhân loại. yêu thú, hải tộc,...hình dáng kích thước phong phú hơn nhiều.
Hôm nay vị tăng lạ mặt này giống như nhìn qua nhiều lần loại như vô song.
Lắc đầu, hắn vào lại xe ngựa chờ đại ca và tam muội.
Tăng nhân áo xám ngồi trong xe ngựa lấy ra túi nước nhỏ uống một ngụm rồi lắc đầu :
"có nên nói hay không ?"
...
Đoàn xe chạy tiếp đến chiều tối mới ngưng lại.
Ngũ thúc nói nếu cố đi tiếp nữa sẽ rất nguy hiểm. vùng này ban đêm cỏ cây rắn rít nhiều vô số nên đi không tiện dù loài ngựa có thị giác rất tốt cho phép chúng nó thấy rõ ban đêm.
Vị trí dừng là một khu đất hoang vắng. cách rừng không quá xa cũng không quá gần đề phòng thú dữ.
Mọi người dừng lại tìm củi lửa đốt lên. ai cũng mong mọi sự bình an. có người còn kể chuyện ma dọa đồng bạn. nhưng theo vô song thấy thì bọn giặc cướp còn đáng sợ hơn ma quái, thú dữ nhiều.
Thiếu niên yên lặng cầu trời tối nay đừng có chuyện gì xảy ra.
Tiếc là trời không nghe lời cầu của hắn...
Mời đọc #stratholme thần hào đồng nhân wow siêu hài, siêu lầy. stratholme thần hào
Truyện khác cùng thể loại
21 chương
128 chương
84 chương
768 chương
70 chương









