Tam đế ký

Chương 11 : nhiệm vụ tông môn

Vô song ngạc nhiên. trước cửa nhà thúy mi đứng một kẻ quen mặt, là mặt chữ điền da hơi ngâm hứa duy. tay phải hắn cầm cái quạt thỉnh thoảng phẩy phẩy mấy cái cố tạo hình tượng công tử. tên này làm sao lại biết mình với thúy mi ở đây ? lần trước dạy một bài học xem ra còn quá nhẹ nhỉ. “a, chẳng là hứa sư huynh đây sao. huynh đang làm gì trước nhà tiểu muội ta vậy ?”, vô song tiến đến bắt chuyện khuôn mặt tươi cười. hắn ngó qua thấy cửa nhà thúy mi đóng kín chặt. “a, chào vô song huynh. hứa đệ hôm nay cố ý đến đây bái phỏng thúy mi cô nương trước là nói chuyện làm quen, sau dư định mời thúy mi nàng hợp tác làm chung nhiệm vụ mà.”, hứa duy quay lại nhìn vô song, mặt hắn hơi đơ một lát nhưng vẫn vui vẻ đáp lại. Tán gái thì nói thẳng đi. vô song tức giận trong lòng. Em gái hắn dù thông minh láu cá nhưng vẫn còn là thiếu nữ trong trắng, chưa va chạm nhiều lòng người hiểm ác độc địa. hắn lo nàng bị kẻ xấu dụ dỗ lừa gạt, đến với nàng chỉ vì sắc đẹp chứ có quan tâm nàng đâu. hơn nữa vô song muốn để cho thúy mi yên tĩnh tu hành, không muốn để mấy tên mê gái này quấy rầy. “hứa huynh có chỗ không biết. muội muội ta còn chưa nhập môn tu hành, không thể đi nhận nhiệm vụ tông môn a.” “không sao, nhiệm vụ này chỉ yêu cầu là đệ tử trong tông thôi, tu vi thấp hoặc không có đều được. à, vô song huynh nếu thích có thể tham gia chung với chúng ta.”, hứa duy ráng lôi kéo. Nếu ta mà to con hơn ngươi ta đã cho ngươi một trận rồi. vô song nghĩ thầm. Bất quá hắn cũng hiếu kỳ muốn biết nhiệm vụ này là gì. dù sao hoàn thành công việc tông môn giao phó sẽ được điểm cống hiến có thể đem đi đổi lấy tài nguyên tu luyện, lại giao tế thêm nhiều đồng sư huynh đệ khác. với mình và thúy mi rất có ích. trong giang tiền tông, điểm cống hiến còn muốn quan trọng hơn linh thạch. “nhị ca.”, thúy mi mở cửa ra gọi vô song. nàng thay đổi trang phục đệ tử ngoại môn áo xám, tóc buộc kiểu tóc buộc đuôi ngựa. “hứa huynh đi đi, ta đang rất bận.”, thúy mi hờ hững. “tam muội.”, vô song quay lại nháy mắt nàng. Lúc chưa đủ mạnh thì ghét ai chỉ nên để bụng, chớ lộ ra ngoài. hơn nữa hứa duy không gây khó khăn bất lợi gì đến mình, cư xử như vậy rất thiếu lễ độ. dân gian nói thô tục là “chảnh cún” ấy. Bất quá cái tên họ hứa này tính tình quả thật đáng ghét. vừa gặp lần đầu đã khoe của tán gái rồi. vô song cứ nhìn mặt hắn là muốn đấm cho hả dạ. tam muội vô thúy mi trước giờ luôn chan hòa với mọi người mà cũng không ưa nổi hắn. “ta với tiểu muội đến nhà ăn bây giờ. hứa huynh muốn chung đi không ? sẵn tiện nói chúng ta nghe thử nhiệm vụ tông môn lúc nãy luôn.”, vô song quay lại nhìn hứa duy. “tốt nha. tiểu đệ bụng đang đói đây. vô huynh, mời.”, hứa duy đưa tay. “tốt.” Thúy mi không nói gì thêm, lẳng lặng đi cạnh vô song, giữ khoảng cách với hứa duy. Nhà ăn. Nơi này cách chỗ bọn họ khá gần, băng qua cầu đá là tới. vô song với thúy mi mỗi ngày đến đây dùng cơm. Tông môn phát miễn phí ba phần cơm một ngày cho đệ tử năm thứ nhất nhập môn. kêu cùng lúc ba phần hay chia ra cả ngày đều được. muốn gọi phần thứ tư phải trả tiền hoặc dùng điểm cống hiến. Cũng không thể “ăn gian” được vì trước khi lấy cơm phải đặt tay kiểm tra vân tay hoặc đưa mặt, đưa mắt vào bộ phận có thiết lập trận pháp xử lý “nhận diện”. hiện đại như máy móc ở địa cầu. Vô song kỹ lưỡng sợ chung đụng tay người mang bệnh nên lần nào hắn cũng chọn cách sau. mà trong cả tông môn này đoán chừng có mình hắn là tóc xanh mắt đó thôi. Đệ tử ngồi chật ních. ba người gọi món xong đành phải ra ngoài tìm chỗ ăn. “đi theo ta. ta biết một chỗ vắng.” Họ hứa dẫn hai người tới một bóng cây vắng vẻ, gió thổi mát rượu, có rất ít đệ tử ở đây. chủ yếu là từng đôi nam nữ… “nơi này là chỗ người ta hẹn hò đúng không ?”, vô song cười lạnh. “ha ha, vô huynh nghĩ nhiều rồi. hẹn hò là phía sau khu đất bên kia kìa. ở đây nằm trên đường cái mà nhân qua lại thường xuyên mà.”, hứa duy mở hộp cơm ra gấp đũa ăn tỉnh bơ không quan tâm hình tượng thư sinh. Thúy mi ngồi cạnh vô song không nói tiếng nào, lẳng lặng dùng bữa đồng thời vểnh tai lắng nghe. nhị ca tự có suy nghĩ của huynh ấy. nàng cũng muốn biết nhiệm vụ tông môn này cụ thể là gì. “về vấn đề nhiệm vụ lúc nãy ta nói với huynh…” “khoan đã hứa huynh.”, vô song ngắt lời. “chẳng hay vô huynh cần chi ?” “tiểu đệ năm nay mười bảy, thúy mi muội mười sáu. hứa huynh nếu lớn tuổi hơn chúng ta có thể tự nhiên gọi chúng ta đệ, muội. không cần giữ phép”, vô song cười bảo. Tự hạ thấp mình có lúc không phải xấu, giúp mọi người gần gũi quen thuộc hơn. nếu có ý kết giao cũng nên để mọi người tự nhiên thoải mái. “được rồi, ta hơn hai mươi, chưa tới hai mốt. ta xin phép tự xưng huynh vậy. đệ biết đấy, ta con nhà gia giáo mà…” Tên này lại nữa rồi. vô song cười khổ… Hứa duy sau đó kể rõ ngọn ngành. Nguyên lai hắn nghe ngóng được tàng kinh các chuẩn bị đợt dọn dẹp, chùi lao tầng trệt. tòa nhà này gồm bốn tầng, là nơi chứa công pháp, tài liệu, thư tịch,…nổi tiếng trong tông môn. vốn dùng pháp thuật dọn dẹp cấp tốc thôi nhưng có trưởng lão đề xuất ra nhiệm vụ dọn dẹp cho đệ tử kiếm điểm cống hiến. số lượng có hạn không phải ai đăng ký cũng được chọn. dù không nói ra nhưng mọi người nầm hiểu đệ tử có “gốc gác” phía sau sẽ được ưu tiên hơn. “song đệ với mi muội nghĩ kỹ chưa ? bình thường muốn vào tàng kinh các phải chi linh thạch hoặc dùng điểm cống hiến. lần này là cơ hội lớn đấy.” “vào trong đó không chừng có thể xem vớ được công pháp nào không chừng. nếu không cũng đâu sao, xem như kiếm điểm cống hiến đi.” Hừ. thì ra tên này đến đây ôm đùi, dựa hơi “biến dị linh căn”. cũng được, không phải đến trêu ghẹo tam muội, trở thành nhân vật “phản diện vô não”. “thúy mi, muội thấy chuyện này thế nào ?”, vô song trong lòng đồng ý nhưng vẫn quay lại hỏi ý muội muội. “chúng ta nên tham gia.”, thúy mi nói ngắn gọn. “tốt a. hứa huynh, đệ và tiểu mi đồng ý nhiệm vụ lần này. phiền huynh dẫn bọn đệ đến chỗ đăng ký.” Hứa duy mừng rỡ. hắn thúc vô song ăn cơm nhanh rồi gấp gáp dẫn ba người đến lưu hành đường, nơi phụ trách quản hầu hết việc lớn bé trong tông môn. Lưu hành đường gồm năm chi nhánh phân ra nằm dưới chân năm ngọn núi cao trong tông, đệ tử ngoại môn không lên được ngũ phong nhưng có thể đến chân núi trao đổi. hứa duy chọn tòa đan phong cách bọn họ gần nhất đến. Đan phong, một trong ngũ phong dành chuyên cho dân luyện đan dược trong tông. từ xa đã nghe mùi thuốc nồng nặc rồi. Ba người đến lưu hành đường phía chân đan phong, nhờ sư huynh trong đường gọi trưởng lão phụ trách để xin đăng ký. nhiệm vụ lần này dù không to tát nhưng dính đến tàng kinh các nên phải được trưởng lão thông qua. Một lão giả tóc rụng gần hết, khuôn mặt nhăn nheo đến gặp bọn họ. hứa duy trước đó có nói đây là văn công sinh đứng đầu lưu hành đường chi nhánh đan phong. vô song chưa tu hành nhưng cảm giác được sự đáng sợ tỏa ra từ hắn. “các ngươi thân phận là gì ?”, lão giả mặt không biểu tình hỏi. Rất rõ ràng, ý là hỏi thân phận “cây to” phía sau. “thưa văn trưởng lão, hai đệ tử này là vô song và vô thúy mi, em ruột của vô tuấn sư huynh mang biến dị linh căn phong linh căn trong đợt trắc thí mấy ngày trước ạ. đệ tử là bạn thân của bọn họ ạ.” Bạn thân…vô song da mặt hơi giật một cái. bất quá hắn lẳng lặng không nói lời nào xem như đồng ý. “vô tuấn sao…” Văn công sinh trầm ngâm. hắn nhìn tóc xanh mắt đỏ thiếu niên đứng sau, lại nhìn tiểu cô nương mắt tím long lanh bên cạnh. “các ngươi có trong yêu cầu nhiệm vụ bảo phải quét dọn tầng một tàng kinh các bằng tay, không cho phép sử dụng pháp thuật chứ ?” “vâng trưởng lão, bọn đệ tử đã đọc qua ạ.”, hứa duy nhanh miệng. “tốt lắm. danh sách vừa đúng lúc còn thiếu ba nhân. các ngươi được chọn.” Văn công sinh nói xong cũng không nhìn bọn họ cảm tạ, vội vã quay đi làm cho vô song thắc mắc: chả lẽ tiền bối nào cũng ngại nhìn mặt kẻ yếu hơn mình sao ? cứ xong thì vội vã bỏ đi như bị tào tháo rượt ấy… ......- Đêm tối, vô song mở ngọc giản bắt đầu tu luyện giang tiền lộ. Hắn phát hiện một thứ rất lạ: công pháp này không có thuộc tính. Mời đọc #stratholme thần hào đồng nhân wow siêu hài, siêu lầy. stratholme thần hào