Sử dụng bàn tay vàng giải mộng

Chương 4 : Sử dụng bàn tay vàng giải mộng

Thời điểm Mạc Tiểu Viên nằm trên giường nhớ lại dĩa thịt kho buổi tối, mặc dù ba mẹ đã khen nó đến ba hoa chích chòe, nhưng lần này thịt kho lại không ngon như lúc buổi trưa ăn tới mê người, rốt cuộc là xảy ra chuyện gì chứ. "828 ngươi có ở đó không, hệ thống công thức nấu ăn không phải chỉ dùng một lần chứ, hai lần nấu ra mùi vị không giống nhau nha." Mạc Tiểu Viên thử thăm dò hệ thống. "Ký chủ yên tâm, thương phẩm dùng một lần trong thương thành đều đã được đánh dấu rõ ràng, nếu Ký chủ còn gặp vấn đề, xin Ký chủ cẩn thận đọc lại hướng dẫn." Mạc Tiểu Viên vội vàng mở ô trữ vật, đúng vậy hệ thống còn tặng cho một ô trữ vật chưa tới 2 mét khối, Mạc Tiểu Viên đã bỏ công thức nấu ăn vào ô trữ vật, sau này nếu như muốn mở rộng thêm, cần dùng tích phân để mua. Truyện được dịch và edit bởi Gnart. Đăng tải duy nhất tại lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là bản copy. Thường bản copy sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé. Mở công thức nấu ăn ra, Mạc Tiểu Viên cẩn thận xem một lần từ đầu đến cuối, công thức nấu ăn sau cùng viết,【 mỗi loại nguyên liệu yêu cầu số lượng chính xác đến từng gam 】. "Ra là như vậy." Mạc Tiểu Viên lúc này mới giải thích được sự khác nhau giữa 2 lần món ăn. Ngày hôm sau thức dậy, ba Mạc mẹ Mạc như cũ không có ở nhà. Hôm nay phải đến trường nhận bằng tốt nghiệp, Mạc Tiểu Viên thức dậy còn đang ăn cơm đã nghe thấy có người gọi cô. "Mạc Tiểu Viên, cậu nhanh lên, tụi mình cùng nhau đến trường." Mạc Tiểu Viên ló đầu nhìn sang, là Mạc Tiểu Tuệ, quê quán hai người là cùng một thôn, từ nhỏ đã quen biết nhau, nhưng lên cao trung lại không học chung trường, về sau cũng không hay liên lạc. "Chờ tớ một chút, tớ đang mang giày." Mạc Tiểu Viên cuống cuồng, lật đật thay giày. "Tiểu Viên, cậu thi bao nhiêu điểm, tớ lần này thi khá thảm, đoán chừng chỉ có thể đi học nghề." giọng Mạc Tiểu Tuệ có chút chán nản. Mạc Tiểu Viên cũng không biết nói sao cho phải, chỉ có thể im lặng không lên tiếng nghe cô nói chuyện, trường học chỉ cách nhà Mạc Tiểu Viên 15 phút đi bộ, hai người không cùng một lớp, vào trường liền tách ra. Phải tốt nghiệp, mọi người đều cảm thấy vô cùng luyến tiếc, bọn cô tập hợp một chỗ trao đổi phương thức liên lạc, hứa hẹn không được quên bạn bè, một số bạn nữ đã xúc động đến đỏ cả mắt, coi như Mạc Tiểu Viên đã là "nữ thanh niên quá lứa" cũng có chút cảm động. Mọi người hẹn nhau mấy ngày nữa cùng ra ngoài tụ tập, ăn một bữa. Cầm được bằng tốt nghiệp liền lưu luyến không thôi, trở về nhà, lớp Mạc Tiểu Tuệ quyết định cùng đi ăn ngay hôm nay, nên cũng không cùng nhau về. Mạc Tiểu Viên xem thời gian, liền đổi đường đi qua tiệm bán thức ăn nhanh, cách trường học chỉ có năm phút đường đi. Tiệm nhỏ có vị trí không tệ, lượng khách tương đối nhiều. Mạc Tiểu Viên đến nơi đã 11 giờ, trong tiệm có rất nhiều khách, ba Mạc cùng mẹ Mạc đang lần lượt làm thức ăn cho họ, Mạc Tiểu Viên cũng chạy tới giúp một tay. Trong tiệm, khách đều biết Mạc Tiểu Viên, sôi nổi trêu ghẹo nói, "Bà chủ nhỏ hôm nay tới hỗ trợ rồi, cho tôi một phần thức ăn 15 tệ, cô xem ngon là được." Mẹ mạc cười nói "Cái gì bà chủ nhỏ, nó chỉ có thể tới làm trợ thủ mà thôi." Mạc Tiểu Viên đi theo cười ngây ngô, ở một bên phụ đưa thức ăn cho khách. Bận bịu quá nửa giờ sau, Mạc Tiểu Viên liền cảm thấy mệt mỏi. "Mệt không, hôm nay khá nhiều khách, tranh thủ ngồi xuống bên cạnh nghỉ một lát đi, mẹ nhớ nãy giờ con còn chưa ăn cơm đâu, tự qua bên kia chuẩn bị thức ăn ăn cơm đi." Mẹ Mạc nhìn con gái bận rộn nửa ngày bắt đầu đuổi người. Mạc Tiểu Viên nhìn thức ăn một chút, thịt đã không còn nhiều lắm, ba Mạc lúc này cũng không có thời gian đi nướng thêm, lại nghĩ đến dĩa thịt kho ngày hôm qua, chạy tới bếp sau, từ tủ lạnh lấy một khối thịt ba chỉ lớn, dùng cân điện tử cân theo tỉ lệ, sau đó bỏ vào nồi, trong chốc lát liền ngửi thấy mùi vị quen thuộc. Truyện được dịch và edit bởi Gnart. Đăng tải duy nhất tại lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là bản copy. Thường bản copy sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé. "Ông chủ, tiệm ông lại có thức ăn mới à, thật là thơm, mau cho tôi một phần." "Cũng cho tôi một phần." Ba Mạc có chút không hiểu, "Không phải tiệm tôi mà." "Ba, thịt kho ngon lắm, ba tới giúp con bưng một chút nha." Lần này nấu hơi nhiều, Mạc Tiểu Viên dùng sức một chút, thật là nặng, bưng nhanh cũng không được, đành phải nhờ ba giúp đỡ. Ba Mạc vừa tiến đến đã thấy Mạc Tiểu Viên tay bưng một nồi thịt kho nóng hổi không ổn định, giật mình, chạy nhanh tới đón lấy "Coi chừng nóng." Một nồi thịt kho bưng ra, khách trong tiệm đều gọi một phần, thật sự là quá thơm. Thịt kho đỏ bừng, lóng lánh, nhân lúc nóng gắp lên, bỏ vào trong miệng, đầu tiên là chạm đến lớp da, dùng răng nhẹ nhàng đi xuống, phía dưới là một tầng thịt mỡ, béo mà không ngấy, xuống tiếp là tới tầng thịt nạc, cho vào miệng liền tan. Ăn một miếng thịt lại một hớp cơm, không cần quá hưởng thụ. Một nồi lớn thịt kho trong mấy chốc liền bán sạch, khách ăn xong đều nói ngày mai còn muốn tới ăn.