Nụ cười bên môi Vu Tống Hãn, nhàn nhạt, kèm theo lạnh lẽo mà  vô cùng quen thuộc, lòng của , theo tiếng cười đó chìm sâu tận đáy.  lắc đầu thở dài, “Vu Giai Thần,  cũng chỉ như vậy thôi.” Mơ hồ có chút thất vọng.<img alt="" src="https://static./chapter-image/rat-kho-khong-yeu/a7585d294ddae73c85f0bf53c809fa70. jpg" data-pagespeed-url-hash=1592111023 onload="pagespeed. CriticalImages. checkImageForCriticality(this);"/>