Quyến luyến không quên
Chương 7 : Quyến luyến không quên
Trong đoàn phim, Kiều Luyến không dám đánh giá chung quanh, quy củ theo đi theo cô gái phía trước, liền nghe được âm thanh phía trước của Dương Linh Tư, "Cô đã đến rồi?"
Dương Linh Tư đứng ở cách đó không xa, trên mặt mang ý cười, "Tuy nói vết thương này của cô không tính là nghiêm trọng, nhưng nếu như xử lý trễ sẽ để lại sẹo, cho nên tôi liền cầu tình để cô vào đoàn làm phim xử lí một chút."
Kiều Luyến: . Quả nhiên nam thần mặt lạnh bỗng trở nên ấm áp, đều là ảo tưởng!
Thì ra là do Dương Linh Tư cầu tình, cô mới được vào đây a!
Kiều Luyến vội vàng điều chỉnh tâm trạng, nhìn Dương Linh Tư cười cười: "Cảm tạ Dương tiểu thư!"
"Đừng có khách khí như vậy, mọi người đều là bằng hữu, vậy hãy nhanh đi đến phòng nghỉ đi a! Bên kia có hộp cấp cứu."
Đến khi Kiều Luyến đi xa, Dương Linh Tư đứng tại chỗ nghĩ, nhớ tới hình ảnh vừa rồi Thẩm Lương Xuyên lại chủ động phân phó dẫn người tới băng bó, trong ánh mắt hiện lên một suy nghĩ sâu xa.
Thẩm ảnh đế từ trước đến nay luôn lạnh nhạt, từ lúc nào lại đối tốt với kí giả như vậy?
- -
Kiều Luyến bị dẫn tới một phòng nghỉ vắng vẻ, tiểu Trương tạm thời có việc gấp, liền rời đi trước, cô từ hộp cấp cứu lấy thuốc và băng gạc ra, nhịn đau đem vết thương băng bó kỹ.
Làm xong những thứ này, buồn chán đứng ở chỗ cửa sổ quan sát đoàn kịch, lại vừa vặn thấy được Thẩm Lương Xuyên.
Anh được người đại diện và bảo vệ vây quanh, tựa như như là chúng tinh củng nguyệt, đi bên này.
Anh vừa đi, thỉnh thoảng nghiêng đầu, nghe người đại diện nói cái gì đó, mím chặt môi, sườn mặt cũng thật hoàn mỹ, quả thật là là 360 độ không góc chết!
Kiều Luyến có chút ngẩn ngơ, thẳng đến khi anh cách phòng nghĩ chưa đến hai mét, lúc này mới chợt phản ứng kịp, hắn lại muốn tới phòng nghỉ!
Cô nhất thời nóng nảy.
Nếu như vào đoàn kịch xử lý vết thương là ý muốn của Dương Linh Tư, như vậy anh đến phòng nghỉ ngơi nhìn thấy cô, liệu có cảm thấy cô bám dai như đĩa.
Kiều Luyến nghĩ đến đây, liền vọt vào nhà vệ sinh.
Vào lúc cô vừa đóng cửa vệ sinh lại, cửa phòng nghỉ ngơi bị người đẩy ra, sau đó là tiếng bước chân trầm ổn đi vào truyền đến, nghe âm thanh, hẳn là một người.
Thẩm Lương Xuyên tới phòng nghỉ làm cái gì? Sẽ không phải là.. Là tới xem cô?
Ý niệm này mới ra, liền nghe được cửa phòng nghỉ, lần nữa bị người đẩy ra, tiếp đến là tiếng giày cao gót nhẹ nhàng, sau đó, chính là tiếng đóng cửa.
Tiếng đóng cửa?
Thẩm Lương Xuyên cùng một nữ nhân, ở trong đoàn kịch đóng kín cửa, không chút nào trốn tránh hiềm nghi ở cùng một phòng, kế tiếp, chẳng lẽ muốn phát sinh một số chuyện không thích hợp với thiếu nhi?
Kiều Luyến vểnh tai, liền nghe được Dương Linh Tư mang âm thanh xấu hổ nói: "Thẩm lão sư, rốt cuộc có thể ở chung một mình với anh, có mấy lời, tôi vẫn là muốn nói với anh, ngày hôm nay thật sự là không nhịn được.. Thẩm lão sư, tôi vẫn luôn rất thích anh!"
Kiều Luyến nghe được có chút bối rối.
Hai người lén lút ở chỗ này, chỉ để.. Tỏ tình?
Nhưng mà hai người bọn họ, không phải đã sớm ám độ trần hương rồi sao?
Ma xui quỷ khiến, Kiều Luyến đi về phía trước một bước, mở cửa ra một cái khe hở, nhìn ra phía bên ngoài.
Dương Linh Tư đứng ở trong phòng, Thẩm Lương Xuyên thì tùy ý ngồi ở trên ghế sa lon, anh vẫn là vẻ mặt không chút thay đổi, nhưng ánh mắt lạnh băng của anh, lại vừa vặn đối diện với Kiều Luyến!
Kiều Luyến lại càng hoảng sợ, tay run lên, "Phanh" một cái đóng cửa phòng lại, liền nghe được Dương Linh Tư cảnh giác nói: "Người nào?"
Kiều Luyến thật hận không thể đem tay của mình chặt đi!
Vì sao cô lại tiện tay mở cửa phòng, muốn nhanh nhìn xem Thẩm Lương Xuyên có phản ứng gì?
Nhưng mà, ánh mắt vừa nãy kia của anh, làm sao lại giống như biết trong nhà vệ sinh có người?
Truyện khác cùng thể loại
108 chương
34 chương
72 chương
8 chương
1666 chương
795 chương




