Quyến luyến không quên

Chương 5 : Quyến luyến không quên

Đôi mắt to và đen láy của Kiều Luyến nhìn anh đầy hoảng loạn.   Thẩm Lương Xuyên lẳng lặng ngồi trong xe, mặc bộ đồ tây trang màu xám tối được cắt may cẩn thận. Cả người đầy giá trị.   Khuôn mặt anh ảm đạm như nước, một cổ tức giận bắn ra từ phía anh. Tất cả mọi người đều sợ tới mức không dám thở mạnh.   Kiều Luyến trong lúc nhất thời, thậm chí không cảm nhận được một chút đau đớn nào của cơ thể mình. Cô khẩn trương nắm chặt ngón tay, vội vàng lùi lại, lắp bắp nói: "Thật xin lỗi.. tôi xin lỗi, xin lỗi.."   Còn chưa đi được hai bước, bả vai đã bị một bàn tay lạnh lẽo ấn lại.   Cô cứng người lại, vừa quay đầu đã đối diện với đôi mắt nguy hiểm của Thẩm Lương Xuyên.   Đôi mắt đen lạnh lẽo khiến cô cảm thấy từng hơi thở đang bị bóp lại. Sau đó lại nghe thấy giọng nói lạnh lùng của anh: "Đây là sự khiêu khích của cô à?"   A?   Kiều Luyến sửng sốt, đây là có ý tứ gì?   Anh cho rằng cô xuất hiện ở chỗ này là tính toán làm bại lộ thân phận Thẩm thái thái của mình, tới uy hiếp hắn? Muốn cùng hắn nói điều kiện?   Kiều Luyến lập tức nóng nảy, muốn giải thích: "Tôi không có, tôi không.."   Nói tới đây cô nhìn thấy rất nhiều phóng viên như lang tựa hổ nhìn chằm chằm họ, nói sai một chữ liền bại lộ!   Tròng mắt cô xoay chuyển, biểu tình trên mặt trở nên chân chó, lại còn bát quái nói: "Thẩm tiên sinh, ngài, ngài hiểu lầm rồi, tôi tuyệt đối không có ý khiêu khích ngài! Chủ biên của tôi muốn tôi nhất định phải phỏng vấn ngài, tôi thật sự là bị ép thôi. Thẩm tiên sinh liệu có thể nói cho chúng tôi biết, Thẩm phu nhân là ai không?"   Vừa nói xong lời này, cô liền khẩn trương nhìn Thẩm Lương Xuyên.   Anh không nhúc nhích, đôi mắt sâu như biển, người khác căn bản không nhìn thấu được tâm tư của anh.   Kiều Luyến nuốt một ngụm nước miếng. Thẩm ảnh đế, ngài nhanh nói gì đi để ta còn lăn a!   Vào thời điểm bế tắc, một giọng nói nhẹ nhàng vọng ra từ trong xe: "Thẩm lão sư, anh xem phóng viên này sợ tới đáng thương như vậy, hơn nữa nhiều phóng viên thủ tại chỗ này cũng vất vả quá đi. Chi bằng anh nói ra Thẩm phu nhân là ai đi."   Kiều Luyến tròng mắt co rụt lại, lúc này mới phát hiện, ghế sau của xe bảo mẫu, thế nhưng lại có một người phụ nữ khác đang ngồi. Đó là nữ chính của bộ phim, Dương Linh Tư!   Cô không nhịn được nhìn Dương Linh Tư và Thẩm Lương Xuyên.   Họ vì cái gì mà ngồi trên cùng một chiếc xe?   Thẩm Lương Xuyên ngày hôm qua nửa đêm rời đi chẳng lẽ chính là đi..   Cô đang suy nghĩ, phóng viên phía sau cô bất ngờ phát nổ!   Ban đầu ở đây không nghĩ tới sẽ chụp được cái gì, rốt cuộc Thẩm ảnh đế cao lãnh trong nghề, chính là không nghĩ tới có kinh hỉ bất ngờ!   "Tách tách" âm thanh chụp ảnh không ngừng vang lên, những câu hỏi của phóng viên cũng lần lượt vang lên.   "Thẩm tiên sinh, xin hỏi tại sao ngài và Dương tiểu thư lại cùng nhau tới đoàn phim?"   "Sau ngày kết hôn ngài liền tới tiểu đoàn phim này làm khách mời, là vì hỗ trợ cho Dương tiểu thư sao?"   "Thẩm tiên sinh, cho hỏi Thẩm phu nhân là ai? Có phải người trong đây không?"   Một đám vấn đề, Thẩm Lương Xuyên ánh mắt lạnh lùng, môi mỏng khẽ nhúc nhích, giọng nói vô cùng dễ nghe: "Nếu đã tò mò như vậy, tôi đây liền nói cho các người biết.."   Kiều Luyến nhìn thấy trường hợp mất khống chế này, trong lòng sinh ra dự cảm bất an. Quả nhiên, Thẩm Lương Xuyên vừa nói tới đây, ngón tay liền chỉ vào cô.   "Vợ tôi là cô ấy."