Sau một tuần nằm trong bệnh viện nó cũng đã đi học lại Chỉ có điều nó đã khác xa hơn lúc trước Từ một người lanh chanh, hòa đồng , vui vẻ giờ lại trở thành một con người không có cảm xúc, lạnh lùng, ít nói.Điều đặc biệt hơn nữa là nụ cười tươi của nó đã không còn nữa chỉ còn một nụ cười nhếch miệng -nhưng nụ cười nhếch miệng này cũng ít khi xuất hiện lắm Phải chăng chỉ có một con người nào đó mới có thể giúp nó trở lại như trước Đến trường Nó cảm thấy thật trống vắng khi đã không còn hắn, không còn ai trêu đùa với nó, không ai quan tâm đến nó, không ai mua đồ ăn cho nó những lúc nó đói, thật sự nó đã mất hết tất cả rồi...nó không còn gì nữa Băng, mày đi học rồi à _ Thy từ đâu đập vai nó khiến nó giật mình Ừm_ nó nói giọng buồn buồn Mày....vẫn còn nhớ đến Quân sao _Thy Tao không biết....chẳng phải vì tao mà Quân mới chết sao _ nó Mày ngốk lắm...rất ngốc...tao đã nói không phải vì mày mà _ Thy Có ......thật không _ nó Thật....đi vào lớp cùng tao thôi_ Thy Vừa vào lớp nó đã gặp lại Thành Nè cậu có ổn không, tớ nghe Thy nói cậu bị ngất đúng không giờ đã đỡ hơn chưa _ Thành Thành như vậy ...trông rất giống hắn, tuy lúc nào cũng chọc nó nhưng lại rất quan tâm đến nó Tại sao vậy, tại sao giờ đây trong đầu nó đều toàn hình ảnh của hắn vậy Đau.....nó đau l