Người thiếp xấu xí
Chương 3 : Người thiếp xấu xí
3. Đêm đầu tiên (H) edit: Thuần Nhã Di Hòa
Y phục trên người Uyển Nương một hai cái đã bị xé nát tan tành, thành vải rách bị ném dưới giường.
Trong phòng nến hỉ chưa tắt, Thạch Thương Tiều nhìn rõ ràng thân thể trên giường có bao nhiêu đường cong quyến rũ, mà nam nhân nào cũng mơ ước.
Mà hắn ở lúc thân thể nổi lên phản ứng, cũng nhíu mày lại.
Ngay từ đầu hắn đã biết nữ nhân này là con dâu nuôi từ bé của Hà gia, nhưng bà mối xác nhận hai người vẫn chưa cùng phòng, Uyển Nương vẫn là xử nữ.
Nhưng thân hình lồi lõm quyến rũ, gợi cảm như vậy có nam nhân nào sẽ bỏ qua?
E rằng nói dối là vì tiền của hắn.
Mặt lớn lên xấu xí thì sao, nến tắt rồi không phải nhìn không rõ?
Nếu không, ném tấm chăn để che đi cái mặt rỗ kia.
Nghĩ đến đó, hắn kéo chăn phủ lên mặt nàng.
Không có ánh sáng, làm Uyển Nương càng thêm sợ hãi, nhưng cũng lập tức hiểu rõ ý của hắn.
Chẳng có ai thích khuôn mặt của nàng cả.
Hàm răng dùng sức cắn môi, trong lòng ngoài sỡ hãi về sự sống chết sau này, còn bị ghét bỏ nhục nhã.
Không có gương mặt kia làm mất hứng, dáng người lả lướt càng thêm mê người.
Ngay cả phần thân dưới của hắn cũng không chịu khống chế nhô cao, to dài cực đại, gân xanh lượn quanh, giống như một vũ khí giết người.
Hắn một tay bóp khối sữa đông phía bên phải, đầy tay trơn trượt, xúc cảm như sờ trên mỡ dê, vừa bông lại mền, tay chạm vào liền không thể rời ra.
Hắn xoa một ben đầy đặn kia, đáy lòng càng không tin nàng là xử nữ.
Hắn muốn trả hàng.(anh đã nghiện còn ngại)
Nhưng trước khi trả, hắn quyết định hung hăng trừng phạt nữ nhân dám lừa gạt hắn.
Toàn bộ Tịnh thành, không ai dám đối đãi với hắn như vậy!
Kể cả phụ thân hắn, đại ca, còn có Thạch phu nhân làm hắn hận thấu xương kia.
Bỗng nhiên đem hai chân nàng kéo ra hai bên, một cảm giác lạnh lẽo tràn vào giữa hai chân Uyển Nương, nội tâm nàng sỡ hãi, không bao lâu có một vật để lên.
Vật kia chen vào tiểu nộn huyệt của nàng, dùng sức tiến về phía trước.
Uyển Nương bởi vì nhìn không thấy, cho nên càng sợ hãi, tiểu huyệt co chặt, hơn nữa không có d** dịch ẩm ướt, khô khốc như sa mạc.
Đáng chết, miệng huyệt này cũng quá nhỏ, hay là tiểu trượng phu vật kia nhỏ như que tăm?
Bởi vì không vào được mà Thạch Thương Tiều bực bội phun ra hai cái nước miếng bôi lên côn thịt, lại lần nữa đẩy mạnh về phía trước .
Có nước miếng bôi trơn, đỉnh ngọn cuối cùng cũng tiến vào, nhưng dũng kính vẫn là chật đến muốn mệnh mà Uyển Nương bởi vì đau đớn, đá chân lên chống cự.
Tiến vào đã không dễ dàng, nữ nhân này còn dám đá hắn phản kháng?
Thạch Thương Tiều nổi giận, nhặt lên y phục rách trên mặt đất, đem tay chân nàng cột vào bốn phía giường.
“Ô ô…” mặt Uyển Nương vẫn bị chăn che lại ,không thể khóc.
Thạch Thương Tiều không quản nàng, sau khi làm ướt côn thịt lần nữa, đôi tay giam giữ eo thon, một lần hết sức đâm vào.
“Đau quá!” Uyển Nương hét lên, khuôn mặt nhỏ đã tái nhợt không có chút máu.
Thạch Thương Tiều trời sinh vật kia thô to hơn so với người bình thường, cho nên hắn cũng không nghĩ nhiều, vẫn tiếp tục phía trước thẳng tiến.
Tiểu huyệt này thật con mẹ nó chặt!
Chặt đến nỗi hắn thậm chí cảm thấy có chút đau.
Chặt đến mức hắn gần như muốn trực tiếp bắn.
Lui về phía sau, vô tình nhìn thấy sợi tơ màu đỏ quấn quanh trên côn thịt, hắn kinh ngạc cúi đầu nhìn kỹ, thật sự là máu.
Bà mối không nói dối?
Hắn kéo tấm chăn che mặt Uyển Nương ra
“Ngươi với tiểu trượng phu không ngủ chung sao?”
“Không…”Môi hồng run lên, khó có thể thành lời. “Không, không có…”
“Sao có thể như vậy!’’
 
Nam nhân kia tình nguyện buông tha cho thân thể tiểu huyệt chặt chẽ như vậy!
 “Hắn không thích, chê ta …xấu..’’
“Hừ, cũng đúng!’’
Hắn lại lần nữa đem chăn trùm lên.
Nếu là xử nữ, liền không cần trả hàng nữa, có máu xử nữ bôi trơn, ra vào trở nên trơn tru, Thạch Thương Tiều tham lam muốn có được sự thoái mái trên cơ thể này, hai tay nắm chặt lấy hai chân nàng, mặc kệ nàng đau đớn hét lên, mạnh mẽ ra vào.
Đau quá…
Đau quá…
Uyển Nương khóc đến khàn tiếng, nhưng nam nhân trên người nàng vẫn tiếp tục.
Đôi tay không ngừng đùa bỡn hai vú đầy đặn, làn da trắng như tuyết tràn đầy những vệt đỏ trầy xước, đầu vú nhô cao.
Tiểu huyệt bị hắn cắm đã tê rần hết toàn bộ.
Dần dần, nàng thấy giống như có cảm giác kỳ quái dâng lên, ngoài đau đớn, còn có một chút dễ chịu.
Tiếng khóc biến thành tiếng thở dốc, hai chân bị trói chặt trên giường, ngón chân co quắt lại.
Cảm giác kia dần dần ngưng tụ thành khoái cảm mãnh liệt, Thạch Thương Tiều eo hẹp bỗng nhiên dùng sức, quy đầu đụng phải cửa hoa cung, một dòng đục ngầu mãnh liệt phun ra , bắn đầy vào tử cung nhỏ.
Cảm giác bỏng rát mãnh liệt khiến toàn thân nàng choáng váng, thế nhưng cùng cao trào.
Vách trong tiểu huyệt run rẩy đè ép đẩy hết tinh dịch còn sót lại ra ngoài.
“Phù——”
Thạch Thương Tiều dựa lưng vào cột giường  .
Một lúc sau đem vải rách trói nàng cởi ra.
Sau đó, hắn đá Uyển Nương xuống đất.
(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~
Truyện khác cùng thể loại
29 chương
154 chương
42 chương
83 chương
73 chương








