Năm tháng yên bình

Chương 39 : Năm tháng yên bình

Edit: Hanna Beta: Cereus   Tháng sáu trời quang mây đãng, Florence, nước Ý.   “Hào Hào, mẹ thật vui mừng khi nhìn thấy con và Tần Diễm đi đến cuối cùng với nhau.”   Khóe mắt Uông Quỳnh Hoa đong đầy nước mắt, chẳng qua lần này là hạnh phúc.   Lục Hào đang mặc một bộ áo cưới trắng thuần đuôi áo kéo dài, cổ áo ngang vai điểm xuyết chi tiết ren tinh tế, mặt sau thiết kế cắt sâu khoe trọn tấm lưng trần trơn bóng tinh xảo. Vòng eo mảnh khảnh thon thả một tay có thể ôm hết, đuôi váy đính lông vũ, thêu bằng chỉ bạc có vẻ vô cùng ưu nhã xinh đẹp. Lục Hào để tóc dài, tóc mái trên trán hơi cuốn lại, lộ ra cái trán đầy đặn, đuôi tóc làm xoăn sóng to, lười biếng xõa sau lưng.   “Mẹ, cảm ơn mẹ.”   Lục Hào tiến lên ôm lấy mẹ, khóe mắt cũng bắt đầu đỏ lên.   “Được được, hôm nay không thể khóc, lại nhòe lớp trang điểm bây giờ.”   Uông Quỳnh Hoa vuốt ve mái tóc dài của cô, trong lòng đầy xúc động.   Lúc trước bà biết Lục Hào vì Tần Diễm mà chủ động tìm tới bà, sau khi hiểu rõ mọi chuyện, bà vô cùng khó chịu, bà hiểu biết con người tính nết của con gái, nếu cô đã làm tới mức như vậy thì chứng tỏ cô thật lòng thật dạ với đoạn tình cảm này. Bà là một người mẹ, chỉ hy vọng tương lai con gái tìm được một người có thể yêu thương chăm sóc cô, chỉ tiếc đoạn tình cảm này là có duyên nhưng không có phận.   Nhưng sau đó Tần Diễm vì Lục Hào làm tất cả, thật sự khiến người làm mẹ như bà cũng phải hổ thẹn, con gái mình có thể gặp được một người như vậy để giao phó cuộc đời, bà cũng coi như có thể an tâm.    “Tôi đến nhìn Hào Hào nhà chúng ta mặc áo cưới.”   Ngoài cửa có một người phụ nữ trung niên mặt đầy ý cười bước vào trong, dáng vẻ xinh đẹp nho nhã.   “Ai nha, Hào Hào nhà chúng ta thật là xinh đẹp.”   “Chào dì ạ.”   Lục Hào thẹn thùng, nhỏ giọng chào hỏi.   “Đứa nhỏ này, còn gọi là dì ư?”   Mẹ Tần giả vờ tức giận, oán trách nhìn cô.   “Mẹ….”   Lục Hào đỏ ửng mặt.   “Giờ mới đúng này.”   Mẹ Tần cười ha ha, lại thân thiện bắt chuyện với Uông Quỳnh Hoa    “Bà thông gia nói xem, tên nhóc thối nhà tôi có phúc gì mà có thể tìm được một cô gái tốt như Hào Hào chứ.”   “Hào Hào mới đúng như vậy, Tần Diễm chiều chuộng thương yêu nó, tôi cũng hổ thẹn là không bằng.”   Uông Quỳnh Hoa cũng vui vẻ trò chuyện với mẹ Tần.   Lần này hai nhà có thể kết thông gia thì đều vô cùng vui mừng, một năm  trước, công ty của mẹ Tần và mẹ Lục Hào bắt đầu công khai hợp tác, bởi vì sau khi Lục Hào và Tần Diễm ở bên nhau, hai nhà dần thân thuộc, mới phát hiện cơ hội hợp tác.   Lục Hào ngồi một bên nhìn cảnh sắc phía ngoài cửa sổ, cô vẫn luôn muốn được sinh sống ở đây, trấn nhỏ có bầu trời xanh thẳm, kiến trúc Châu Âu cổ kính khiến nơi này trần ngập hơi thở yên bình. Hiện tại mọi chuyện đều tốt đẹp khiến Lục Hào nhớ lại ba năm trước đây, lần đầu tiên gặp Tần Diễm, cô còn cười nhạo anh là nam chính trong vở kịch máu chó, vậy mà không hiểu sao sau này lại dây dưa cùng nhau, dây dưa tới tận bây giờ, phá cũng không phá nổi.    “Hai chị đại ơi, khách khứa bên ngoài đang chờ hai vị chủ tịch đại nhân đấy.”   Ba Tần không tìm thấy người nên bảo Tần Diễm tới phòng thay quần áo của cô dâu mới nhìn thử xem, quả nhiên hai bà thông gia đang ở đây trò chuyện việc nhà.   “Đã biết, tên nhóc thối này.”   Mẹ Tần trừng mắt nhìn anh một cái.   “Được rồi, Tần Diễm đã đến rồi, chúng ta ra ngoài trước đi.”   Uông Quỳnh Hoa che miệng cười, cùng mẹ Tần đi ra ngoài.   Tần Diễm để tóc tự nhiên tùy ý nhưng không mất đi nét trầm ổn, khuôn mặt tuấn tú, mắt đen thâm thúy, hôm nay lại tăng thêm ý cười muốn che dấu cũng không được, mặc một bộ âu phục màu đen đứng ở cửa nhìn Lục Hào.   “Nhìn gì thế?”   Lục Hào thấy anh nhìn mình như vậy, đỏ mặt trừng mắt liếc anh một cái.   Tần Diễm đi tới bên cạnh cô, vòng tay ôm lấy eo cô, nhìn về phía ngoài cửa sổ.   “Cuối cùng, cuối cùng cũng chờ cho tới ngày hôm nay.”   Trong giọng nói của Tần Diễm mang theo xúc động không thôi.   “Vâng.”   Lục Hào nhàn nhạt trả lời, cùng anh nhìn ra ngoài cửa sổ.   Tháng tư năm nay, vừa đến sinh nhật Lục Hào, ngày hôm sau cũng chính là ngày đầu tiên Lục Hào đủ tuổi kết theo theo luật hôn nhân, Tần Diễm liền lôi kéo cô về nước, đem giấy chứng nhận kết hôn đỏ chói cầm trong tay, cuối cùng khóa chặt hai người lại với nhau.   “Vì sao phải làm hôn lễ vào ngày hôm nay?”   Lục Hào vừa dựa vào trong lòng ngực Tần Diễm vừa hỏi.   “Em quên rồi?”   Tần Diễm nhướng mày, chọc chọc cái mũi nhỏ của cô.   “Hả?”   Lục Hào không biết tại sao anh lại cố chấp, nhất định cứ phải tổ chức hôn lễ vào hôm nay.   “Ngày này ba năm trước là ai phá hỏng ‘chuyện tốt’ của anh nhỉ?”   Tần Diễm cười xấu xa nhìn cô.   “Anh còn không biết xấu hổ…..”   Lục Hào đẩy anh ra, đi đến trước gương trang điểm.   Tần Diễm đứng phía sau Lục Hào, ngón tay lướt qua sườn mặt cô, nâng lên chiếc cằm tinh tế nhỏ xinh rồi phủ lên một nụ hôn nóng bỏng.   “Không được!” Lục Hào vội vàng ngăn cản: “Không được, sẽ hỏng lớp trang điểm mất!”   Tần Diễm ôm cô, một tay không thành thật mà vuốt ve lưng cô, một tay giữ lấy đầu cô, hôn lên đôi môi đỏ mê hoặc lòng người.   “Ư…. Không được….”   Lục Hào giãy giụa, nhưng đã bị anh ôm tới phòng nghỉ.   “Tần Diễm!”   Lục Hào thở hổn hển, thấy anh khóa trái cửa.   “Một lát nữa còn phải đi ra ngoài… Ưm….”   Còn chưa nói xong thì lại bị Tần Diễm hôn đè ép trở về.   Tần Diễm cởi bỏ khóa kéo sau lưng áo, bắt đầu cởi áo cưới của Lục Hào.   “A!” Lục Hào như vừa tỉnh từ giấc mộng: “Không được! Bộ quần áo này mặc rất lâu rất khó!”   Sáng sớm hôm nay, Lục Hào đã bị người gọi dậy, mặc quần áo trang điểm, lăn lộn bốn tiếng rốt cuộc mới xong, làm sao cô có thể để Tần Diễm cầm thú huỷ hoại thành quả cả buổi sáng của cô chứ.   “Ngoan.” Tần Diễm tà mị cười: “Đúng là tiện cởi ra.”   Tần Diễm vừa nói xong, linh hoạt cởi váy cưới xuống dưới…   Giỏi lắm, hôn lễ bị lùi lại, các vị khách bên ngoài liền phiền toái ba người lớn trong nhà ~   (Kết thúc)   __________________   Phiên ngoại + hôn lễ kết thúc, rải hoa ✿✿ヽ(°▽°)ノ✿    Lời của nhóm Editor: Các tiểu tiên nữ thân mến, tác giả cũng nói, mấy chương cuối có vẻ gấp gáp đẩy nhanh tiến độ vì tác giả hết ý tưởng chèn thêm thịt thịt thịt nên viết kết thúc quá nhanh. Dù còn nhiều thiếu sót nhưng hy vọng các tiểu tiên nữ thân yêu vẫn sẽ luôn ủng hộ nhóm Editor nhé, để nhóm có động lực mang tới nhiều bộ truyện ngon ngọt hơn.   Các tiểu tiên nữ yêu mến nào chưa đọc thì có thể đọc bộ truyện MÊ MUỘI của bọn mình nha. Và đừng quên VOTE cho tụi mình vui và có động lực edit nhiều bộ truyện bằng cách thả hoa, chấm điểm nhaaaaaa. Yêu mọi người nhiều, hẹn mọi người trong mấy tuần tới. 😍😍😍😍