Sau 1 hồi tranh luận và bàn cãi về tiết mục ở Lễ Hội thì lớp 1-A cũng đã ra về Ký Túc Xá họ vẫn còn tranh cãi nhưng khi coi clip trên mạng về các ban nhạc Rock , lớp quyết định chọn 1 buổi biểu diễn về âm nhạc ... Xong rồi họ cũng phân chia công việc với nhau , Jirou và Kaminari càng có cảm tình sâu sắc với nhau nên Jirou đã dạy Kaminari về đàn đồ các kiểu và mọi người cũng vậy ... Midoriya đang ngồi ngoài Sofa ... Lúc này mọi người đã đi ra ngoài mua đồ dùng cho lễ hội ... Midoriya vì xuống nhà trễ nên mọi người đã đi mất từ sáng rồi ... Nên cô ở nhà 1 mình - Deku : Buồn quá ~~ *Trời mưa* - Deku : Cả ông trời cũng làm mình buồn nữa ... *Thở dài* Midoriya đi kiếm cuốn no.13 bị cháy của mình mở ra xem ... Hồi đó Bakugo vì giận Midoriya nên đã ra tay với cuốn sách của cô , và thế là mấy hôm sau đi theo xin lỗi Midoriya - Deku : Kosei của Camie cũng được mà nhỉ ... Nếu nó được áp dụng trong những trận đấu không gian hẹp ...~~ Lúc này Todoroki vừa đi thăm mẹ về người ướt sũng đi vào nhà... - Todoroki cởi ảo ướt mình ra : À Midoriya... Cậu ở nhà 1 mình sao ... - Deku : à ừmmm... - Deku : À ... T-tớ có thấy nó ... ... Đây này ! Todoroki-kun - Todoroki : cảm ơn cậu Sau đấy Todoroki thay áo ra ngồi kế Midoriya ... - Deku đỏ mặt : Ahhh tớ xin lỗi ... Todoroki-kun ... - Todoroki đỏ mặt : K-không có gì đâu ... - Todoroki : K-không sao ... - Deku : ... - Todoroki mỉm cười : Thật ra ... Tớ cũng không biết nói sao cho hay ... Nhưng tớ thích cậu ... Midoriya... - Deku đỏ mặt : eh... Todoroki-kun... - Todoroki : không sao, tớ cảm thấy bình thường nếu cậu không có cảm giác với tớ ... Miễn Midoriya thấy thoải mái thì tớ cũng vậy . - Deku : Tớ... - Todoroki : cậu đừng để ý gì nhiều nha ... Chỉ là lâu quá tớ không được nói thật như thế này ... - Deku đồng cảm : *Todoroki đã giấu nó trong lòng suốt thời gian qua ... Là vì mình sao , quả thật nó ... Rất khó chịu* - Todoroki : À mà chị tớ có làm bánh cho tớ ... Cậu ăn cùng tớ không? - Deku : à ... ừm cũng được ... Todoroki đi lấy bánh ... - Deku đột nhiên có suy nghĩ : *Todoroki-kun cũng ... là kiểu người đàn ông lí tưởng mà nhỉ ...* *Trời tạnh mưa* BÊN PHÍA LỚP 1A... Mina và Momo phân công mọi người chia ra đi mua đồ cho lẹ ... Bakugo và Uraraka được phân công đi chung để mua những cây gậy gõ trống tốt cho lễ hội văn hóa ... - Uraraka : Bakugo ! Cậu vô trong lựa đi nha , tớ đi ra đây cái . - Kacchan : Tsk ! Mày đi Lẹ lẹ đấy - Uraraka : um! Uraraka đi mua bánh bao cho Bakugo và cô vì sáng giờ cô và Bakugo chưa ăn gì cả ... Uraraka đi qua con hẻm để về chỗ Bakugo vừa đi vừa nhâm nhi bánh ... - Uraraka : (⌐■_■)♪♬ Bỗng có 2 tên biến thái trùm bao bố lên Uraraka bất ngờ khiến cho cô không kịp trở tay... - Uraraka : Cái gì vậy ! Sao tối thui thế này - Tên số 1 : Hehehe nay có đứa xui xẻo đi qua con hẻm này rồi - Tên số 2 : đúng vậy ! Mang nó đến chỗ nào vắng vắng đi - Uraraka : Mấy người là ai vậy !! Bỏ ra Những tên đó vác Uraraka đi trong cái bao đựng - Tên số 1 bịt miệng cô lại : Im đi ! Mày sắp được vui vẻ cùng bọn tao rồi đấy - Uraraka : Gì vậy hả !!! Tôi không có muốn !! Uraraka bị mang đến 1 cái kho cũ ... những tên đó bắt đầu trói tay cô lại ... Và gỡ bao trùm ra - Uraraka : Hai người muốn gì chứ !? - Tên số 1 : Nào cho tao sờ xíu đi ! - Tên số 2 : Đúng rồi , có hơi đau xíu thôi ~ - Uraraka : đừng , bỏ ra !!! Tên khốn - Uraraka : Làm ơn ai đó cứu với !!! 2 tên đó sắp cởi đồ Uraraka ra thì cái cửa đằng sau chúng nổ tung văng trúng 2 tên đó té ngã nhào ... - Kacchan trong đám khói đi ra : Cái đm mày ! Hèn gì tao thấy lâu lâu! - Uraraka khóc : hic Bakugo ! Hên quá ... Hic - Kacchan : tụi nó làm gì mày vậy ? Sao áo rách te tua thế kia - Uraraka : đừng có nhìn mà ... Bọn chúng là biến thái đó ! - Kacchan : vậy à Bakugo cởi áo khoác ra cho Uraraka khác che đi cơ thể ... Bỗng từ đằng sau có tên cầm cây gậy bóng chày sắp đập vào đầu Bakugo ... - Uraraka : Coi chừng!!--- Uraraka xoay người đỡ lấy cái cú đập của tên đó cho Bakugo ... Khiến đầu cô chảy máu mà ngất đi ... - Tên số 2 : Hahhahaha con nhỏ ngu ngốc! - Kacchan : URARAKA!!! Bọn khốn !!! 2 tên đó bị Bakugo đập tơi bời ... Và cậu thẳng tay cho 2 tên đó vào cái thùng rác . Bakugo hấp tấp bế Uraraka chạy đến bệnh viện ... - Kacchan : Con khốn ! Đừng có ngất như vậy chứ ! Tỉnh lại đi ... Ai mượn mày phải đỡ cho tao chứ ! Khi đến bệnh viện ... Uraraka cũng đã tỉnh lại ... Và cũng được bác sĩ kê thuốc và băng bó đầu lại ... - Kacchan : Xong rồi sao ... Ai mượn mày phải đi lung tung vậy hả ?! - Uraraka giật mình với cú quát : Tớ ... Tớ chỉ muốn ...mua đồ ăn cho cậu thôi ... - Kacchan : *chết mẹ mình sai rồi* - Kacchan : Về thôi ! Con nhỏ ngốc này Trên đường về ... - Kacchan : Bánh của mày ... đây! - Uraraka : Cậu ... Cậu đã giữ nó sao ... - Kacchan : Im miệng mà cầm đi ! - Uraraka : ừm ... Bakugo này ! - Kacchan : Sao? - Uraraka nở nụ cười : Cảm ơn cậu nhé ! - Uraraka : Cậu thực sự ... rất mạnh Bakugo ... Không biết nói như nào nhưng sự cố gắng để trở nên số 1 ... Đó là điều tớ rất thích ở cậu . - Kacchan cười nhếch mép : Nhìn mặt mày ... Chẳng khác gì cái bánh bao cả ...! - Uraraka phình má : Gì chứ !? Cậu nói vậy thật xấu tính!! - Kacchan nhịn không được bật cười : Haha nhìn xem cái mặt mày phình lên giống cái bánh bao chín không ? - Uraraka : Im đi ~~!!! - Kacchan : Bánh bao ! - Uraraka : đừng nói nữa !! Sau đó họ trở về Ký Túc Xá ... Nhưng không thấy Midoriya và Todoroki ở đâu ... - Todoroki : Vào trường giờ này có ổn không Midoriya - Deku : chắc không sao đâu nhưng tớ phải lấy món quà của Eri-chan để ở đó sẽ mất nên tớ không an tâm lắm ... Nếu bị bắt thì mình cũng mặc đồ học sinh cứ nói là có lớp phụ đạo - Todoroki : Nhưng mà hôm nay không có lớp nào cả ! - Deku : Ểh Thật sao ... Nếu vậy , lấy nhanh rồi mình ra ngoài. - Todoroki : Um... Sau đó Midoriya và Todoroki cũng lấy được đồ nhưng lúc này ... Thầy Cementoss vừa đi ra từ văn phòng ... Midoriya hấp tấp kéo Todoroki vào trong cái tủ ở gốc hành lang để trốn... - Deku ngó ra : Thầy ấy đang đi tắt đèn ... Mình chưa ra được đâu Todoroki-kun ... Todoroki bị đơ người vì ngực Midoriya đang áp sát vào người cậu ... Midoriya nhìn Todoroki mới hiểu ra vấn đề... - Deku : Ah tớ xin lỗi ... Quên mất ... Midoriya định đi ra nhưng bị Todoroki kéo lại ... - Todoroki : Không được ! Thầy ấy biết sẽ tệ lắm ! - Deku : À ừm ... Lúc này thầy Present Mic cũng đi ra ... - Present Mic : Âyda !! Hôm nay nhiều giấy tờ quá !! - Present Mic : Tiếng gì lột cột vậy ? - Todoroki : chết ! Thầy ấy nghe thấy Midoriya run cầm cập ... Sợ sẽ bị quản thúc 1 tuần nữa ... Todoroki thấy vậy liền ôm chặt Midoriya khiến cho cô bình tĩnh hơn... - Deku : Todoroki-kun... Thầy Present Mic sắp đi lại chỗ cái tủ Todoroki gáng ôm chặt Midoriya để không phát ra tiếng động - Cemantoss : Mic ! Cậu tắt đèn rồi về đi , tôi tắt hết bên đây rồi ! - Present Mic đi qua Cementoss : Okayy! Để phần còn lại cho tôi - Todoroki : Haizzz hên thật Todoroki và Midoriya nhìn nhau với ánh mắt ngượng ngùng ... - Todoroki : Tớ xin lỗi ... Vì đã đột ngột như vậy... - Deku : K-không sao đâu mà ... Todoroki-kun cũng vì lo cho sự an toàn của tớ và cậu thôi - Todoroki : Um... Sau đó ... Và sau đó ... Todoroki và Midoriya nhận được 1 chuyến đi trượt tuyết khi được người dân tặng vé quay trúng thưởng... Và... : /Ở trường/ VÀ SAU ĐÓ NỮA ... Midoriya đến thăm Eri cùng Shouto , BigThree ... Midoriya đợi Eri làm thủ tục xuất viện ... Và đã ngủ mất trên vai Shouto... ... Todoroki và Midoriya ngày càng có 1 chút rung động với nhau hơn ... Chỉ từ 1 khoảnh khắc chạm môi hôm đó và lời nói thật lòng của Todoroki ... /Buổi tối tại ký túc xá/ Bakugo hẹn Midoriya ra ngoài để nói chuyện ... - Deku : Kacchan ... Cậu định nói gì vậy... - Kacchan : Mày nhớ vụ mày bị bắt nạt liên quan đến tao không ... - Deku : Chuyện hồi đó sao ... Thật ra tớ chỉ nhớ man mán chút ký ức thôi ... - Kacchan : Vậy mày nhớ con nhỏ khốn nạn tên Yuki(ởphần3) không ? - Deku : để tớ nhớ kĩ lại ..... Hmmm - Kacchan : Thôi ! Không cần nhớ cũng chả sao-- - Deku : Ah ! Nhớ rồi ... Có phải người ... Đã đánh tớ đúng không ... - Kacchan : Ừ ... Đúng rồi ! - Deku : Có chuyện gì sao ... - Kacchan : Mày có nhớ khúc sau khi tao lên cứu mày không ... (đọcởphần3) - Deku : Hmmmm ! Có ! Lúc đó cậu đã ... - Kacchan : Ừm ... Đúng vậy ... - Deku : Kacchan ... - Kacchan : Mày không cần thấy có lỗi . Tao chỉ muốn cho mày nhớ ngày hôm đó ... - Deku : Ý cậu là ... - Kacchan : Tao không hiểu sao ... Khi tao rất ghét mày ... Nhưng , mỗi lần cứ thấy mày gắn kết thân với 1 thằng đàn ông nào đó ... Tao lại sợ mày gặp nguy hiểm , lại sợ mày bị đánh đập , giống như tên Tomura đó ... Tao vẫn sợ ngoài kia còn nhiều tên như hắn muốn có được mày ... Tao không biết sao nữa ... Mày đừng có biến mất , được không Deku? - Deku : *lần đầu ... mình thấy Kacchan như vậy* - Deku : Kacchan ... - Kacchan ôm lấy Deku : Tao chỉ muốn nói là... Tao yêu mày . - Deku : K-Kacchan ... Tớ ... Thật sự hơi đột ngột ... - Kacchan : Từ ngày hôm đó và về sau mày biến mất hàng năm trời ... Tao đã rất đau khổ ... Tao đã nghỉ lời nói hôm đó của tao sẽ tốt đẹp đến nhường nào ! nhưng rồi ... Mày biến mất , tao đã chờ ngày này lâu lắm rồi ... - Deku chảy nước mắt : Kacchan ... Tớ xin lỗi ... Sau đó Kacchan buông Deku ra ... Y như 2 năm trước (phần3) ... - Kacchan : Yêu em ... Kacchan hôn Deku nhưng lần này cô lại không tránh nữa ... Deku cũng không biết như thế nào ... Lời nói đó khiến cô len lút chút hạnh phúc và mung lung không biết là do mình thấy có lỗi hay là sự lay động của bản thân cô Kacchan buông ra Deku và cậu ấy lấn át 1 chút nước mắt và cảm xúc lạ thường của cậu thiếu niên và cô gái lạc nhau trong thời gian qua... - Kacchan nở nụ cười : Đi ngủ đi con nhỏ chết tiệt... - Deku : tớ ... biết rồi... Todoroki cũng đã thấy tất cả ... Cậu chỉ lặng lẽ bước đi ... - Todoroki trở về phòng với nét mặt đượm buồn : Midoriya..... Đây là lần đầu Todoroki thấy rất đau lòng vì chuyện tình cảm này ... Todoroki đi ra ngoài ban công đứng ngắm sao cùng ly cà phê đen có lẽ đây là lần đầu cầu tìm đến 1 món xa lạ với bản thân cậu , có lẽ là do tâm trạng ... Có vẻ Todoroki quyết định thức trắng đêm nay ... - Todoroki : nó đắng... Như ly cafe vậy ... Màn đềm phủ đầy mang thêm những ánh sao tuyệt đẹp ... Nhưng dưới khung trăng sáng ngời có con người mang nét buồn bã nặng trĩu trên hai vai ngồi lướt nhìn những tấm ảnh của mình và cô ấy ... Midoriya cũng ở phòng suy nghĩ về chuyện này ... Thật ra nụ hôn đầu của cô là Todoroki ... Cô có chút lay động với cậu ấy nhưng khi Kacchan nhắc lại chuyện cũ và lời yêu của cậu ấy trong quá khứ cô mới sựt nhớ ra ... Midoriya có vẻ đang phân vân không biết ... Mình cảm thấy có lỗi với Kacchan hay thật sự tình cảm trong quá khứ của mình đã trở lại ... Nghĩ 1 hồi Midoriya cũng ngủ thiếp đi trong lúc lướt nhìn những tấm ảnh của mình và Todoroki những ngày qua ... Đến 5:00 sáng ... Midoriya chợt bừng tỉnh do nấm ngủ trên bàn khiến cô đau lưng ... Nay Midoriya quyết dậy sớm để tập luyện ... Khi thay đồ xong để ra ngoài chạy bộ ... Midoriya nhìn lên ban công thấy Todoroki nằm ngủ ở góc tường ... Midoriya vội chạy lên , khi mở cửa ra là Todoroki với con mắt mệt mỏi và ly cafe đã đổ kế bên ... Midoriya nghĩ là trúng thực nhưng khi nhìn màn hình điện thoại của cậu là ảnh cô và cậu đi trượt tuyết ... Cô dần hiểu ra , khi nhìn lên gương mặt Todoroki thì thấy dòng nước mắt đã khô từ lâu ... - Deku bất ngờ : Todoroki... Cậu ấy đã thấy tối hôm đó ... Todoroki tỉnh lại thấy Midoriya ... Cậu liền lúng túng ngồi dậy nhưng bị ngã ra sau ... - Deku : Todoroki-kun..! - Todoroki : T-tớ không sao ... Cậu đừng lo cho tớ... Todoroki vội cầm điện thoại lên và ly cafe trong tay bước vào trong với gương mặt buồn bã ... Midoriya có thể cảm thấy được ... - Deku : Todoroki-kun ! - Todoroki : Cậu đi đi !! - Deku : Nhưng ... - Todoroki : Tớ bảo cậu !! đi đi Midoriya đóng cửa cho Todoroki nghe để cậu nghĩ cô đã đi rồi... Midoriya nhìn vào cầu tắm ... Todoroki nhúng thẳng đầu vào thùng nước và rút ra - Todoroki : AGHHHHHHHHH!!! Midoriya hiểu được tâm trạng Todoroki như thế nào ... Cô rơi nước mắt vào ôm lấy Todoroki ... - Todoroki : Midoriya ... Cậu không đi sao ... - Deku : Tớ không thể bỏ mặt cậu được ... - Todoroki mặt thờ ơ với mái tóc ướt nhem nhuốc : có phải ... Tớ là người đến sau đúng không ... - Deku : Todoroki-kun... - Todoroki : Cậu ấy ... Đã nói được những lời đó với cậu ... Nhưng lời nói mà tớ từng mong ước được nói với Midoriya ... - Deku rơi nước mắt : Tớ biết mà ... Todoroki ... Cậu đừng buồn ... Kacchan và Tớ không phải bước tiến xa hơn trong tình bạn đâu ... Chỉ là chuyện cũ thôi ... Todoroki bật ngồi dậy 1 cách từ từ ... - Todoroki : Cậu về phòng đi ... thay đồ đi học nữa ... - Deku : Todoroki-kun ... - Todoroki : tớ không sao ... Do không tỉnh táo thôi ... - Deku đi ra ngoài cửa : Chúng ta sẽ gặp nhau sau ... - Todoroki : Um... Midoriya suy nghĩ rất nhiều nên hôm nay quyết định không đi tập ... - Deku : *sao ai cũng do mình mà ra vậy ... Mình không thích họ như vậy tí nào ...* Midoriya đến trường trễ hơn ... Do cô ngồi suy nghĩ rất nhiều ... Và cuối cùng Midoriya đã quyết định sẽ không rung động trước bất cứ người nào nữa ... Cô sẽ từ chối thẳng thừng những thứ liên quan đến chuyện tình cảm ...