Lão công là zombie vương

Chương 7 : ♦ Chương 7

CHƯƠNG 7: SỰ THẬT Edit: Lan Anh Lạc Dật muốn nói, nhưng nhìn bộ dạng sốt ruột của Lạc Nhạn, chỉ có thể nuốt trở về, hắn cũng biết sơ về y thuật, biết rõ nam nhân kia không có chết, cùng lắm thì sau khi về kêu bác sĩ tư tới một chuyến, vô luận như thế nào cũng không thể để người này chết. Lúc bọn họ trở về, Lam Tiếu Tiếu đã rời đi, như vậy cũng tốt, miễn cho lúc nào cũng thấy ả ta, cô lại nhịn không được muốn giết người. Lam Tiếu Tiếu chắc là đi bệnh viện, trong thời gian ngắn sẽ không quay về, cô nhớ rõ cơn ác mộng kia bắt đầu là sau đó mấy ngày. Lạc Dật hỗ trợ đưa nam nhân này vào nhà, cô tìm chìa khóa dự bị, khóa cửa ra vào từ bên trong, lúc này mới thở phào nhẹ nhõm. Ngồi trên ghế salon, cô cảm giác cả người mình đều căng thẳng, bất quá cô tin rằng mình sẽ khiến Lam Tiếu Tiếu trả giá đắt, lúc trước cô ta chà đạp mình như thế nào, hiện tại cô sẽ trả lại như thế đó. Lạc Dật ngồi một bên, từ lúc lên xe đến giờ chân mày vẫn chưa có lúc nào giãn ra, muốn nói lại thôi, hắn nhìn Lạc Nhạn, “Đến cùng đã phát sinh chuyện gì?” Lạc Nhạn tuy tính cách có chút yếu ớt, nhưng không phải dạng tùy hứng, càng không phải người đụng trúng người khác lại bỏ chạy. Hiện tại em ấy làm như vậy khiến Lạc Dật không hiểu. Vốn là không định nói, nhưng nếu không nói, hẳn Lạc Dật sẽ thấy tò mò, hơn nữa cô biết rõ, nếu không có lý do thuyết phục, anh hai sẽ dùng thủ đoạn cường ngạnh, đưa nam nhân này đi bệnh viện, cô không sợ nam nhân này chết, chỉ sợ anh hai của cô sẽ xảy ra chuyện. Anh hai của cô, cô tuyệt đối tin tưởng, hơn nữa nếu không nói cho anh hai biết, mình lại có hành động khác thường, anh ấy chắc chắn sẽ thắc mắc. Nghĩ trước nghĩ sau, Lạc Nhạn chuẩn bị đem việc mình trọng sinh nói cho anh ấy biết, bất quá không dùng từ trọng sinh, mà nói đó là một giấc mơ báo trước. Dù sao cũng không có bao nhiêu người chấp nhận việc trọng sinh này, thậm chí ngay cả mình còn không tin được. Lạc Dật không trả lời, chỉ ngồi một bên yên tĩnh nghe Lạc Nhạn kể, mỗi một câu hắn đều cảm giác được sự bi thương trong đó, giống như đang đè nén, trong lòng hắn có chút mâu thuẫn, mắt nhìn Lạc Nhạn thật sâu, “Cái này chỉ là giấc mộng, em không thể đem giấc mộng cùng với hiện thực nhập làm một.” “Anh hai, mặc kệ có phải mơ hay không, ngày mai sẽ biết, anh tin tưởng em một lần đi, được không?” Ở cái thế giới này, cô chỉ còn có một người thân, nếu như anh hai cũng không tin cô, thì nhân sinh của cô mới chân chính thất bại. Lạc Dật có chút do dự, nhìn Lạc Nhạn đau lòng, cùng với tràng diện quỷ dị đang xảy ra ngoài kia, trong lòng động một chút, “Được, anh nghe em.” Vốn tâm Lạc Nhạn đang kéo căng, nghe Lạc Dật nói, nhịn không được muốn rơi lệ, quả nhiên, anh hai vẫn tin tưởng mình, mình không cô độc nữa rồi, cô dùng tay lau đi nước mắt. “Bất quá, trong giấc mơ, anh ở đâu?” Đối với điểm này, Lạc Dật có chút không thoải mái, em ấy là em gái ruột của mình, hắn không có khả năng nhìn em mình trải qua những sự tình như vậy mà mặc kệ. Lạc Nhạn thân thể hơi ngừng lại, “Em không biết.” Khi đó đầu óc cô trống rỗng, cái gì cũng không biết. Lạc Dật mím môi, bất quá chỉ là một giấc mơ mà thôi, nếu là hiện thực hắn sẽ không như vậy, đối với Lạc Nhạn hắn là người thân duy nhất, mà đối với hắn em ấy cũng là người thân duy nhất, cho nên hắn tuyệt đối không thể nhìn em ấy xảy ra chuyện. Bất quá ngoại trừ hắn không có trong giấc mơ, còn có một vấn đề khác, “Nếu như giấc mơ của em là thật, vậy cái tên Ôn Băng Vũ súc sinh cùng con tiện nhân kia, anh nhất định sẽ khiến chúng trả giá đắt.”