Kỷ nguyên huyền thoại

Chương 27 : nội gián quân đội

Trong căn phòng nghỉ ngơi của mình, thiếu tướng bác văn đang nhìn một bản hồ sơ một cách chăm chú. Những tiếng cốc cốc vang lên. Ông ngẩng đầu lên sau đó nói: "vào đi, cửa không khóa.” Cánh cửa được đẩy vào, uyển linh mang theo một sắp hồ sơ đi đến gần thiếu tướng sau đó nhẹ giọng nói: "ông nội, đây là bản kết quả pháp y của những đặc nhiệm tử vong tại vĩnh thịnh được cục pháp y gửi qua.” Nói xong uyển linh đưa bản hồ sơ cho ông mình, vị thiếu tướng đưa bàn tay tiếp bản hồ sơ sau đó lật sang chăm chú đọc. Khuôn mặt của ông ngày càng trở nên ngưng trọng đến cuối cùng là sự tăm tối. ông thở dài nói: "một con quái vật đang lang thang ngoài kia không biết tung tích ...khốn nạn thật." Uyển linh nhìn bản hồ sơ mà ông mình đang đọc sau đó có phần hiếu kì hỏi: "rốt cuộc chuyện gì xảy ra vậy ông nội." Bác văn thiếu tướng đưa bản hồ sơ cho uyển linh sau đó nói: "con đọc đi rồi sẽ hiểu." Một bản kết quả hiện lên trước mắt uyển linh, khuôn mặt cô dần trở nên khó coi lẩm nhẩm: "ba xác chết do bị cự lực tác động mạnh đến cơ thể, một trong số đó toàn thân xương cốt dập nát, hai người còn lại thì phần cổ bị bóp đến chết, và không có dấu hiệu phản kháng của quân nhân." "ba người còn lại, một người bị cắn đứt nửa thân thể, vết cắn nghi của một sinh vật lớn với hàm răng khổng lồ bén nhọn, một bị xé thành hai nửa bởi móng vuốt, còn một bị chết bởi đạn của súng mang theo, vết súng xuyên thẳng đầu ghim mạnh vào tường." "ba người cuối cùng chết trong tình trạng cơ thể không có vết thương, thần trí không rõ, có lẽ gặp chuyện gì nên phán đoán là đã điên trước khi chết. có dấu hiệu xuất huyết não, có lẽ gặp tác động tâm lí mạnh." "còn một người mất tích, theo kết quả xét nghiệm thì một viên lựu đạn phát nổ nhưng ảnh hưởng thấp hơn dự kiến vô cùng nhiều." Uyển linh nhìn văn lão sau đó mang theo lo lắng nói: "con không biết rốt cuộc cụ thể là gì, nhưng nếu đúng như bản báo cáo viết thì loài vật này không thể nào có trên trái đất trước kia được, chúng ta cần nên nhanh chóng bắt giữ nó lại trước khi nó đại lượng thương tổn người dân chứ." Văn lão nhìn uyển linh với ánh mắt tán thưởng sự nhanh nhạy của cô, sau đó lắc đầu nói: "vốn quân đội có cách truy tra con quái vật đó thế nhưng... nó lại bị mất dấu một cách cực kì bất ngờ đến quân đội cũng không lường trước được.” Vị thiếu tướng già nua nở nụ cười rét lạnh sau đó nói với cháu gái uyển linh đang kinh ngạc nhìn mình: "trên người của người lính mất tích vốn có thiết bị theo dõi có định vị của quân đội, chúng là những con chip siêu nhỏ được cấy vào cơ thể những binh lính đặc chủng này khi họ gia nhập tổ chức đặc nhiệm. " Giọng điệu của ông trở nên nghiêm túc nói: "nó là thiết bị để bảo đảm an toàn cùng với xác định vị trí của họ nếu gặp nguy hiểm. quá trình cấy chip được giữ bảo mật kể cả với người bị cấy và chỉ có quan chức cấp cao hay những cơ quan đặc thù quốc gia có thể biết." "thế nhưng chỉ khoảng một giờ sau khi vị quân nhân mất tích biến mất, quân truy tung của chúng ta đi đến nơi tín hiệu đang di chuyển thì phát hiện một mảnh thịt chứa đầy máu, bên trong là con chip được cấy sâu vào cơ thể người quân nhân, nó được vứt lên trên một chiếc xe chở hàng đông lạnh." Đôi mắt của uyển linh co rút lại khi nghe những thông tin mà văn lão nói ra, cô không thể ức chế nghẹo ngào nói: "việc này không thể nào, không lẽ có nội gián trong quân đội sao...cái này..." Thân hình cô trở nên run rẩy, nếu như chuyện này là thật thì tình hình đang hỏng bét hiện giờ sẽ ngày càng trở nên tồi tệ hơn, đến mức khó có thể kiểm soát . Thiếu tướng nhìn cháu gái của mình đang khiếp sợ, ông mở miệng an ủi: "con đừng lo lắng quá, chính phủ đang truy xét chuyện này hơn nữa đã phái đại lượng giám sát viên truy tra con quái vật lẫn kẻ giúp nó thoát. kẻ đứng sau chuyện này chắc chắn sẽ bị moi ra mà thôi. con không cần phải lo lắng." Văn lão nhìn uyển linh nói với giọng điệu mong đợi: "việc quan trọng hiện giờ của con phải nhanh kiểm soát sức mạnh siêu phàm trong cơ thể con, nó là niềm hi vọng lớn cho gia tộc chúng ta lẫn quân đội." Uyển linh nhẹ gật đầu nói với giọng kiên định: "con sẽ cố gắng nhanh chóng nắm giữ sức mạnh trong người, con có cảm giác rất nhanh mình có thể khống chế nó một cách bình thường được rồi." Văn lão nở nụ cười hài lòng sau đó giống như nhớ ra thứ gì, ông nói với uyển linh bằng giọng nói nghiêm túc: "ngày mai sẽ có một cuộc vây quét dị sinh vật tại quận linh hoa, con có muốn tham gia không?" Uyển linh có vẻ ngạc nhiên nói: "con được phép tham gia sao, con nhớ là chỉ quân nhân và quân đặc chủng mới được phép tham gia cơ mà." Khuôn mặt văn lão nghiêm túc, ông nhìn cháu gái mình sau đó nói: "xã hội đang bắt đầu thay đổi, chỉ nhìn từ những vụ án diễn ra khắp nơi đều đang diễn tả ra một chuyện gì đó ngoài tưởng tưởng của tất cả nhân loại sắp diễn ra. chỉ có sức mạnh nằm ngoài tưởng tưởng mới có thể chống lại những sự việc ngoài tưởng tượng." "con và những người như con mới là thời đại này kẻ tiên phong, tương lai của nhân loại đều nằm trong tay của những người nắm giữ siêu phàm như thế này, chúng ta có lẽ chỉ còn là những người phụ trợ mà thôi." Vănn lão nhìn cháu gái mình sau đó có thâm ý nói: "ta chấp thuận cho con tham gia chiến dịch là để con có thể nhìn thấy những kẻ địch tương lai của mình .chỉ có hiểu rõ được chúng con mới có thêm cơ hội để đánh bại chúng." Uyển linh trịnh trọng gật đầu: "con nhớ rồi ông nội." Văn lão có phần suy tư sau đó nói: "kêu thêm vị trần thiếu úy kia đi theo, ông cảm giác hắn có thể sẽ có ích rất lớn trong chiến dịch vây quét lần này." Uyển linh ngạc nhiên sau đó gật đầu. Văn lão phất tay nói:"được rồi, con đi ra ngoài chuẩn bị đi." Uyển linh nói khẽ:"vâng, con đi đây thưa ông nội.”, sau đó cô kéo cánh cửa phòng rồi nhẹ nhàng đi ra ngoài . Trong khe cửa dần khép lại, hình ảnh văn lão đang nhìn một bản hồ sơ suy tư, nét mặt lo lắng của ông dần dần biến mất sau cánh cửa. Trong căn phòng vip xa hoa của mình, thiên minh đang ngồi trên lớp ghế da mềm mại của chiếc sofa một cách thoải mái nhất. Thoải mái thở ra một hơi, hắn đưa ánh mắt liếc nhìn hai người đứng trước mặt mình. Khuôn mặt của hắn tràn đầy sự hứng thú, nhìn hai người mệt mỏi xoa vai bóp chân của mình, nở nụ cười nhạt sau đó khẽ nói: "có vẻ như lần này không đơn giản nhỉ.” Khuôn mặt của hai người đối diện thiên minh bị che lấp sau lớp mặt nạ, kiếm ở đâu ra mà hắn đang rất tò mò đây . Thiên minh nhìn mặt nạ của hai người, liếc mắt nhìn cặp đồng tử xanh lam của lifita, hắn hỏi bằng giọng bất đắc dĩ: "các ngươi kiếm đâu ra cái mặt nạ đó thế?" Cặp mắt lifita sau lớp mặt nạ mang theo sự kích động nhìn về hướng thiên minh và iros. Cô khẽ khom người rồi thực hiện một dấu hiệu cảm ơn kì lạ với thiên minh và iros -một phong tục khi nhận ân huệ bởi người khác của đất nước mà lifita sinh sống tại vị diện earst swade. Giọng nói trong trẻo mang theo sự vui vẻ không thể che lấp được vang lên sau mặt nạ u ám: "mặt nạ này là của ngài iros cho ta đấy, ta rất thích nó hơn nữa ngài ấy còn nói chiếc mặt nạ này có thể tăng năng lực hệ hắc ám của tôi nên ngài ấy đưa cho tôi." Thiên minh có phần tò mò nhìn qua hướng iros, mở miệng hỏi: "rốt cuộc thì ngươi có bao nhiêu món đạo cụ vậy." Lão iros cũng nhìn ra ánh mắt có phần không đúng của thiên minh, hắn cười nói: "ta thật sự không có nhiều món đạo cụ, chỉ có vài món được các lão bằng hữu của ta tặng thôi." Thiên minh khuôn mặt tràn đầy không tin phất tay với lão, sau đó nhìn sang lifita, Nhìn ánh mắt tràn đầy cảm kích, thiên minh khẽ lắc đầu sau đó cười khổ nói: "ta giúp ngươi đơn giản là vì các ngươi do ta triệu hoán đến nơi này, ta phải chịu trách nhiệm về các ngươi .đây là bổn phận của một triệu hoán sư như ta, nếu các ngươi muốn cám ơn ta thì các ngươi chỉ cần cố gắng làm tốt công việc ta giao là được rồi." Lifita đưa bàn tay lên nắm chặt trước mặt cô, khẽ gật đầu với thiên minh sau đó nói: "ta chắc chắn hoàn thành tốt nhiệm vụ, ngài đừng lo." Thiên minh nhìn ba người đang đứng trước mặt mình, ánh mắt hắn hơi lấp lóe. có vẻ đã đến lúc thi hành phần tiếp theo của kế hoạch rồi, dù sao thời gian cũng đã không có bao nhiêu thời gian để hắn kéo dài quá trình này. Thiên minh quay sang mulan đang ở một bên ghế nói: "ngươi đã thông báo cho lifita về nhiệm vụ chưa?” Mulan khẽ gật đầu sau đó quay qua nhìn lifita một cách hài lòng, sau đó nhìn về hướng thiên minh nói: "theo kế hoạch của ngài, tôi đã cung cấp cho cô ấy một vài địa chỉ của những khí tức bất thường, chỉ cần ngài ra lệnh cô ấy sẽ ngay lập tức xuất phát." Khuôn mặt thiên minh hiện lên sự vui vẻ, hắn nhìn lifita sau đó nói: "vậy ngươi sẽ bắt đầu giám sát vào ngày hôm sau, thử tiếp xúc với những khí tức xuất phát từ con người, còn nếu như là lũ quái vật ngươi có thể xử lí chúng thì cứ xử lí. nếu không xử lí được đến gặp mulan và iros, hắn sẽ giúp các ngươi. " "còn nữa, ba người các ngươi nếu giết được quái vật nhớ mang thi thể của quái vật về đây." Cả ba người gật đầu ra hiệu mình hiểu, thiên minh đang định nói thêm điều gì bất ngờ iros ở một bên nói khẽ với hắn: "có người đang đến gần nơi này, có vẻ như là vị thư ký mang tên uyển linh lúc trưa chúng ta vừa gặp." Cặp mắt thiên minh chợt híp lại, hắn gật đầu nhìn mulan sau đó quay sang lifita nói: "tránh vào nơi vắng đi, đừng để cô ta nhận thấy sự hiện diện của ngươi, dù sao lần đầu chúng ta chỉ có ba người, nếu người đột ngột xuất hiện sẽ rất khó giải thích." Lifita gật đầu sau đó chạy nhanh về lại phòng của mình. Thân hình của mulan và iros bắt đầu trở nên biến ảo, thân hình vạm vỡ dần hóa thành người trung niên với thân hình gầy yếu và một vị quản gia như lúc gặp mặt. Thiên minh khẽ gật đầu sau đó đưa tay ra hiệu cho iros, người sau hiểu ý đứng dậy bước đến cửa căn phòng vip sau đó đứng chờ. Mời đọc #stratholme thần hào đồng nhân wow siêu hài, siêu lầy. stratholme thần hào