Kỷ nguyên huyền thoại

Chương 25 : thời không chúa tể molise

Cánh cửa bắt đầu tỏa ra một luồng ánh sáng khổng lồ chiếu sáng rực không gian tinh thần của thiên minh. Cánh cửa khép lại của triệu hoán môn dần được mở ra, khác với lần trước khi triệu hoán, hiện giờ cánh cửa giống như một mặt kính tỏa ra ánh sáng rực rỡ . Một ý niệm thần thánh tạo thành nhân hình mờ ảo xuất hiện trong khung cảnh đằng sau của cánh cửa, nhân hình mờ ảo giống như hỗn độn này ngồi trên một vương tọa to lớn. Phía trên của chiếc vương tọa như nối liền trời đất này là vô tận ngôi sao và thế giới đang diễn hóa sau đó hủy diệt, có vô số vũ trụ kì quan đẹp đẽ nhất đang lặp đi lặp lại hình thành sau lưng vương tọa. Phía dưới của vương tọa là vô tận hắc ám đang sôi trào, đang chực chờ lao lên muốn nuốt chửng, dập tắt tất cả ánh sáng phía trên của vương tọa. Đôi mắt, thứ duy nhất còn rực sáng trên khuôn mặt mờ ảo của nhân hình ngắm nhìn về hướng ý niệm thể của thiên minh sau đó nói: "người đại diện của ta, nói đi, ngươi có vấn đề gì thắc mắc." Thiên minh nhìn thân hình mờ ảo trước mặt chợt nhớ đến một câu miêu tả mà bản thân hắn từng đọc trong một bản tiểu thuyết viễn tưởng trước kia. "thần linh âm thanh có thể khiến bất kì sinh linh điên cuồng cùng sa đọa. thần linh diện mạo không thể bị phàm tục nhìn thẳng, những kẻ dám nhìn khuôn mặt của thần sẽ chịu nguyền rủa đáng sợ nhất. "khi ngươi bị thần linh nhìn chăm chú, vô tận nguyền rủa sẽ kéo ngươi vào hắc ám sâu thẳm địa ngục hoặc vô tận phúc vận sẽ nhấn chìm ngươi trong quang minh của thần thánh thiên đường và biến ngươi thành một con rối." Thiên minh hít một hơi thật sâu để áp chế lại cảm giác bất an, nôn nóng đang dâng trào trong lồng ngực. Hắn cố né để không nhìn thẳng vào ánh mắt sáng rực của nhân hình mà nhẹ giọng hỏi: "ta có một thắc mắc, thân xác hay năng lượng mà món bảo vật này cần có nhất thiết phải là trên trái đất hay không, nếu như là những món đó ta kiếm được tại một vùng đất khác ngoài trái đất thì sẽ như thế nào. " "còn nữa, ta rất hiếu kì nếu như bản thân ngài còn sống thì bản giao ước này tại sao không phải chính là ngài đi thực hiện mà lại lựa chọn ta. xin ngài trả lời ta, thời không chúa tể molise." Nghe câu hỏi của thiên minh, nhân hình nở nụ cười khiến cho lượng lớn tinh cầu trên vương tọa chợt nổ tung hóa thành bụi bặm, một thanh âm trầm thấp xuyên qua cánh cửa truyền đến: "thứ ta cần tại trái đất không đơn giản chỉ là thể xác hay những dạng năng lượng đơn giản như ngươi nghĩ vậy đâu, ta cần là thứ bên trong của những tế phẩm đó cơ." Vũ trụ ý chí phất tay tạo nên những hành tinh thế chỗ những tinh cầu vừa nổ tung đó sau đó nhìn thiên minh thật lâu giống như suy tư điều gì mới trầm thấp nói: "ngươi chắc hẳn biết mọi sinh vật sống tồn tại trên một tinh cầu hay vị diện dù là nhiều hay ít chúng đều được sinh thành từ một ít vật chất. ở thế giới của ngươi họ gọi nó là những tế bào sống, một cách gọi khá thiên hướng khoa học văn minh. hay đơn giản gọi là nguyên sinh vật chất, thậm chí là hạch nguyên tố tại ma pháp văn minh.” Nhân hình đưa tay lên, một cấu trúc tế bào tạo nên từ hư vô hiện trên tay hắn sau đó lại một mô hình khác kì lạ lại xuất hiện hiện trên tay hắn. Hắn nhẹ nhàng niết khiến cả hai mô hình biến mất, sau đó nhìn hướng thiên minh nhẹ nhàng nói: "tại đa nguyên vũ trụ, loại vật chất này được những tồn tại như chúng ta gọi là "hữu".chúng là cội nguồn để bất kì sinh vật nào có thể được tạo ra.” "những vật chất này đầu tiên nhất được tạo ra từ một vùng đất đặc thù, mà có lẽ hiện giờ ngươi không nên biết thì sẽ tốt hơn cho ngươi. nhưng ngươi có thể hiểu đơn giản rằng nơi đó là cội nguồn của toàn bộ đa nguyên vũ trụ.” Nhân hình có một tí cảm khái nói ra: "tất cả mọi vật trên vũ trụ này đều được tạo ra từ "hữu". ta, ngươi, hay thậm chí những sinh vật tại mọi vũ trụ dù có vượt quá tưởng tưởng của ngươi như thế nào đều được tạo ra từ nó.” Giống như nghĩ đến cái gì, thời không chúa tể molise nhìn hướng thiên minh sau đó nói: "mỗi sinh vật đều sở hữu một lượng "hữu" khác nhau, nó có thể tăng lên thông qua việc tăng lên bản chất sinh mệnh và giảm đi bởi sự xói mòn của thời gian cùng thương thế. và chính nó cũng là nguồn gốc dẫn đến cái ngươi gọi là mạt thế..." Thiên minh nhẹ giọng lầm bầm: "nguồn gốc của mạt thế sao ...." Nhân hình vĩ đại từ xa xôi nhìn về hướng thiên minh sau đó chăm chú nói: "khi nguồn gốc "hữu" đang dần thu hẹp lại trên toàn bộ đa nguyên vũ trụ, sự nguy cơ từ đại thanh tẩy khiến tất cả các thế giới bắt đầu cộng minh lẫn nhau chuẩn bị cho quá trình sáp nhập với nhau trở thành những vùng đất mạnh hơn, điều đó giúp những thế giới này có thể an toàn vượt qua trận đại thanh tẩy theo chu kì.” "thậm chí ở những tầm vĩ mô hơn mà ngươi có thể nghĩ tới là những vũ trụ đang dần bắt đầu quá trình đồng hóa nhau để tránh sự suy vong từ đại thanh tẩy. đó là lí do ta bắt đầu thu thập loại vật chất này từ những vũ trụ khác nhau, dù sao nội vũ trụ của ta đang dần bắt đầu quá trình đồng hóa này." Thiên minh có phần hoảng sợ, hắn không nghĩ ra được thứ gì có thể uy hiếp được một tòa vũ trụ vô biên vô hạn cơ chứ. Hắn nhớ lại những đoạn văn bí ẩn nhắc đến "đại thanh tẩy", thứ đó trước đó hắn đã được lão iros nhắc đến nhưng hắn chỉ nghĩ nó là một sự kiện của thánh địa victoria, thật không ngờ là một thiên tai bao phủ toàn đa nguyên vũ trụ. Hít một hơi thật sâu để cho mình có thể bình tĩnh lại, thiên minh nhìn nhân hình molise trước mặt hỏi: "đại thanh tẩy mà ngài nhắc đến rốt cuộc là gì, bản thân ngài chẳng lẽ đều không thể ngăn cản được nó sao." Nghe câu hỏi của thiên minh, nhân hình chìm trong trầm mặc thật lâu, sau đó có phần mệt mỏi ẩn trong giọng nói mà thiên minh cảm nhận được trả lời: "nếu cản được ta đã không nhất thiết phải tìm cách khác, cho dù là những tồn tại vĩ đại hơn ta đi chăng nữa trước mặt đại thanh tẩy cũng chỉ có thể run rẩy trốn trong một góc nhỏ để có thể kéo dài hơi tàn mà thôi." Nghe câu trả lời của nhân hình vĩ đại này, thiên minh trầm mặc lại. với hắn, cảnh giới của thần linh đã là cao cao tại thượng nhưng giờ một vị thần lại trước mặt hắn kể ra sự yếu đuối của mình. Vậy thì hắn theo đuổi cái gì, mạnh lên để làm gì? Ánh mắt hắn dần trở nên mờ mịt hỏi: "nếu nó đáng sợ như vậy thì chúng ta còn phản kháng làm gì cơ chứ, cứ chờ chết là được." Nhân hình gặp thiên minh đang dần trở nên tiêu cực, một tiếng quát lạnh chợt vang lên trong tinh thần của thiên minh khiến ý niệm thể của hắn bất ổn. "tinh lại, ngươi đang mất dần tiềm thức đấy.” Nghe tiếng quát lớn của molise, thiên minh giật mình thoát khỏi cảm giác vừa rồi, sau đó khiếp sợ hỏi: "rốt cuộc chuyện gì đã xảy ra với ta, vừa nãy ta cảm giác ý thức mình vừa rồi dần trở nên mơ hồ không rõ giống như có một thanh âm thì thầm bên tai vô cùng mê hoặc." Nhân hình nhìn thiên minh sau đó trầm giọng nói: "vừa nãy ngươi mới bị ảnh hưởng bởi ý niệm tiêu cực sinh ra cộng với sự ảnh hưởng một phần của ta do chênh lệch về bản chất sinh mệnh." "ngươi hãy nhớ kĩ những lời ta nói.” "đại thanh tẩy đúng là rất đáng sợ và nó có thể hủy diệt tất cả nhưng không có nghĩa chúng ta không thể trốn khỏi nó. ngươi nên nhớ vũ trụ này đã trốn qua tám lần đại thanh tẩy và lần này chắc chắn cũng sẽ qua, chỉ cần ngươi mạnh lên và tích trữ đủ cho mình số "hữu" cần thiết thì ngươi sẽ vân còn tồn tại. đó là cách mà tất cả thế giới và vũ trụ vận hành - cướp đoạt." Nhân hình nhìn thiên minh, giọng nói thâm thúy vang lên: "khi trái đất đang bắt đầu biến đổi, ta nhận ra được rằng đây có lẽ là cơ hội để ta có thể thu thập nguồn vật chất này. một vùng đất cấp s dù tại vũ trụ của ta cũng chỉ có hiếm hoi vài tinh cầu, nó mang đến cơ duyên cùng với ...vô tận chiến tranh và sát lục, đây là môi trường tốt nhất để thu thập "hữu”, còn nữa ngươi nên cẩn thận vì có lẽ không chỉ ta mà có những kẻ khác cũng đã bắt đầu bố cục tại hành tinh này." Nghe giọng nói nhẹ nhàng của nhân hình, thiên minh cảm giác lạnh cả sống lưng. Nhân hình nhìn thiên minh sau đó nói: "thế nên ngươi không cần quan tâm "hữu" đến từ vị diện nào, dù gì thì ở đâu ta cũng có tác dụng cả.” Thiên minh cố giữ cho ý niệm mình bình thản sau đó hỏi lại: "vậy tại sao ngài lại nói điều này cho ta , ta chẳng nghĩ bản thân mình tốt đến mức không bán rẻ một kẻ xa lạ có ý đồ hại quê hương mình đâu." Nhân hình nghe thiên minh trả lời chỉ nở nụ cười đầy bí ẩn nói: "ta thừa nhận bản thân đúng là muốn thu thập "hữu" nhưng không có nghĩa là muốn hại vũ trụ này, dù gì so với lượng vật chất "hữu" mà vũ trụ các ngươi thu được từ vũ trụ khác thì tí này có đáng là gì cơ chứ. hơn nữa.....ta đơn giản không muốn ngươi đối địch với ta nên mới nói cho ngươi biết bí mật này. bởi lẽ ngươi là người được chỉ định kế thừa của ta và vũ trụ của ta." "còn về vấn đề giao ước ta không tiện nói cho ngươi nhưng ngươi chỉ nên biết rằng chư thần sẽ không thể làm trái giao ước mà ra tay với ngươi. bọn chúng thiếu ta quá nhiều và chúng phải trả." Thiên minh nhìn thẳng hắn, giọng nói nghiêm túc: "vậy tại sao ngài lại chọn ta, bản thân ngài tự thực hiện nó không được sao." Molise trầm mặc, hắn nhìn vô tận hắc ám đang chìm nổi dưới chân mình nói: "ta không thể đi được cũng không làm được gì, dù sao tính ra ta đã vẫn lạc rồi, đang nói chuyện với ngươi hiện giờ là một phần thần niệm còn sót lại của ta in dấu trong thời không thiên môn mà thôi." "thế nhưng ..." Hư ảnh của molise nhìn cánh cửa sau đó nói: "ngươi là người duy nhất có thể mang ta từ phủ bụi lịch sử trở về, mang ta lần nữa trở về với hiện thế." Thiên minh nghe vậy nhíu mày, có phần lo lắng nói: "nếu trở thành người thừa kế chẳng phải ta sẽ đối diện với lũ kẻ thù của ngươi sao, ta không tin ngươi chẳng có kẻ thù nào cả. bọn chúng nếu chú ý đến ta, chỉ cần niết nhẹ nhàng ta cũng chết, vậy ta cần gì phải dấn thân vào nguy hiểm chứ." "ta không đi." Nói xong, tinh thần ý niệm thể của thiên minh muốn tiếu tán nhưng bị âm thanh vang lên của molise làm cho dừng lại. Molise dở khóc dở cười nói: "chuyện đó ngươi đừng lo. để xóa đi ký ức cùng nhân quả của ta với ngươi, ta đã dùng toàn bộ quyền hành của cánh cửa này. nên chẳng thể có tồn tại nào suy tính được vị trí để cướp lấy thời không thiên môn của ngươi dựa trên trạng thái "toàn tri" cả." "dù sao thì ta và ngươi bây giờ đều nằm trên một con thuyền. ta không đủ năng lực kiếm thêm một người đại diện nên ngươi cũng cần giữ cho mình đủ an toàn.” Nghe đến đó, khuôn mặt thiên minh hiện lên vệt hứng thú hỏi: "vậy không lẽ ngươi cũng là người mang ta trùng sinh sao?" Nhân hình khẽ sửng sốt sau đó lắc đầu nói: "thật ngượng ngùng nhưng ta đơn giản chỉ là đi nhờ xe mà thôi ...sự trùng sinh của ngươi.....nó không đơn giản như ngươi nghĩ tí nào đâu nhóc con ha ha ha." Nhân hình nói xong không để thiên minh hỏi, bất chợt cười lớn sau đó biến mất chỉ còn lại cánh cửa triệu hoán vẫn tỏa thánh quang trong không gian tinh thần của thiên minh. Nhìn cánh cửa trước mặt ý niệm thiên minh trầm tư, cuộc đối thoại đầu tiên này đã giải đi cho bản thân hắn rất nhiều băn khoăn trong khoảng thời gian này nhưng nó lại mở ra những thứ còn đáng nghi hoặc hơn . Nhìn cánh cửa triệu hoán trước mặt, khuôn mặt thiên minh dần trở nên kiên định. Có lẽ, do bản thân hắn quá yếu đến nỗi chẳng lo cho bản thân mình được. chỉ cần bản thân hắn đủ mạnh thì sợ gì tính kế hay lợi dụng cơ chứ. Ý niệm của thiên minh dần tiêu tán trong không gian tinh thần của bản thân hắn. Trong hiện thực, cặp mắt của thiên minh dần mở mắt ra. Hắn nhìn tay phải in hình xăm kì lạ của thâm uyên cùng với tấm nệm đã tràn đầy máu của hắn trong quá trình thống khổ của việc thức tỉnh của bản thân, một nụ cười hiện lên trên khóe môi. "dù gì thì ta cũng đã bước trên một con đường hoàn toàn mới, một con đường khác hoàn toàn với sự nhỏ yếu kiếp trước .ta không tin kiếp này ta lại còn yếu đuối như trước kia nữa." Đưa tay kéo tấm màn trắng của phòng ngủ nhìn ra khuôn viên, nhìn khung cảnh xung quanh khuôn viên, một nụ cười xuất hiện trên môi của hắn. "hãy để mạt thế này chứng kiến sự quật khởi của ta đi." Nói xong thiên minh quay người lại , lấy tấm rèm giường trắng dính máu cầm trên tay sau đó mở cửa bước ra căn phòng ngủ . Mời đọc #stratholme thần hào đồng nhân wow siêu hài, siêu lầy. stratholme thần hào