Lam Tử Bạc sau khi nghe cuộc đối thoại thì như hiểu ra vấn đề . Từ Khải : Bây giờ chúng ta có thể quay về như trước kia ko? YY trực trả lời là có . Nhưng cô lại nghĩ đến cô gái đã đợi anh suốt 14 năm thì cô thấy mình ko còn xứng đáng nx : - Xin lỗi , ko thể . Mặt Từ Khải thoáng qua nét sửng sốt : - Tại sao ? - chúng ta đã kết thúc từ lâu rồi . Dứt lời , cô kéo Tử Bạc về , để cho Từ Khải đứng chết lặng ở đó . Trời về đêm thật đẹp , ánh sáng ở các hộp đêm nổi tiếng chiếu lên gương mặt xinh đẹp của cô . Hàng nước mắt từ khoé mắt chảy thành hàng thấm ướt cổ áo cô . - Tại sao cậu lại phải tự làm khổ bản thân như thế chứ ? - Tử Bạc lấy tay lau đi những giọt nước mắt , khẽ thở dài . - Ko phải tôi ko muốn , chỉ là từ khi làm anh ấy tổn thương , tôi đã ko còn tư cách nx rồi ! ---------- Kể từ hôm ấy , Từ Khải luôn theo sát mọi động tĩnh của Lâm thị . " Em làm vậy vs tôi thì tôi cx sẽ làm thế vs em , tôi sẽ lấy lại tất cả thuộc về tôi , bao gồm cả em ." Rồi anh quay ra nhìn thư kí : - Rút nốt cây gỗ chống đỡ của Lâm thị và gửi cái này cho tổng giám đốc Lâm.