Hoàng thượng thứ tội
Chương 26
Edit: Cỏ
“A ~ A ~ A Mạch ~ Chậm một chút ~”
Tạ Thanh Anh bị hắn ép dưới thân bằng tư thế truyền thống, hai bắp đùi trắng nõn mở rộng ra, không ngừng yêu kiều rên rỉ dưới thân hắn.
“Được, trẫm chậm lại ~” Tiêu Trần Mạch mỉm cười xấu xa, nhưng hắn thật sự nghe lời nàng làm chậm lại.
Hắn rút long căn khổng lồ ra khỏi lỗ nhỏ của nàng một chút, kéo theo nhục huyệt non mềm và dâm dịch sền sệt ra ngoài.
Đến khi quy đầu cũng đã rút ra, sau đó vừa nhanh vừa chuẩn, chậm rãi cắm vào.
Bởi vì chậm, cho nên mỗi nơi cự long của hắn va chạm, đều có cảm giác vô cùng rõ ràng, quả thật là một sự tra tấn ngọt ngào.
Tạ Thanh Anh bị động tác chậm rãi của hắn giày vò đến run rẩy, toàn thân bủn rủn, hồi lâu sau, nàng không nhịn được cắn môi nói: “A Mạch, nhanh lên ~”
Tiêu Trần Mạch nhíu mày, cười như không cười liếc nhìn nàng, nói: “Lúc thì muốn chậm lại, lúc thì muốn nhanh lên, nói xem, rốt cuộc nàng muốn trẫm phải làm thế nào?”
Vừa nói, cự vật của hắn chậm rãi cọ xát điểm mẫn cảm trong hoa huyệt của nàng.
Ngón tay cũng lúc nặng lúc nhẹ vân vê đóa hồng mai trên ngực nàng, xoa nắn đỉnh hồng sưng đỏ kia.
“A ~ A ~ Ưm a ~”
“Có nói hay không?”
Hắn cọ cọ một lúc, sau đó quy đầu to lớn bắt đầu nhanh chóng va chạm vào da thịt mềm mại của nàng.
“A ~ A ~ A Mạch ~ A ~” Tạ Thanh Anh bị giày vò khi thì bay lên mây, khi thì rơi xuống vực sâu, giống như một con diều bay cao trong gió, nhưng sợi dây bị giữ chặt trong tay hắn, hắn muốn nàng thế nào, nàng cũng chỉ có thể tuân theo.
“A ~ A ~ Thiếp muốn chàng ~ Thiếp muốn gậy thịt của chàng mạnh mẽ cắm vào thiếp ~ A ~”
“Được ~”
Nghe được câu trả lời vừa ý, Tiêu Trần Mạch mỉm cười đáp lại, sau đó, hắn nâng eo nàng lên cao, hai bắp đùi mở ra góc độ lớn nhất, vừa tăng tốc, từng chút từng chút thúc vào nơi sâu nhất, nhìn chằm chằm vào chỗ hai người kết hợp không chớp mắt.
Nhìn thấy hai bên cánh môi phấn nộn đều bị cự long đỏ tím đẩy sang hai bên, thế nhưng khi hắn rút ra, nơi đó lập tức khép lại, chặt đến mức chỉ còn một khe hẹp hồng hồng, bên ngoài không ngừng chảy ra những giọt mật thơm ngọt.
Tiêu Trần Mạch bị cảnh tượng dâm mỹ này làm cho yết hầu căng chặt. Chẳng mấy chốc, hắn rút cự vật của mình ra, sau đó, môi mỏng khẽ mở, bất ngờ ngậm lấy hoa huyệt của nàng, há miệng liếm áp.
“A~”
Tạ Thanh Anh bị hắn bất ngờ kích thích mà run rẩy kịch liệt, lập tức phun ra một lượng lớn mật dịch.
Nàng mở mắt ra nhìn xuống, thấy Tiêu Trần Mạch vùi đầu giữa hai chân nàng, ăn chỗ kia của nàng rất ngon miệng.
“A ~ Hoàng thượng ~ Không được ~ Nơi đó bẩn ~”
Trong khoảnh khắc, nàng lo lắng đến độ quên mất tên của hắn.
Nhưng hắn là hoàng đế, là quân chủ trên hàng vạn người.
Cho đến giờ chỉ có văn võ bá quan, vạn dân trong thiên hạ cúi đầu trước hắn, Tạ Thanh Anh nàng sao có thể, sao có thể… Dạy hắn dùng thánh khẩu liếm láp hoa huyệt của mình?
Chỉ cần nghĩ đến đã cảm thấy đại nghịch bất đạo.
Tạ Thanh Anh lo lắng đến mức trên trán rịn ra một tầng mồ hôi mỏng, tay chân luống cuống muốn ngăn hắn lại.
Thế nhưng đã không còn kịp nữa.
Tiêu Trần Mạch duỗi đầu lưỡi tiến vào hành lang bên trong hoa huyệt của nàng, nương theo lượng lớn mật dịch của nàng chảy ra, không ngừng đâm vào.
Đầu lưỡi không to dài bằng cự long, nhưng lại thắng ở điểm linh hoạt hơn.
Mỗi nơi nó quét qua, đều có một lực hút mạnh mẽ, ban đầu Tạ Thanh Anh còn giãy dụa vài lần, thế nhưng chẳng mấy chốc đã không còn sức lực, chỉ có thể lớn tiếng rên rỉ theo động tác của hắn.
“A ~ A ~ Không được ~ A ~ A ~ Sắp rồi ~ A ~”
Cùng với một tiếng rên rỉ thật dài, hoa huyệt của Tạ Thanh Anh bỗng nhiên co rút dữ dội, phun ra một lượng lớn dâm dịch nóng hổi.
Nàng cao trào.
Dưới sự liếm láp của môi lưỡi Tiêu Trần Mạch.
Đây là thứ quý giá nhất của Đại Dận, từng câu từng chữ trong miệng hắn đều là chỉ dụ.
Đến khi miệng hắn rời khỏi hoa huyệt của nàng, nàng vẫn còn chìm đắm trong kích thích cực hạn chưa kịp lấy lại tinh thần.
Cả người vẫn còn run rẩy, hoa huyệt không ngừng tiết dâm thủy ra bên ngoài, cả người bap phủ một lớp phấn hồng nhàn nhạt.
“Thanh nhi, nói cho trẫm biết, trẫm không nằm mơ chứ.” Đôi mắt Tiêu Trần Mạch sâu thẳm nhìn nàng chằm chằm, đỡ lấy gậy thịt mạnh mẽ cắm vào lần nữa.
Hắn đã chờ đợi khoảnh khắc này quá lâu, mái tóc đen như thác nước của người dưới thân trải trên nệm gấm, khuôn mặt trái xoan sạch sẽ, không nhiễm một chút son phấn, vừa mềm mại, xinh đẹp lại rực rỡ, bầu vú trơn mịn vừa trắng vừa mềm run rẩy theo động tác của hắn, giống như hai miếng đậu phụ tươi ngon.
Quan trọng nhất chính là, trong mắt nàng tất cả đều là hắn, viết đầy yêu thương dành cho hắn.
Tình cảnh như vậy, trước đây chỉ xuất hiện trong giấc mơ của hắn.
Đến khi tỉnh lại, luôn tan biến giống như bọt nước.
“A ~ A ~” Tạ Thanh Anh bị hắn cắm vào làm cho run rẩy, toàn thân đã mềm nhũn vô lực từ lâu, thế nhưng, nhìn thấy đôi mắt không dám tin của hắn, nàng lại bắt đầu đau lòng, thế là cong người hôn lên môi hắn, môi lưỡi quấn lấy nhau, nàng nếm mùi vị dâm thủy của mình, cảm thấy hơi xấu hổ, nhưng nhiều hơn cả vẫn là ngọt ngào.
“A Mạch, đây không phải là mơ ~ Bây giờ chúng ta đang ở trong điện Ngọc Lộ ngài ban cho thiếp.” Nàng dịu dàng nói.
“A ~ Điện Ngọc Lộ, đúng, chúng ta đang ở đây, Thanh nhi, nàng có biết tại sao trẫm muốn nàng ở đây không?”
“A ~ Nhẹ chút ~ A ~ Có phải… A… Có phải ý là Kim phong ngọc lộ nhất tương phùng, liền thắng lại nhân gian vô số?”
(*) Dịch thơ: Gió vàng, móc ngọc một gặp nhau,
Hơn biết mấy người đời gần gụi.
Hôm đó, nàng vừa nhìn thấy tên của cung điện này, đã nghĩ đến hai câu thơ đó.
“Không sai,” Mặc dù Tiêu Trần Mạch và nàng nói chuyện đứt quãng, nhưng động tác ở eo vẫn không ngừng, hắn mạnh mẽ ra vào, nhiều lần đi sâu đến tận cùng, túi trứng đập vào xương chậu của nàng vang lên “Bạch bạch”, hắn cúi người khẽ cắn lấy đầu vú bởi vì khom lưng mà đưa đến trước mặt mình của nàng, vừa mút vừa nói: “Ngoài ra, nó còn gần điện Thừa Quang của trẫm nhất.”
Nghe vậy, một dòng nước ấm chảy vào ngực Tạ Thanh Anh.
Nàng vừa định nói gì đó, nhưng chẳng mấy chốc đã bị hắn đâm đến nỗi chỉ còn những tiếng rên rỉ không dứt.
“A ~ A ~ Ưm a ~”
Đêm nay, cẩm trướng xuân nùng. Da thịt không ngừng va chạm, âm thành ra vào “bạch bạch” và tiếng rên rỉ dịu dàng của Tạ Thanh Anh tấu thành khúc nhạc tuyệt vời nhất trong điện Ngọc Lộ.
***
Uầy, các bạn muốn thịt ngọt ~
Mau cmt cảm ơn tôi đi ~
Truyện khác cùng thể loại
10 chương
9 chương
88 chương
11 chương
316 chương
50 chương







