Hệ thống vạn năng ! ta là vương

Chương 67 : thế giới tu tiên 12

Tuyệt phẩm tiên hiệp - Đạo QuânKhi trở về cô liền ở chính điện , nhìn sư tôn ngồi trên ghế uống trà . Cô nhẹ nhàng nói " Sư phụ , đồ nhi biết lỗi " Sư tôn đặt chung trà lên bàn nhìn lên cô " Vừa mới đến không bao lâu lại gây rắc rối . Ngươi có xem nội quy để vào mắt ? " " ... " Cô không trả lời , từ phía sau Huyền Hàn đi vào . Nhìn đến cô tức giận " Ngươi đã làm gì để Linh nhi bị phạt ? " Cô không màng tới lời chất vấn của Huyền Hàn khiến hắn tức giận " Ngươi không xem ta để vào mắt ? Ngươi khinh thường ta phải không ? " Sư tôn nhìn đến Huyền Hàn đang tức giận . Đập tay xuống bàn " Ngươi để ta đi đâu rồi ? " " Đồ nhi biết tội " Cô nhìn qua sư tôn , bước vòng ra sau bóp vai cho hắn " Sư phụ ! Ta biết lỗi rồi , người muốn phạt thì cứ phạt . Đồ nhi sẽ không phạm sai lầm nữa " Sư tôn thở dài đặt chung trà lên bàn , vỗ nhẹ vào tay cô " Ngươi trở về phòng chép nội quy . Đủ 1000 bản cho ta " " Ân ! " Cô gật nhẹ đầu rồi bước đi ra ngoài . Khi lướt ngang qua Huyền Hàn , cô đã thấy ánh mắt của hắn nhìn cô hiện lên sự tức giận . Cô không quan tâm trở về biệt viện _________________ Ngồi trên giường cô nhắm mắt tu luyện , tiểu Huyết bên cạnh cô . Còn tiểu Bát Đản thì nằm sấp trên bàn cầm bút lông viết gì đó . Cái miệng nhỏ than vãn " Ký chủ ! Sao việc nặng nhọc gì cũng để ta làm hết vậy . Còn cái con rắn đó lại thảnh thơi như tiên . Không công bằng a~ " Tiểu Huyết nhìn đến xì lưỡi " Ai bảo ngày thường ngươi ăn nhiều quá làm chi . Ăn nhiều thì cũng phải làm việc nhiều chứ . Việc như vậy mà nặng nhọc ? Ngươi con heo này cũng quá lười rồi " Tiểu Bát Đản quay qua xù lông " Ngươi nói gì hả , ta chỉ ăn có một chút . Nhiều đâu mà nhiều , còn ngươi cũng rảnh rỗi lắm mà . Sao không thấy mình lười hả " " Hừ ! Ta phải bên cạnh chủ nhân . Không cần như ngươi suốt ngày chỉ biết ăn " " Nói đại là lười đi , còn ở đó mà biện hộ " " Nói gì ! Viết nhanh đi , yên lặng để chủ nhân tu luyện . " Tiểu Bát Đản tức giận cầm bút tiếp tục viết . Còn cô vẫn ngồi đó tu luyện , mọi thứ xung quanh cô tĩnh lặng không một gợn sóng . Bỗng nhiên trong không gian , cô nhìn thấy mình đang ngồi trên một tảng đá . Xung quanh toàn là nước biển . Đôi mắt cô mở to ra , tiểu Huyết bên cạnh cô nhìn thấy liền lo lắng " Chủ nhân ! Người làm sao vậy ? " " Ta không còn nhìn thấy màu đen . Mà là nước biển xung quanh " Tiểu Huyết nghe đến liền mỉm cười " Chúc mừng chủ nhân , người đã đật đến cảnh giới của Thủy hệ . " Cô nheo mài lại không hiểu " Ta còn chưa kiểm tra kĩ năng mà ? " " Ha ha ! Do chủ nhân không biết . Nếu như người nào không cần kiểm tra ma pháp mà tự mình trong cảnh giới nhìn thấy nó thì xem như ma pháp đó là loại thuần khiết nhất . Sức mạnh so với ma pháp bình thường khác , cao hơn một bậc " Cô trầm lặng gật nhẹ đầu , tiểu Bát Đản nhìn qua cô " Chúc mừng ký chủ ! Không ngờ người lại có được ma pháp hệ thủy chủng thuần . " " Vậy ta hiện tại có thêm ma pháp nước ? " " Phải ! Người hãy tu luyện đi " Cô gật đầu rồi nhắm mắt lại , không gian xung quanh hóa thành biển cả . Cơn gió mát mẻ thổi qua làm tung bay mái tóc cô , sóng biển dập dờn tạo ra âm thanh êm tai dễ chịu . Cô ngồi đó , một mình lẳng lặng trên hòn đá . Mặc cho thời gian trôi .... Không biết đã qua bao lâu , cô dần mở mắt ra nhìn biển cả . Đưa tay chạm nhẹ vào mặt nước , cô cảm nhận được sự thanh mát và nhẹ nhàng của nó ... Cô bước xuống mặt biển , từ từ chìm vào dòng nước . Xung quanh cô hiện tại cứ như hòa quyện vào làn nước ... Cô dang hai tay ra , từ hai bàn tay cô xuất hiện một vòng xoáy nước mạnh mẽ . Dòng nước xanh cứ thế cuộn trào thành hình lóc xoáy . Nó như thu hết tất cả biển nước lại , tất cả nằm trong sự kiểm soát của cô ... Đôi mắt cô mở ra , nhìn quanh gian phòng trống rỗng . Không thấy tiểu Huyết và tiểu Bát Đản đâu , trên bàn là một đóng giấy được viết chữ . Cô đứng dậy mở cửa ra ngoài , bên ngoài cũng chỉ là một mảng yên tĩnh ... Cô bước đi đến chính điện tìm sư tôn nhưng cũng không thấy người . Liền đến điện của đại trưởng lão , cô bước vào liền thấy Chung Linh ở đó cùng đại trưởng lão . Nàng ta thấy cô liền tức giận " Ngươi đã ở đâu ? " Cô lạnh nhạt bước đến , nhìn sảnh chính trống trãi mà bất ngờ " Chuyện gì xảy ra ? " Đại trưởng lão nhìn cô vuốt râu híp mắt " Ngươi chưa từng rời khỏi tiên sơn ... Ừm ! Vào 1 tháng trước đã có rất nhiều xác chết tấn công Tiên sơn . Và một người bí ẩn nào đó đã mang Tiên tháp đi " " Xác chết ? Vậy mọi người đâu ? " Đại trưởng lão nhìn vào cô thở dài " Các trưởng lão đã bị trọng thương . Nên họ đã chia ra hai nhóm . Tam trưởng lão , Ngũ trưởng lão được Băng Tâm , Song Song , Huyền Hàn và Nhã Kỳ đưa đi đến Sơn cốc để nhờ sự giúp đỡ . Còn sư phụ ngươi , Song Thành , Cửu trưởng lão và Thất trưởng lão . Tình Xuyên , Ái Linh đã đi truy đuổi kẻ đó ... " Cô kinh ngạc trước lời nói của đại trưởng lão " Kẻ đó nhất định rất mạnh nên mới có thể đả thương các trưởng lão . Lại còn có thể khiến 3 vị trưởng lão đích thân đi tìm ... " " Ngươi còn nói nữa sao ? Ngươi đã chết ở đâu vậy ? " Chung Linh tức giận nói , cô nhìn qua lạnh nhạt " Trong phòng ! " " Ngươi còn nói dói , ta đã tìm ngươi nhưng không thấy . Sư tôn cũng đã rất lo lắng nhưng cứ nghĩ ngươi đã bị bắt đi " " Được rồi ! Ngươi đi tìm sư phụ ngươi đi " Đại trưởng lão nhìn qua Chung Linh nói " Nhưng đại sư thúc , nàng ta ... " " Ta có chuyện muốn nói với nó . Ngươi đi đi " Chung Linh chán ghét nhìn qua cô đi ra ngoài , đại trường lão khi thấy cánh cửa đóng lại liền nhìn qua cô . " Ngươi đã ở trong phòng ? " " Phải ! " Đại trưởng lão không nói gì phất tay , một chiếc gương hiện ra . Từ chiếc gương mở ra một luồn sáng tạo thành hình vuông lơ lửng giữa không trung . Trong đó đang phản chiếu hình ảnh cô ngồi trên giường tu luyện . Tiểu Huyết và tiểu Bát Đản ngồi trên bàn ******* " Haizz ! Sao ký chủ lâu tỉnh quá vậy ? " " Hừ ! Ngươi nghĩ tu luyện nhanh lắm à ? " Tiểu Huyết ngồi trên bàn nói " Hừ ! Bày đặt quá " Xẹt ! Một bóng dáng lướt qua bên ngoài , tiểu Huyết ngẩn đầu lên đề phòng nói " Có người " " Hả ! Ai ? " Tiểu Bát Đản xù lông cảnh giác , tiểu Huyết nhìn qua cô nói " Không được ! Kẻ này rất mạnh . Chủ nhân lại đang trong trạng thái nhập định . Sẽ rất nguy hiểm , ngươi mau ẩn thân cho người " Tiểu Bát Đản nghe thấy liền gật đầu , dùng 10 lá bùa của cô đốt cháy . Từ người cô phát ra ánh sáng vàng nhạt rồi cô cũng theo đó biến mất . Tiểu Huyết cùng tiểu Bát Đản gật đầu nhìn nhau. tiểu Huyết quấn lấy người tiểu Bát Đản chạy ra ngoài . Cứ thế không còn trở lại ... ****** Cô nhìn vòng sáng đang dần biến mất , đại trưởng lão vuốt râu nói " Có lẽ hai con vật nhỏ của ngươi đã bị bắt . Con chim nhỏ của muội muội ngươi cũng bị bắt đi rồi " Cô đứng đó , bàn tay siết chặt lại . Cô đã cố liên lạc với hai con vật nhỏ đó nhưng không được . Bọn chúng đã xảy ra chuyện gì ... ? Phút chốc từ cơ thể cô phát ra luồn khí tàn bạo , lạnh lẽo như âm ti . Đại trưởng lão nhìn đến mà bàng hoàng , vuốt râu híp mắt lại " Có thể khiến Lục đệ không phát hiện ra . Chứng tỏ những lá bùa đó rất mạnh . Là ai vẽ nó ? " Cô thu lại hết khí tức , lạnh nhạt nói " Là ta " Đại trưởng lão gật gật đầu , ánh mắt vẫn còn lung lay " Ngay từ đầu lão đã biết ngươi không tầm thường . Có thể giữ vững tâm trí trong kết giới đầy âm thanh đó mà không bị gì chứng tỏ lòng ngươi sâu như biển . Tâm tư kín đáo khó lường . Lại còn có thể ngồi trong hàn khí đó mà không lạnh lẽo , chứng tỏ sức mạnh của ngươi không phải bình thường như đã thấy . Lại còn có thể khiến nhị đệ thân thiết với ngươi , cùng luyện đan . Ngươi rốt cục là cao nhân phương nào ? " Cô nghe lời nói của đại trưởng lão , khóe môi nở nụ cười nhạt " Chỉ là một kẻ trôi dạt trong thế giới rộng lớn này . Một kẻ tầm thường mà thôi ... " Cô xoay người đi , lời nói lạnh nhạt " Quả không hổ danh đại trưởng lão của Tiên sơn . Mong đại trưởng lão giữ bí mật giúp ta , ta không có ý gì với nơi này . Chỉ muốn tu luyện mà thôi " Cô bỏ đi ra ngoài , để lại đại trưởng lão ngồi đó mỉm cười vuốt râu . Cô vừa đi trong lòng vừa dâng lên tia gợn sóng " Quá bất cẩn ! Đây là thế giới thật . Vẫn có kẻ cao minh ... " Cô đi vào rừng trúc , tìm lão đầu hói kia . Khi nhìn thấy cô lão liền vui vẻ " Nha đầu ! 2 tháng qua ngươi đã không tới rồi " " 2 tháng ? " Cô nhìn lão hỏi lại " Ừ ! 2 tháng , Tiên sơn cũng xảy ra nhiều chuyện " " Kể ta nghe " " Được ! Vào nhà ngồi đi " Cô vào trong nhà gỗ của lão ngồi xuống , lão đầu Tịnh Thông vuốt râu nhìn cô thở dài " 1 tháng trước có kẻ đột nhập vào lấy đi Tiên tháp . Các trưởng lão phát hiện đã cùng đấu với kẻ đó , nhưng lại bị đả thương nghiêm trọng . Có các vị trưởng lão không bị gì liền cùng đệ tử của họ đi tìm kẻ đó . Nhưng nghe nói tên đó cũng lấy đi các con vật nhỏ của các đệ tử . " " Lão không trị được hay sao mà phải đến Tiên cốc ? " Cô lạnh nhạt hỏi , lão đầu vuốt râu ảo não " Ngươi không biết đó thôi ! bọn họ bị đả thương rất nặng , còn bị dính tà khí của người chết . " " Điều khiển người chết ? Có ma pháp nào làm được như vậy ? " " Đó là ma pháp hệ Hắc ám " Cô kinh ngạc nghe lão nói , cô đã từng đọc trong sách về nó . Đó là một loại ma pháp có thể điều khiển sinh tử . Là khắc tinh với Quang thuật ... Ma pháp ánh sáng và ma pháp bóng tối rất mạnh . Nó có những bí mật ẩn chôn cũng như sức mạnh bí ẩn ... " Họ đã dựa theo tà khí mà đi tìm kẻ đó . Trong đó hình như có sư phụ ngươi " " Ta biết " " Haizz ! Lão đã rất lo cho ngươi nha . 2 tháng trước nghe nói ngươi phạm phải gia quy , định đi tìm ngươi đưa thuốc nhưng lại không thể . Vì ta vốn đâu thể rời khỏi nơi này . Tới giờ đã 2 tháng ... " " Ta không sao " " Vậy là được rồi , lão biết rằng ngươi sẽ không thể bị bắt đi . " " Tiên cốc gì đó là nơi thế nào ? " Cô nhìn lão đầu hỏi " Hử ! Đó là nơi của Quái y . Bà ta chuyên về y thuật châm cứu vô cùng giỏi . Là thần y giỏi nhất nơi này , chỉ có bà ta mới có thể giải trừ độc tố của ma pháp Hắc Ám " " Y thuật ... " " Phải ! Nó khác với luyện đan sư chúng ta . Chúng ta chuyên về ma pháp thì y thuật lại chuyên về cứu người " Cô gật nhẹ đầu mỉm cười " Ta hiểu rồi " Lão đầu thấy cô mỉm cười mà lạnh gáy " Nha đầu ngươi lại tính giở trò gì ? " " Ha ! Ta sẽ tìm lại Tiên tháp . Dù gì ta vẫn chưa được đọc sách trong đó ... " " Ừ ! Vì Tiên tháp bị lấy đi nên cũng không thể kiểm tra ... " " Khi về ta sẽ cho lão một bất ngờ " Cô đứng dậy lạnh nhạt nói , lão đầu đứng lên " Khoan đã " Lão đầu lấy cả đống lọ dược đưa cho cô , còn có mấy quyển sách " Đây là thuốc ta luyện được . Ngươi đem theo dùng , còn nữa đây là một vài quyển sách y thuật . Ngươi mang theo lỡ cần , còn nữa , đây là thuốc hồi phục loại mới ... " Cô nhìn lão đầu như đưa tiễn con gái mà thở dài " Ta biết rồi ! Có gì ta vẫn có thể luyện ra " " Thôi ! Ngươi lấy đi , luyện làm gì cho mệt . Đi đường bình an " Cô mỉm cười nhẹ gật đầu , đem tất cả đan dược cất vào trong không gian . Cô rời khỏi Tiên sơn , bầu trời trong xanh mát mẻ . Mái tóc tím dài lung lay trong gió . Bạch y phiêu dật theo từng bước đi ... Đôi mắt sau lớp vải trắng của cô xẹt qua tia sát khí " Dám lấy vật nhỏ của ta ... Ta sẽ khiến ngươi chết không toàn thây "