Nhưng Ninh Thu Thu muốn hoàn thành việc quay phim trước khi nghỉ ngơi , nếu không , sẽ làm trì hoãn tiến độ và lịch trình của mọi người , nếu không gỡ bỏ được vướng bận này , thì cô cũng không chơi thoải mái được . Ninh Thu Thu khăng khăng như vậy , nên Triển Thanh Việt cũng không thể ép buộc cô được . Triển Thanh Việt cũng còn rất nhiều việc phải làm , cộng với việc anh còn phải nghiên cứu cách trả thù Phạm Diêm Lương theo cách tàn nhẫn nhất , đẩy anh ta xuống vực thẳm một cách quyết liệt , khiến anh ta không thể đứng dậy được nữa , vì vậy anh phải quay lại thành phố A trước . Sau khi rời bệnh viện , Triển Thanh Việt đến khách sạn cùng Ninh Thu Thu , để chăm sóc cho cô một đêm . Ninh Thu Thu đã nằm viện mấy ngày nay , chỉ được Tiểu Trì lau người cho , tự mình cũng ngửi thấy mùi hôi , nên điều đầu tiên cô làm khi về khách sạn chính là đi tắm... Do vết thương ở mấy ngón tay của Ninh Thu Thu còn chưa lành , nên cô không thể chạm vào nước , Triển Thanh Việt đã quấn từng ngón tay của cô bằng bọc nhựa để khi tắm nó không bị thấm nước . Triển Thanh Việt rất cẩn thận và kiên nhẫn , quấn chặt năm ngón tay của Ninh Thu Thu mà không làm cô đau , hơn nữa còn cảm thấy rất nghệ thuật , không đau chút nào . " Đi tắm đi " , Triển Thanh Việt quấn ngón tay cô xong nói Ninh Thu Thu lắc lư năm ngón tay được bọc trong bọc nhựa trước mặt Triển Thanh Việt , mỉm cười và hỏi : " Anh nhìn xem bên trong nó giống cái gì gì gì ? " Do sự khiêu khích của Ninh Thu Thu khi ở trong bệnh viện , nên sự chính trực của anh Triển có chút xiêu vẹo , năm ngón tay này rất giống với cái gì đó đeo bao . Cổ họng của Triển Thanh Việt thắt lại . Đây có phải. . . ám chỉ cái gì đó của anh ? " Năm chú lùn " Ninh Thu Thu vừa mỉm cười , vừa nói . Triển Thanh Việt : ". . . " Sau khi Ninh Thu Thu tắm xong , Triển Thanh Việt lại giúp cô sấy tóc , rồi giúp cô tháo cái bọc nhựa trên tay , những ngón tay xinh đẹp của cô trắng và thon , mặc dù vết thương bị đâm bởi định nên có chút lở loét , nhưng do bị đâm rất sâu nên vết thương có chút đáng sợ . Lúc đó , Ninh Thu Thu chỉ có một mình , còn bị bỏ thuốc , cô tuyệt vọng khi đối mặt với năm người đàn ông biến thái , thô kệch , hãy nghĩ về việc cô làm năm ngón tay mình bị thương , cố gắng kích thích dây thần kinh bằng sự đau đớn , trong lòng Triển Thanh Việt đau nhói . Triển Thanh Việt không nhịn được cúi đầu xuống , đặt những ngón tay của Ninh Thu Thu lên miệng của anh , môi khẽ chạm vào đầu ngón tay hôn nhẹ nhàng . Ninh Thu Thu không được tự nhiên cho lắm , nhúc nhích một chút . " Đau à ? " , Triển Thanh Việt nhìn lên . " Không " Ninh Thu Thu đỏ mặt , không biết do nước nóng hay cô quá xấu hổ , cô vùi đầu " Chỉ là. . . hành động này có hơi bẩn. " Trong đầu khá ngổn ngang ! Triển Thanh Việt nhìn chằm chằm chỗ da thịt bị hở ra của cô , giọng nói khàn khàn : " Thu Thu , thậm chí còn bẩn hơn. " Ninh Thu Thu định vùi đầu vào cổ cô , cố ý hỏi : " Cái gì bẩn hơn ? " Triển Thanh Việt giữ ngón tay của Ninh Thu Thu , cẩn thận đan xen các ngón tay của cô , cười khúc khích rồi nói : " Fan con gái muốn biết , cha sẽ nói cho con biết ngay tại chỗ. “ Ninh Thu Thu : ". . . " Ah ah ah , tại sao luôn muốn đề cập đến mấy chuyện đáng xấu hổ như vậy thế này ! Ninh Thu Thu thẹn quá hóa giận , định rút tay ra , nhưng cô bị Triển Thanh Việt ôm lại , đặt lên giường , sau đó đè lên người cô . Triển Thanh Việt nhìn Ninh Thu Thu với đôi mắt sâu thẳm , " Anh muốn chờ ít nhất là sau lễ đính hôn , nhưng Thu Thu , anh không thể chờ được nữa. " Có rất nhiều người mơ ước tới bắp cải nhỏ của anh , anh không chờ được nữa nên biến cô thành thức ăn của mình , từng miếng ăn vào trong bụng , để những con heo rừng khác không tới vây quanh nữa .