Em có rất nhiều tiền nha

Chương 30 : Em có rất nhiều tiền nha

Sau khi nói với cô được hai câu Quan Nguyên Bạch bắt đầu đến nhà Tề Thừa Ân, mà Quan Chi Nghi vừa làm hành động đó cũng không dám về đấy nữa, chỉ có thể chậm rãi trở về nhà mình.   Quan Nguyên Bạch không ở Tề gia lâu, nửa tiếng sau anh đã về đến nhà.   "Anh hai, hai người nói xong rồi à?" Quan Chi Nghi nhìn anh ngồi xuống bên cạnh cô.   "Ừ."   "Cái kia, vừa rồi anh đến đó anh Thừa Ân đang làm gì? Có chỗ nào khác thường không?"   Quan Nguyên Bạch nhìn cô bằng ánh mắt khó hiểu: "Không thích hợp cái gì? Cậu ấy không phải rất tốt sao."   Quan Chi Nghi nga một tiếng, có chút mất mát, xem ra cũng không có chỗ hữu dụng.   "Vậy hai người nói cái gì?"   "Có thể nói cái gì, đương nhiên là đem những hotsearch vớ vẩn đó bỏ hết, cái gì mà bao nuôi thượng vị? Em gái anh còn cần......" Quan Nguyên Bạch dừng một chút, không tiếp tục nữa, chỉ nói, "Thật là nực cười!"   "Đương nhiên là nực cười, dân mạng bàn tán anh đừng để ý."   Quan Nguyên Bạch hừ lạnh một tiếng, đột nhiên lại nói: "Thật sự những lúc ở công ty Thừa Ân không giúp gì cho em à?"   Quan Chi Nghi tươi cười đáp: "Nói hết nửa ngày mà anh vẫn tin những thứ đó, vậy anh đi mà hỏi anh ấy không phải vừa rồi hai anh ở chung một chỗ à?."   "Tất nhiên là có hỏi nhưng cậu ấy trả lời là không có. Nhưng mà nếu cậu ấy giúp em rồi lừa anh cũng không có gì lạ."   Quan Chi Nghi bật cười: "Thật sự không có, lúc trước không phải em thề rồi sao, không cần mọi người giúp là không cần, em cũng có nguyên tắc có được không?."   "Ngẫu nhiên cũng không cần có nguyên tắc như vậy." Quan Nguyên Bạch đột nhiên nói.   Quan Chi Nghi sửng sốt: "A?"   Quan Nguyên Bạch nhìn cô, giữa mày có chút lo lắng: "Tiểu Ngũ, anh và bố không cho em vào giới giải trí chính là vì lo lắng có ngày hôm nay. Hôm nay bị đám phóng viên kia xô đẩy, tay cũng bị thương mà em còn không biết sợ?"   "Trước kia không có...... Hôm nay là có người muốn đối phó em."   "Nhưng nếu về sau em hot có rất nhiều rất nhiều người biết, sẽ có càng nhiều người muốn đối phó em hơn, có rõ không?" Quan Nguyên Bạch nói "Em cho rằng vì sao anh không giúp em, vì anh không hi vọng em sẽ tiến sâu vào trong giới, cũng vì không hi vọng có nhiều người biết đến em."   Quan Nguyên Bạch có thể nhẫn tâm nhưng bởi vì mấy năm nay Quan Chi Nghi lăn lộn ở đó không hot lên, cho nên anh mặc kệ cô cũng không quản nữa.   Nhưng hôm nay khi anh nhìn thấy video kia vẫn không thể khống chế được, trong lòng anh có bóng ma, lúc trước mẹ anh cũng sống giống như đi dưới ánh đèn của sân khấu vậy, mỗi tiếng nói cử động bị phóng đại, cuối cùng không chịu nổi sự tấn công từ phía dư luận mà mất mạng.   Tuy rằng anh biết Quan Chi Nghi sẽ không có khả năng đi theo con đường đó, nhưng mà anh vẫn lo lắng, vẫn sợ hãi......   “ Anh hai, việc anh và ba lo lắng em đểu rõ." Quan Chi Nghi nhớ tới người phụ nữ trong kí ức kia, nhàn nhạt cười một cái, "Kỳ thật hôm nay bị phóng viên vây quanh trong nháy mắt em đã nghĩ đến mẹ, em suy nghĩ lúc trước mẹ bị nhiều người nghi ngờ kĩ thuật diễn, nghi ngờ nhân phẩm, nghi ngờ sinh hoạt, vào lúc đó chắc hẳn bà ấy rất bất lực nhỉ, có rất nhiều người vây quanh hỏi lung tung hẳn là bà ấy rất buồn."   "Lúc ấy em cũng có rất nhiều rất nhiều thứ để buồn, nhưng mà rất nhanh nỗi buồn lại qua đu. Ở trong mắt em, vấn để này không quan trọng như vậy, em sẽ không giống mẹ đem giọng nói khuếch đại bên ngoài, cũng sẽ không đem chính mình khóa ở trong một vòng tròn nhỏ, cảm thấy cái gì sai đều không thể làm. Đối em quan trọng nhất là em có thể đóng phim, em có thể xây dựng lên một đám nhân vật."   Quan Nguyên Bạch cau mày nhìn cô: "Em thật sự nghĩ như vậy? Em bước đi trên con đường này tương lai sẽ có rất nhiều khó khăn, không phải tự bản thân em nói không sao là không sao."   "Lòng em muốn gì thì chính em rõ nhất." Quan Chi Nghi vỗ vỗ Quan Nguyên Bạch, "Cho nên anh yên tâm đi, mặc kệ xảy ra chuyện gì em vẫn sẽ sống tốt."   Quan Nguyên Bạch phát hiện ra anh lại để Quan Chi Nghi an ủi anh, trong lòng có chút chấn động. Điều anh luôn nghĩ đến là, cái người từ nhỏ đã được nâng trong lòng bàn tay, người em gái được anh cưng chiều sẽ có khả năng chịu đựng kém.   Anh lại càng không nghĩ đến khi cô đối diện với tình huống này lại có thể bình tĩnh nói ra những lời đó.   Có lẽ...... Anh thật sự đã xem thường cô.   "Được rồi, cứ như vậy đi, không còn việc gì nữa em về phòng đây." Quan Chi Nghi cười cười nói.   "Em còn cười được...... Nhưng mà anh thật sự không nghĩ tới, scandal đầu tiên của em đối tượng lại là Tề Thừa Ân thật sự đủ kích thích." Trong mắt Quan Nguyên Bạch có chú không thể tưởng tượng.   Quan Chi Nghi dừng lại, không đứng dậy: "Vì cái gì mà đủ kích thích? "   "Không đủ kích thích? Dùng ngón chân nghĩ cũng biết em với cậu ta không có khả năng." Quan Nguyên Bạch thuận miệng nói, "Nhưng mà người ngoài nhìn hai người giống như lén lút hẹn hò, có hiểu lầm hẳn là cũng bình thường."   Sau khi nói xong, phát hiện Quan Chi Nghi mặt không biểu cảm mà nhìn chằm chằm anh.   Quan Nguyên Bạch: "Em nhìn cái gì?"   "Không có gì." Quan Chi Nghi hừ hừ, đứng dậy chạy lên lầu.   Cái gì mà không có khả năng, cái gì mà kích thích...... Bọn họ sao có thể không được!   **   Quan Chi Nghi không biết bọn họ làm cái gì, chỉ biết ngày hôm sau, hotsearch trên mạng đã biến mất, account marketing kia phải đăng bài xin lỗi, nói bản thân bịa đặt.   Việc này đều là quy trình thường làm, việc để cho Quan Chi Nghi bất ngời chính là giữ trưa ngày thứ ba, trên mạng có một phóng viên nổi tiếng đăng lên video phỏng vấn của Tề Thừa Ân.   Lưu Vân trực tiếp đem cái Weibo kia gửi cho cô, Quan Chi Nghi nhấn mở trang Weibo, còn chưa xem video, đầu tiên cô chú đến hastag trên video vì hastag này phổ biến.   Tề Thừa Ân.   Tề Thừa Ân?   Trùng tên trùng họ hay là dân mạng giả mạo?   Quan Chi Nghi ngẩn người lập tức nhấn vào cái hastag kia.   Sau khi nhìn thấy cô lập tức ngây người. Bởi vì cái hastag này có chứng thực, trên chứng thực viết: CEO giải trí Nghệ Tinh.   Quan Chi Nghi: "???"   Thật sự là Tề Thừa Ân.   Quan Chi Nghi kéo xuống muốn xem thêm bài viết, nhưng phát hiện nên Weibo trừ video phỏng vấn của vị phóng viên kia, cái gì cũng không có. Rất rõ ràng cái siêu thoại này vừa lập không lâu.   Nhưng mà tuy vừa mới lập, nhưng fans trên siêu thoại tăng rất nhanh, thế mà đã có 300.000 fans.   Trong lòng Quan Chi Nghi khiếp sợ, nhấn vào video.   Nhìn vào logo nền của video, chắc là Tề Thừa Ân đã đi tham gia một lễ giải trí nào đó. Nói một cách hợp lý, mấy buổi lễ long trọng này anh chủ cần có mặt một chút là được, hoàn toàn không thể bị phóng viên chặn lại. Nhưng lúc này anh lại xuất hiện ở trước màn hình, chỉ có thể thấy rằng...... Anh cố ý.   Video có chút ồn, nhưng Tề Thừa Ân ở giữa một đám phóng viên mặt không đổi sắc, bộ dáng bình tĩnh này rất quen thuộc trên bảng tin kinh tế tài chính.   "Nghe nói ngài đã có vị hôn thê, sau đó lại bị Quan Chi Nghi tiểu thư hấp dẫn. Đối với những đề tài người thứ ba trên mạng ngài cảm thấy thế nào?"   "Trên mạng nói ngài vì Quan tiểu thư mà vung tiền như rác, thậm chí còn mua "Nhân vật" cho cô ấy, đây là sự thật sao?"   "Vị diễn viên ban đầu trong《 Vương Triều 》 là ai? Là vị nào ép vị diễn viên đó xuống?"   "Nghe nói cố ý đến đoàn phim thăm Quan tiểu thư, tình cảm của hai người thực tốt."   ......   Một đống vấn đề được hỏi dồn, chỉ thấy Tề Thừa Ân có chút ngoài ý muốn nói: "Tôi có vị hôn thê? Sao tôi không biết việc này."   Phóng viên sửng sốt: "Ngài nói, ngài không có vị hôn thê sao?."   Tề Thừa Ân cười nhẹ, pha lễ phép nói, "Không có, có tin tức tốt nói sẽ thông báo cho mọi người."   "Vậy vì sao ngài giành lấy nhân vật cho Quan Chi Nghi?"   "《 Vương Triều》 là tác phẩm tôi thật sự coi trọng, nhưng về tuyển chọn...... Tất nhiên phải giao cho người chuyên nghiệp hơn, Quan tiểu thư là do đạo diễn và đoàn đội nhìn trúng. Còn việc đi thăm ban ở đoàn phim《 Vương Triều 》 thì đúng là có một lần đã cố ý đi, nhưng mà lần đó là đi thăm Tiêu Nhiên, việc này mọi người có thể tìm cậu ấy chứng minh."   ......   Sau khi video này của Tề Thừa Ân được đăng lên, có rất nhiều nhân viên và diễn viên của đoàn《 Vương Triều》vào bình luận .   Quan Chi Nghi nhấn vào Weibo Tề Thừa Ân xem bình luận, ở top đầu là đạo diễn và tác giả nguyên tác của《 Vương Triều 》:   【 Lần đầu tiên nhìn thấy Chi Nghi tôi đã cảm thấy cô ấy là Chiêu Dương dưới ngòi bút của tôi, trải qua mấy tháng ở chung đụng thì cô ấy thực sự là Chiêu Dương sống 】   【 cô gái nhỏ này kĩ thuật diễn không tồi, căn bản không tồn tại cái gì để bôi nhọ cả, mọi người đừng bị người ta dắt mũi 】   Nếu nói đạo diễn và tác giả nguyên tác lên tiếng đã đủ loại bỏ tin đồn, thì Tiêu Nhiên xuất hiện chính là quăng ra một cái bạt tai vào mặt kẻ tung tin --   Tiêu Nhiên: 【 lần sau lại đến đoàn phim thăm ban nhé! Nhớ rõ lại phải mang theo đồ ăn ngon 】   Ai cũng không nghĩ đến việc Tiêu Nhiên sẽ chen một chân, lời anh nói trực tiếp phủ định Tề Thừa Ân đi《 Vương Triều 》 thăm Quan Chi Nghi. Hơn nữa Tiêu Nhiên mở miệng như vậy, hàng ngàn fans của anh ấy cũng sẽ nghe theo, trong lúc nhất thời, hướng gió chuyển biến nhanh đến chóng mặt.   【 các vị đau mặt không, lúc trước tôi bảo không có chứng cứ thì đừng phán bậy cơ mà? 】   【 Vị kia của Tề thị nói không có vị hôn thê hoàn toàn có thể xác định, anh ấy nói không có thì chắc chắn là không có 】   【 tin tưởng ánh mắt tác giả đại đại! 】   【 nhân duyên của Quan Chi Nghi trong giới nhìn có vẻ không tồi, đến Tiêu Nhiên cũng giúp cô ấy bác bỏ tin đồn 】   【 con gái tôi thật thảm! Thật khó khăn mới có tài nguyên tốt thì lại đen đủi như vậy! 】   【 đại khái là quá phấn khích, có người đối diện cái dưa lớn này, lập tức vị dắt mũi 】   【 Cmn...... Vị lão đại họ Tề này thực sự rất đẹp trai, anh ấy còn mở công ty giải trí làm gì, tự mình tiến vào giới là được rồi】   【 tỉnh lại đi! Thu mua Nghệ Tinh chỉ để làm chi nhánh gia đình! Loại người này sao có thể tiến giới giải trí! 】   【 ô ô ô thật đẹp trai, chú ý chú ý! 】   ......   Trên mạng bình luận càng ngày càng hăng, vấn đề bôi đen Quan Chi Nghi hoàn toàn không còn, thảo luận về Tề Thừa Ân lại ùn ùn không dứt.   Mà trên mạng đang nói rất nhiệt tình thì trong phòng trang điểm nào đó, Trịnh Diệc Đồng đang xem tin tức trên điện thoại, tức đến nỗi đem toàn bộ đồ trang điểm trên bàn gạt hết xuống.   Lách cách lang cang, mặt đất bỗng nhiên lộn xộn.   "Đều cút đi!"   Chuyên viên trang điểm và nhà tạo mẫu tóc phía sau cô ta nhìn nhau rồi bỏ chạy.   Trên trán trợ lí có một tầng mồ hôi mỏng "Chị Diệc Đồng......"   "Không phải Dương Mộng Giai là vị hôn thê của anh ta sao! Như thế nào lại không phải?" Trịnh Diệc Đồng tức giận đến đỏ mắt "Còn có quan hệ của Quan Chi Nghi, cô ta cho nhóm người này uống thuốc gì? Đến mức này, đạo diễn Tiêu Nhiên đều đứng ra nói chuyện giúp cô ta?!"   "Chị Diệc Đồng việc này không phải trọng điển --"   "Đây còn không phải trọng điểm?!"   Trợ lý cúi đầu, rầu rĩ nói: "Chị Diệc Đồng giờ có việc quan trọng hơn. Cái kia, been Nhạc Ngu nói..... Không ký."   Trịnh Diệc Đồng sửng sốt: "Cái gì?"   "Ông chủ của Nhạc Ngu nói không ký với chị, bảo ngày mai chúng ta không cần qua đó, còn có...... Còn có những công ty lúc trước chúng ta bàn bạc, bọn họ cũng đều không ký."   "Sao có thể......"   "Là thật sự, em, em đều đã đi hỏi lại nhưng...bọn họ cũng không nói nguyên nhân, chỉ nói chị không thích hợp với công ty."   Đôi mắt của Trịnh Diệc Đồng mở to: "Không thích hợp công ty bọn họ? Trước kia là ai đi cầu xin tôi đầu quân!"   "Này......"   Ong ong --   Không khí đang cứng lại thì di động của Trịnh Diệc Đồng vang lên. Cô nhấc điện thoại lên nhận cuộc gọi tức giận nói: "Có việc gì?."   Gọi đến chính là Triệu tổng của Nghệ Tinh Triệu Chí Huy, ông ta gọn gàng dứt khoát nói: "Diệc Đồng, chúng ta là người nhà cho nên tôi nhắc nhở cô một câu, đừng ngầm đạp đổ Quan Chi Nghi."   Trịnh Diệc Đồng nói: "Ông có ý gì?."   "Cô cho rằng việc này Tề Thừa Ân không tra đến sao, cô cho rằng cậu ta là ai?   Lưng Trịnh Diệc Đồng cứng đờ, như thế nào sẽ...... Tại sao anh ta lại biết do cô làm? Khó trách những công ty đó đều không ký với cô?   "Ông, các người có chứng cứ không mà nói là tôi!"   "Không nên chọc vào những người không nên chọc, nhiều năm như vậy nhà cô đúng là chiều cô đến hư. Tôi nói cho cô biết giờ đừng ở trong giới giải trí nữa, nếu như cô làm ra việc gì nữa, nhà cô bên kia cũng không đờ nổi đâu. Nghe tôi nói! Không cần chọc người Tề gia nếu không hậu quả tự cô gánh vác!"   ......   Trợ lý không biết Trịnh Diệc Đồng đang nói chuyện với ai, cũng không biết đối phương nói gì, anh chỉ biết vê mặt tức giận của cô ta giờ đây đã trắng bệch.   "Diệc, chị Diệc Đồng?"   Sắc mặt Trịnh Diệc Đồng trắng bệch, di động cũng nghe không rõ: "Tôi chỉ bôi đen cô ấy một lần thôi, anh ta muốn tôi giải nghệ?"   Trợ lý: "...... Ai muốn chị giải nghệ?"   Trịnh Diệc Đồng hơi hơi hé miệng, tên người đó cũng không dám nói ra.   Thật ra cô đã sớm biết Tề Thừa Ân, biết anh về nước, càng hăng hái muốn đi gặp anh. Cô biết người này có phong cách làm việc khá tàn nhẫn. Nhưng cô không nghĩ tới có một ngày cô lại bại trên tay người đàn ông tàn nhẫn mà cô từng thích này.   Đơn giản là Quan Chi Nghi, đơn giản là cô ấy mà thôi.   Bởi vì cô ấy, cô ở trong giới vĩnh viễn không thể quay đầu......   **   Quan Chi Nghi sau khi xem xong những bình luận trên mạng trong lòng cảm thấy rất vui, tuy rằng lúc trước cô nói không để ý người khác để ý mình thế nào, nhưng nhìn thấy trên mạng không còn người mắng mình, tóm lại là tương đối nhẹ nhàng.   Nhẹ nhàng rất nhiều, đương nhiên cũng có chút cảm động.   Cô biết mọi việc này đều do Tề Thừa Ân thúc đẩy sau lưng, vì thế cô click mở Wechat muốn gửi tin nhắn cho anh nhưng chưa viết được gì thì nhận được một cuộc điện thoại.   Là Tiêu Nhiên đã lâu không liên lạc.   "Alo?"   "Chi Nghi, qua mấy ngày nữa anh chuyển nhà, muốn mời em đến nhà chơi có được không?",   Sau “Vương Triều”, cô và Tiêu Nhiên đã trở thành bạn tốt. Tuy rằng anh không nhắc đến, nhưng lần này trên mạng Tiêu Nhiên lên tiếng cũng giúp cô rất lớn.   "Anh chuyển nhà? Cụ thể khi nào, tôi không biết có vướng lịch trình hay không."   Tiêu Nhiên: "Ba ngày sau, Thừa Ân và anh trai em đều đến...... Nhưng mà không sao, không có thời gian thì thôi, nhưng nếu là đến lúc đó có rảnh em rảnh thì bảo anh, anh --"   "Có rảnh!"   Tiêu Nhiên: "...... Ừ?"   Quan Chi Nghi không nghĩ đến Tiêu Nhiên sẽ nhắc đến Tề Thừa Ân...... Có bận hay không thì cũng sẽ thành rảnh.   "Em tới, ba ngày sau đã đóng máy."   "A? Vậy chốt nhé, đến lúc đó phải tới nhà anh đấy nhé."   "Được."