Dùng cả cuộc đời để nói: em yêu anh
Chương 8 : Mây xanh
Bảo My giơ tay tên định tát Thanh Phong (tát cũng đáng) thì nó trước Thanh Phong giang hai tay ra để đở giúp cậu ấy . Cái tay lại gần lại gần mặt nó rồi cũng nhanh chóng dừng nhanh (cũng may là dừng nhanh , cách mặt còn có 2 cm)
_Cô , cô làm gì thế
_Cho tớ xin lỗi giùm Thanh Phong . Nè , đi ăn đi nha – Nó đẩy lưng Ngọc Nhi , đẩy đi ăn
Bảo My chạy theo
_Nè Ngọc Nhi , chờ tớ với
Nó đẩy Ngọc Nhi và Bảo My vào trong xe nó , và nó đây sẽ trở thành tài xế . Nó bây giờ muốn trở thành bà mai lắm đấy , cứ như là biết trước được tương lai nên đã muốn ghép đôi một số người . Mà một số người này mọi người cũng biết đấy . (^^)
Trong lúc vừa lái xe
_Ngọc Nhi này , sao cậu lại ở đó – Bảo My hỏi Ngọc Nhi
_Tại… tại mình muốn thay đổi bản thân một chút . Ai cũng khinh thường mình vì nhà mình nghèo khó nên mình muốn làm một cái gì đó để mọi người thay đổi cách nghĩ về mình
_Ai . Ai ăn hiếp cậu để mình xử nó
_Không có gì đâu . Cũng chỉ là Thanh Thúy mà
_Con nhỏ nó , tớ sẽ băm xác nó ra .
_Thôi mà ,không sao . Dù sao Hải Băng cũng đã giúp tớ trị nhỏ đó rồi .
_Vậy sao . Cảm ơn cậu , Hải Băng nhé
_Ừ , không có gì – Nó nói
_Trước giờ Ngọc Nhi thường hay bị người khác ức hiếp . Khi đó còn có tớ bên cạnh giúp cậu ấy . Từ khi chuyển trưởng cậu ấy lại bị ăn hiếp nặng nề . Bây giờ tớ sẽ chuyển về với trường cậu nhé
_Uk – Ngọc Nhi cười
_Đi ăn gì thế ,kem nha Hải Băng
_Oh – Nó nhìn vào kiếng , thấy hai chiếc xe BWM đang đi theo bọn nó .
Nó mĩm cười . Lần này về đây thật sự rất thú vị
Dừng xe trước một nhà hàng Lucky . Bảo My nhanh chóng xuống xe . Lôi nó và Ngọc Nhi vào , chọn một chổ ngồi trên tầng hai , một chổ thoáng mát .
_Chị phục vụ ơi – Bảo My kêu , chị phụ vụ nhanh chóng lại
_Quý khánh dùng gì – Chị ấy đang chuẩn bị ghi chép
_Cho chúng tôi 5 loại kem sôcôla , 5 loại kem dâu , 5 loại kem hương bạc hà , 5 loại kem vani , 5 loại kem kiwi ,… (vân vân và mây mây) . Mỗi loại đều là cở lớn
Ôi , tội nghiệp chị phục vụ . Chị ấy ghi nhanh thoăn thoắt mà nhìn chữ xấu tệ , không biết có đọc được hay không . Khoảng vài phút tất cả mọi thứ kem tùm lum được bày kín khắp bàn . Bọn hắn cũng tới , ngồi ở một cái bàn gần bọn nó . Cứ lâu lâu lại nhìn qua . Chỉ biết một chử : Kinh hãi
_Nè , Ngọc Nhi và Hải Băng ăn mỗi loại một cái , còn ba cái kia của mình . Hehe
(Bây giờ tới t/g kinh hãi)
_Mình ăn không hết đâu , gọi chi mà nhiều vậy
_Tớ cũng ăn không hết – Nó nói
_Không sao , mình giúp cho
1’ trôi qua . Nó và Ngọc Nhi đang nhăm nhi ly kem thứ nhất . Còn… Bảo My đang ăn xong ly thứ ba . Một chữ : Sợ
5’ trôi qua . Nó và Ngọc Nhi , hai đứa cộng lại cũng mới có 2 ly , còn Bảo My ăn tới ly
15’ . Bảo My ăn hết đống kem trong khi nó và Hải Băng chưa tới 10 ly nữa là .
Kinh quá
_Oa . No quá à – Bảo My xoa bụng
_Xin lỗi Hải Băng , mới lần đầu gặp cậu mà lại ngay cảnh kinh khủng này
_Không sao – Nó mĩm cười nhẹ - Hai cậu có muốn đi chơi không
_Woa , được . Đi đâu – Ngọc Nhi hỏi
_Một cánh đồng bồ công anh . Cách đây cũng không xa
_Woa , tuyệt quá – Bảo My thích thú
Thế là bọn nó lên đường . Bọn hắn cũng đi theo
Nhưng trên đường nó đi , chỉ còn xe của bọn Hải Đăng , Duy Khanh , Nhật Minh . Còn mấy người kia không biết tách đi đâu nữa .
Xe nó ngừng lại , nhưng nhìn xung quanh chẳng thấy cánh đồng nào
_Đi bộ thôi – Nó nói
Tụi nó đang đi trên một con đường , hai bên là hai đường hoa dại cây cao mọc nhiều . Tụi nó đi chừng 5’ .
_Woa – Ngọc Nhi
Một cảnh vô cùng đẹp hiện ra khiến cả bọn bất ngờ . Nơi đây rộng như một vùng thảo nguyên bao la , xung quanh toàn là những bụi Bồ công anh . Hoa trắng cùng lá xanh che kín cả mặt đất . Gió thổi từng cơn , từng cơn ; những cánh hoa bay phủ bầu trời rộng lớn . Bồ công anh ơi , bay lên cao , cao nhá . Mang những yêu thương theo gió tới khắp mọi nơi .
Ngọc Nhi và Bảo My chạy nhảy tung tăng cánh đồng này , hai nhỏ cứ xoay vòng , xoay vòng tới chóng cả mặt . Hai con người hòa vào gió , hòa vào thiên nhiên bao la . Nó nhìn hai cô bạn dễ thương này , nó muốn kết thân với họ
_Em này , cái chổ này ở đâu thế . Sao không nói cho mọi người biết – Hải Đăng cự nó
_Ai nói em không nói . Gia Bảo , Gia Huy , Đức Anh và Thanh Phong cũng biết mà
_Em … sao cái gì em cũng nói cho bọn họ mà không nói cho anh biết hả - Hải Đăng tức
_Chắc quên
Ôi , câu nói nó thốt ra nhẹ quá . Hai anh em sống với nhau 12 năm , thiếu gì cơ hội mà sao lại quên được
_Băng này , sao em biết chổ này nhỉ - Lần này là giọng Duy Khánh
_Anh anh , em em cái gì . Đã bảo là tôi không thích kêu thế mà
Chuyện là tối hôm qua
“ Cả nhà tụ tập đông đủ trong phòng khách
_Hải Băng , cô 17t – Duy Khánh hỏi
_Uk – Nó
_Thế em nhỏ tuổi hơn anh . Thế thì phải xưng anh em chứ . Bọn mình đâu có xa lạ mà cứ xưng tôi với anh
_Kệ tôi – Nó không thích thế
_Nhưng em phải kêu thế
_Tôi không thích thế . Không thích , không thích , không làm theo – Nó bướng
_Anh bắt là em phải nghe – Duy Khánh này,hơn một tuổi chứ bao nhiêu mà xưng anh với nó
_Em không nghe . Em không nghe
_Ha ha , em chịu xưng em rồi đấy nhé
Và cuộc cãi vã vẫn còn tiếp diễn . Haizz”
_Tôi đã nói là không mà . Anh đừng có mà quá đáng . Hơn một tuổi chứ mấy
_Đúng đấy . Bọn con trai các người là một lũ khốn kiếp – Bảo My giúp
_Nè . Quơ đũa cả nắm à – Nhật Minh lên tiếng – Có gì chửi. thì chửi. mình Duy Khánh được rồi ( ôi , cao cả quá )
_Thôi đi , bọn mình tới đây không phải để cải nhau mà . Đi chơi nhé – Ngọc Nhi can
Ngọc Nhi lôi mọi người ra chơi đùa . Cô cúi xuống , thổi bay những cánh hoa bồ công anh .
_Bay cao nhé , Bồ công anh bé nhỏ
Chạy khoảng vài phút , cả bọn nằm dài trên đất . Đè những cây Bồ công anh tội nghiệp . Hix
“Bầu trời bình yên thật . Liệu cuộc đời tớ có như cậu không”
Bọn kia cũng tới . Từ xa , Gia Huy đã vừa chạy vừa kêu to
_Hải Băng , Hải Băng . Cậu nhìn nè
Bọn nó và bọn hắn nhìn . Oa , nhiều động vật quá . Nào là chó , mèo , sóc , nhím , chốn hôi , chim chóc và cả Sóc bay nữa . Tất cả động vật này là …
_Nè . Ngạc nhiên chưa – Cả bọn Gia Huy , Gia Bảo , Đức Anh , Thanh Phong cũng tới rồi
_Cái này là gì chứ - Nó hỏi
_Đây là con cháu đời sau của những con vật cậu nuôi nè – Đức Anh giải thích
Cả bọn động vật bu vây quanh người nó . Cả bọn này mới gặp nó lần đầu . Bu nó vì người nó có một hương thơm gì đó . Nó nhìn chúng , một nụ cười hiện lên
_Giống cha mẹ chúng nhỉ - Nó nói
_ Đương nhiên , bọn này mà
_Các cậu … đẻ chúng hả gì mà nói
Ặc . Nó này chơi sốc óc người ta không à. Còn Ngọc Nhi và Bảo My lại vây lấy mấy con vậy , thích chúng ghê.
*Phụt…*
_Ặc , cái mùi gì hôi quá à – Cả bọn than
_Chồn hôi à , em giống ba mẹ quá nhỉ - Nó nhìn bạn chồn hôi than yêu
Bạn chồn thấy tội lỗi quá nên đang gãi đầu ngượng ngùng
Truyện khác cùng thể loại
10 chương
27 chương
55 chương
72 chương
39 chương
33 chương






