Dùng cả cuộc đời để nói: em yêu anh

Chương 10 : Bảo my tái xuất

Sáng sớm , nó từ từ bước xuống lầu . Hải Đăng , Duy Khánh , Nhật Minh chăm chú nhìn nó _Em có sao không – Hải Đăng hỏi _Không sao , ổn rồi _Vậy thì tốt – Duy Khánh xoay lưng đi _Em đi học chung không – Hải Đăng hỏi _Không , em phải đi trước Nói rồi , nó đi ra khỏi nhà . Nó đi xe căng hải đến trạm xe buýt , hôm nay nó muốn đi bằng xe buýt . Xe tới nơi , nó đi lên xe , ngồi tựa đầu vào của sổ . Mưa bắt đầu rơi , lách tách . Nó khẽ gõ những ngón tay vào cửa sổ . Lách tách , tiếng mưa cứ rơi đều đều . Mưa nhạt nhòa , che kính mọi cảnh nhìn trước mắt nó . Cũng cơn mưa đó , mọi thứ cũng nhạt nhòa . Cơn mưa ấy là lần cuối nó được ở bên mẹ . Cảnh đau thương ấy lại hiện lên trong tâm trí nó . Tới trạm , mưa vẫn rơi . Nó nâng cao ô , đi vào trong trường . Nhưng nó chưa bước vào lớp , nó đến chỗ phòng hiệu trưởng . Nó xông vào thẳng , không gõ cửa , không xin phép _Ai mà vô phép tắc thế - Ông thầy hiệu trưởng nói _Tôi được chứ - Nó nói _Ơ , xin lỗi tiểu thư - Ổng đứng dậy , cuối chào nó _Chuyện hôm qua chắc ông còn nhớ _Vâng _Hôm nay tôi có chuyện mới nhờ ông _Vâng , thưa tiểu thư _... – Và một số lời trò chuyện chưa bật mí Nó cuối cùng cũng lết thân tàn ma dại vào lớp . À không , thân ngà mình ngọc mới đúng Bây giờ là khung cảnh lớp 11a1 . Lớp của Gia Bảo , Gia Huy , Đức Anh ấy . Thật ra Thanh Phong không có đi học . Thầy chủ nhiệm lớp này bước vào lớp _Thầy thông báo với lớp ta là hôm nay có 2 vấn đề chính cần được nói _Gì vậy thầy – Lớp nhao nhao _Chuyện thứ nhất : Lớp ta có thêm bạn mới Cái lớp này la hét ầm ĩ gấp 10 lần lớp nó ( lớp này chắc nhiều em ế ) *Cốp*Cốp*Cốp* - Ông thầy gõ thước _Các em trật tự Lớp này im được một chút _Chuyện thứ hai : Chuyển chổ ngồi một số em Cái lớp nó yểu xìu . Mỗi chổ đều tụ tập từng nhóm riêng , trước giờ đâu có đổi chổ ngồi đâu mà bây giờ muốn tách . _Bây giờ mời em học sinh mới vào Bảo My bước vào , đều đầu tiên là nhỏ tìm Ngọc Nhi . Cuối cùng cũng thấy rồi , nhưng còn thấy Gia Huy , Gia Bảo và Đức Anh nữa . Hên là không có Thanh Phong chứ không thôi hai đứa lại cãi lộn nữa . _Em ngồi với Ngọc Nhi nha thầy – Bảo My nói _Nhưng lớp chúng ta phải đổi chổ ngồi . Em chờ tí Rồi thầy đổi tùm lum tùm la _Đức Anh ngồi cùng Gia Huy , Ngọc Nhi ngồi cùng Gia Bảo , Bảo My , em ngồi một mình ở bàn trên Ngọc Nhi _Ơ … thầy … em – Cả bọn nói _Ngồi mau Ặc . Thầy dữ quá , cả bọn đành làm theo . Suốt buổi học , Gia Bảo , Gia Huy và Đức Anh chơi đùa chí chóe . Cơ hội này giúp Ngọc Nhi hiểu thêm về Gia Bảo hơn . Bảo My vui vì ngồi gần Ngọc Nhi nhưng thấy phiền với bọn hắn quá . Ồn hết chỗ nói luôn . Thế là , Bảo My đeo tai nghe , nghe nhạc cho rãnh nợ . Lâu lâu lại quay xuống nói chuyện với Ngọc Nhi _Nè , cậu có thấy phiền không _Không – Ngọc Nhi nói _Vì ai kia chứ gì – Bảo My cũng biết Ngọc Nhi thích ai mà *Reng…*Reng…* _Yeah – Tất cả các học sinh chạy ùa ra căn teen dù giáo viên chưa cho phép . Tội Nó vẫn đeo balô xuống căn teen . Vừa bước xuống _Hù – Bảo My ở sau dọa nó Nó quay mặt lại , mặt ở trường của nó là lạnh tanh luôn _Có gì không – Nó hỏi _Ơ , không giật mình à – Thất vọng tột độ _Không – Nó thản nhiên _Thôi , vào ăn đi nào – Ngọc Nhi bèn tìm cách cứu vãn tình thế Chẳng biết bọn họ thân nhau từ lúc nào nữa Bây giờ Hải Đăng , Duy Khánh và Nhật Minh bước vào . Bọn hắn chọn một chỗ gần bọn nó . Giờ tới Gia Huy , Gia Bảo và Đức Anh vào . Cũng chọn chỗ ngồi gần nó nốt . Bọn hắn kéo ghế lại thật gần ghế nó . _Này , cậu định ở trường không quen biết bọn này à – Đức Anh hỏi _Ừ _Sao nhẫn tâm với bọn tớ thế - Giờ là Gia Huy _Thích thế đấy , rồi sao _Cậu là đứa ác nhất . Nghĩ chơi luôn – Lời của Gia Bảo , đúng là suy nghĩ trẻ con _Thế thì tốt . Cám ơn – Nó hết sức thản nhiên Bảo My chạy về với đầy ắp thức ăn cho bọn nó _Từ đâu ra mà lắm thế . Với lại mới có 1 phút chứ mấy – Ngọc Nhi hỏi _Đi ăn cướp từ người ta đấy , hehe – Bảo My tự hào _Có cậu là từ đây tớ sẽ không bị đói – Ngọc Nhi cười tươi Ngọc Nhi nào biết được nụ cười ấy đã rơi vào tầm ngắm của Gia Bảo . Nó tự hỏi nếu kết hợp hai người này thì sao nhỉ . Họ là một đôi trẻ con , liệu cuộc sống tương lai có tốt đẹp hay không chứ . Nhưng cặp đôi này chọc sẽ rất vui , vì họ là con nít . Bây giờ nhỏ Thanh Thúy lại gần tụi nó , dẫn theo hai nhỏ đàn em. _Mấy mày đúng là chán sống khi gặp bọn tao mà – Thanh Thúy hăm dọa _Thế thì sao – Nó đứng lên , khoanh tay lại Thanh Thúy lôi ra một bình nước thủy tinh đầy nước _Hôm trước mày dám tạt nước tao . Bây giờ , hai đứa bây nắm tay nó cho tao – Thanh Thúy ra lệnh cho hai người đàn em Hai nhỏ kia nhanh chóng nắm chặc tay nó . Thanh Thúy chuẩn bị tạt nước thì … *Rắc*Rắc* Nó đã vặn khuỷu tay 365 độ , làm tay hai nhỏ kia trật khớp , suýt gẫy tay . Nó chụp lấy bình thủy tinh , phan nó xuống đất . Thủy tinh bắn tung tóe , ghim vào chân 3 nhỏ kia luôn . Bảo My lại gần 3 nhỏ đó _Ôi , chảy máu rồi kìa . Để mình giúp – Bảo My cầm lấy ly nước , tạt vào chân 3 nhỏ Nhưng quên nói với mọi người đó là nước muối _A… Mày … - Thanh Thúy tức sôi máu Bảo My túm tóc Thanh Thúy . _Tóc xem ra cũng đẹp nhỉ - Bảo My tặc lưỡi *Phụp* Một ánh lữa lóe lên . Bảo My lấy cái quẹt lữa , dí vào tóc Thanh Thúy . Thanh Thúy vùng vẫy , nhưng Bảo My nắm chặt quá khiến ả còn đau hơn . Tóc cháy hơn phân nửa , Bảo My mới chịu tha . _Mày … mày … - Thanh Thúy sôi 200 độ lun ( cái này ngộ ) _Thì sao . Sau này , tao cấm mày hãm hại bạn tao . Biến - Bảo My Nhỏ Thanh Thúy cùng đàn em lủi thủi đi , đi cho đỡ nhục _Cậu hay lắm ấy Hải Băng à – Bảo My khen nó quá xá luôn