Đơn Giản Là Yêu

Chương 27 : Xưa là chị em thúy kiều , nay là chị em ái my

- Có chuyện gì sao ?_ Di - Không có gì , chỉ là ngạc nhiên thôi _ Tuấn cười trừ - Cám ơn các anh đã ở lại vì tôi _ Ái My lên tiếng  - Không có gì , cô nghỉ ngơi , uống thuốc lấy lại sức đi rồi trở lại căn hộ _ Lâm đưa toa thuốc - Tôi biết rồi , mà Minh Lâm , anh lại đây _ Ái My  - Chuyện gì _ Lâm nghe theo lại gần cô và ghé sát tai vào gần miệng cô - Happy birthday . Chúc anh có một sinh nhật vui vẻ , tối nay đi ăn mừng với chúng tôi , anh không được từ chối nha _ Cô thì thầm vừa đủ để anh và cô nghe . - Ái My cô .... _ Lâm đơ người , đáp lại ánh mắt khó hiểu của anh  cô chỉ cười nhẹ . Sau đó cô liếc mắt qua Ái Di thầm báo tin . - Thôi , Ái My khoẻ lại rồi , The Prince và Voice nên về đi , hôm sau bác mời cơm các cháu nhé .Cám ơn các cháu rất nhiều ._ Mẹ cô lên tiếng . - Uhm , các anh về đi , em sẽ nhắn tin sau cho các anh nha _ Ái Di mỉm cười  - Uhm , tụi anh về trước nha , Ái My nghỉ ngơi cho khoẻ đi nha . Bye em _ Tuấn cười - Nhóc ráng khoẻ lại đi , anh dẫn nhóc đi ăn kem nha _ Voice xoa đầu cô rồi tạm biệt cô và rời khỏi căn phòng . Mọi người trong phòng đã rời đi hết , căn phòng rộng lớn chỉ còn hai cô gái có gương mặt trắng bệt đang thơ thẩn trên hai chiếc giường . Ái My đã ở trong mưa cả một đêm qua , cũng may là cô không trúng gió chứ nếu không chắc giờ cô phải nhập viện . - Ái Di đừng buồn nữa , tao không cho phép mày lưu luyến hạng người đó , hắn không xứng - Biết rồi . Mà này , nếu có người thích mày thì sao ? _ Di chuyển đề tài nhưng câu hỏi của cô đầy ẩn ý - Ý mày là sao ? Vụ gì nữa đây ? - Thì tao cảm thấy có người thích mày đó  - Who ? - Minh Tuấn , Thiên Dương  - Mày dầm mưa nên sốt à ? - Cô đưa tay lên trán Di - Nóng cao rồi , vào viện thôi _Cô cười đùa - Tao không giỡn _ Di nghiêm túc - Rồi không giỡn , ok ? - Trả lời tao đi  - Thì lúc tỏ tình đi rồi tính chứ giờ mày hỏi ngang sao tao biết đường trả lời . Mà Tuấn là bạn tao còn ông Dương là kẻ thù của tao làm sao thích tao được . - Ừ  - Hình như có chuyện gì với mày phải không ? Nói tao nghe  - Ờ , thì không có gì đâu ... - Thật không ? Giấu thì đừng tìm tao nữa nha _ Ái My vờ dỗi - Thì chỉ là là say nắng tí thôi  - Thiên Dương phải không ? - Ờ , ờ .... _ Di lấp ba lấp bấp - Biết ngay mà , tao không cướp người mày thương đâu , chỉ cần mày hạnh phúc và quên được Thiên Quốc , tất cả tao nhường cho mày . - Thiệt hông ??? Luôn cả Voice à , người mày thầm thương trộm nhớ , ngày nhớ đêm mong được gặp mặt hả ? _ Di cười ranh ma - Ừ , nhường luôn đó _ Cô cũng cười - Vậy để tao kêu anh Voice dẫn tao đi ăn mới được .  - Thôi  , bàn vụ tối nay xem . - Ok , lại đây . 6 PM > - Vào đi - Mẹ ơiiii _ Giọng Di ngọt sớt - Gì đấyyy , hai đứa khoẻ chưa mà xuống giường vậy ? - Khoẻ rồi , mẹ cho tụi con đi chơi nha _ Di  - Đi đâu , mấy giờ về ? - Đi ra Mouse , 9h tối về _ Di cười cười - Ừm , đi cẩn thận , Ái My con cũng vậy nha . - Dạ mom , tụi con đi đây . _ Ái My đứng dậy  - Ừm , đi vui vẻ nha hai con  - Bye Mom     Rời khỏi biệt thư , Ái My và Ái Di được đưa đến tiệm bánh kem để lựa chọn . Bước vào là cả hai cô nàng trở thành trung tâm chú ý của những con mắt nơi đây . Một người thì áo thun trắng hình chiếc tháp Eiffel quần jeans dài qua gối , tóc toã ngang lưng . Một người thì áo thun Pooh , quần lửng , tóc búi cao . Hai người như hai câu thơ :          Mai cốt cách tuyết tinh thần Mỗi người một vẻ mười phân vẹn mười . -------------------------------