Đô thị bình thường cuộc sống

Chương 24 : Ngực ngươi làm ta khó chịu

- Được . Đợi ta hỏi nàng một chút ! Hầu tử nói xong lấy ra điện thoại , bắt đầu hì hục nhắn tin . - Đã gọi gì ăn sao ? Hạo Thiên quay ra hỏi Bàn tử . - Đã gọi . Thịt nướng . Đúng rồi , ngươi có hay không làm vài chén . - Các ngươi uống đi thôi . Ta không uống được rượu . Hạo Thiên lắc đầu nói . Hắn quả thật là không uống được rượu . Uống một chút vào là khuôn mặt đỏ bừng , vài phút sau lăn đùng ra ngủ . Bàn tử rung rung một thân thịt mỡ , nói . - Vậy được , ngươi uống gì thì tự gọi . Hôm nay chúng ta phải hung hăng làm thịt tên Hầu tử này một trận . Lời hắn nói được Dâm tặc gật đầu tỏ vẻ đồng ý . Còn Hầu tử tên kia không hề hay biết gì , chỉ chăm chú vào điện thoại nhắn tin . Reng Reng Reng . Điện thoại của Hạo Thiên vang lên . Hắn lấy ra xem xét thì thấy người gọi là Lý Minh Nguyệt . - Ai đó a ! - Bớt giả bộ . Hạo Thiên ngươi có hay không đưa ta về . Ta đều đợi đến chết đói . Điện thoại truyền ra Lý Minh Nguyệt hờn dỗi thanh âm . Hạo Thiên vỗ vỗ đầu . Vừa rồi Hầu tử gọi điện thoại cho hắn , hắn quên không cùng Lý Minh Nguyệt nói một tiếng . - Ặc .... Xin lỗi . Ta đột nhiên có việc , ngươi tự bắt xe về trước . - Ngươi. .... - Đúng rồi , đói bụng thì tự tìm quán nào ăn đi . Về nhà khỏi phải nấu nướng vất vả . - Hạo Thiên , tên khốn kiếp . Biết hay không ta đợi ngươi cả buổi . Ngươi ..... - Được rồi được rồi . Điện thoại ta hết bin . Trước cúp . Hạo Thiên vội vàng ngắt điện thoại . Lý Minh Nguyệt vừa rồi gần như rít gào nói trong điện thoại . Nàng giường như rất tức giận , giờ phút này chắc chắn đang đứng tại chỗ dậm chân , vung tay . - Nàng nói không đến được . Còn đang ăn cơm cùng bạn đâu . Hầu tử sau một lúc nhắn tin , hắn ngẩng đầu lên nói . Hạo Thiên gật đầu , bốn người cũng không có nói về đề tài này nữa . Quay qua chém gió các loại chuyện trên trời dưới đất . Hơn một giờ sau thì bữa ăn kết thúc . Lúc trước nói là làm thịt Hầu tử một phát , nhưng thật ra ăn uống cũng không phải rất nhiều . Lúc tính tiền giá cả vẫn là như Hầu tử loại này sinh viên vẫn chịu đựng được . Đợi Hầu tử thanh toán sau đó bốn người cùng nhau ra về . - Hạo Thiên , ngươi biết hay không ngày hôm qua mới ra một game mới . Nghe nói rất hấp dẫn , mới phát hành thôi mà đã có rất nhiều người chơi . Trên đường về Dâm tặc đột nhiên hỏi một câu . Hạo Thiên lắc lắc đầu . Đối với game các loại hắn không phải quá yêu thích , cho nên cũng không quan tâm cho lắm . Thấy hắn lắc đầu , Dâm tặc vừa cười vừa nói : - Để ta nói cho ngươi nghe . Cái này game .... - Hạo Thiên . Bỗng nhiên lúc này một giọng nữ có thanh âm vô cùng dễ nghe vang lên . Cả bốn người cùng nhìn sang thì thấy đứng bên kia đường một cái xinh đẹp nữ sinh đang hướng về phía bên này vẫy vẫy tay . - Các ngươi đi chơi thôi . Ta còn có việc . Nhận ra bên kia nữ sinh là người nào , Hạo Thiên đối với ba tên bạn cùng phòng vẫy vẫy tay . Sau đó sang đường , hướng về phía bên kia đường nữ sinh đi tới . - Trọng sắc khinh hữu gia hoả . - Các ngươi có phát hiện hay không . Bên kia đường là một đại mỹ nữ ? - Ngu ngốc . Chúng ta lại cũng không phải là người mù . - Này là Hạo Thiên bạn gái ? - Nhìn nàng có chút quen quen đâu ? - Xác thực có chút quen mắt ! - A .... Ta nhớ được . Nàng hình như là cái kia nữ sinh lúc trước ở sân trường tỏ tình với Hạo Thiên . - Phải không ? - Ta ở trên TikTok còn thả tim video đó đâu . Chính là nàng . ...... Ba tên bạn cùng phòng không ngừng đứng tại chỗ thảo luận . Mà Hạo Thiên lúc này đã sang tới bên này đường , đi tới trước mặt nữ sinh kia , hắn cười hỏi : - Mộ Như Yên , trùng hợp quá vậy . Nữ sinh kia chính là Mộ Như Yên . Nàng lúc này gật gật đầu , sau đó mỉm cười , có chút tinh nghịch nói : - Đúng nha , chúng ta còn rất có duyên đâu . Ta định đi mua đồ , ngươi có muốn hay không cùng đi . Nghe tới muốn mua đồ , Hạo Thiên trên mặt nụ cười đọng lại . Cùng nữ nhân đi mua đồ căn bản chính là một cơn ác mộng . Nữ nhân a , mua đồ thì dù có mua hay không cũng sẽ nhất định vào xem . Chỗ này một tý , chỗ kia một tý , cứ như vậy đến khi nhàm chán thì thôi . Mà đợi đến lúc các nàng nhàm chán cũng sẽ là vài giờ đồng hồ sau sự tình . Trong vài giờ đồng hồ này nam nhân nào không bị hành hạ tới chết đi sống lại . Thế là hắn lắc đầu , một câu từ chối , nói : - Không đi . Ta còn muốn sống thêm vài năm . - Cùng ta đi mua đồ làm sao lại có thể làm ngươi sống thiếu vài năm ? - Nữ nhân các ngươi đi mua đồ độ kinh khủng còn cần ta phải nói . Không đi . - Kinh khủng gì nha . Ngươi người này , ta chỉ mua một chút quần áo cùng túi xách . Không hơn . - Quỷ tài tin lời ngươi nói nha . Ta không đi . Hạo Thiên vẫn lắc đầu nói . Không biết đã có người nào nói chưa , riêng việc đi mua đồ cùng đi ăn uống . Nữ nhân lời nói một trăm phần trăm không đáng tin . - Cùng mỹ nữ đi mua đồ mà ngươi còn từ chối . Ngươi có phải là đàn ông hay không ? - Phải đàn ông hay không ngươi thử một chút chẳng phải là sẽ biết . Hạo Thiên có chút im lặng . Cô nàng này lại nghi ngờ hắn có phải hay không là đàn ông . Đây không phải là trắng trợn sỉ nhục ? Hơn nữa mua đồ cùng có phải hay không là đàn ông thì liên quan gì tới nhau ? Mộ Như Yên nháy nháy mắt , tinh nghịch cười nói : - Ngươi tới thử a . Cho ta xem ngươi đàn ông như thế nào ! Nói xong còn khẽ liếm môi . - A .... Mộ Như Yên ngươi lưu manh ! Hạo Thiên bất đắc dĩ nói . Chính mình lại bị người khác đùa nghịch lưu manh rồi . - Hừ . Ta chính là lưu manh nha . Hiện giờ ngươi phải cùng ta đi mua đồ , không muốn cũng phải đi . Mộ Như Yên nói xong ôm chặt lấy cánh tay hắn . Vẻ mặt phụng phịu nhìn vô cùng đáng yêu . Hạo Thiên nhịn không được đưa tay véo nhẹ má nàng , giả bộ thở dài nói : - Tốt , ta đi cùng ngươi . Hôm nay là ngày gì không biết , ra đường gặp phải cái nữ lưu manh . - Có phúc mà không biết hưởng . Bao nhiêu người muốn đi mà ta còn không đồng ý đâu . Mộ Như Yên hừ nhẹ một tiếng , sau đó ôm chặt lấy tay hắn , kéo hắn đi . - Mộ Như Yên , ngươi có thể hay không trước buông tay . Ngực ngươi làm ta khó chịu . - Không phải nam nhân các ngươi đều rất thích chỗ này sao ? Coi như đây là cho ngươi một chút phúc lợi . - ...... - Cảm giác thế nào ? Có phải hay không rất thoải mái . - Thoải mái cái đầu ngươi . Ngoài quần áo ra còn có gì khác đâu . Mau buông tay ta ra . - .... - Bao nhiêu người nhìn kìa . Mau buông . - Ta không buông . Mặc kệ họ , ai thèm quan tâm . - ..... - Mộ Như Yên , tay ta không thở được . Ngươi mau buông . - Tay ngươi còn có thể thở ? - .....