Mà suy nghĩ đi suy nghĩ lại , cuối cùng vì sao mình lại phải ngại nhỉ ? Thật là chẳng có gì ngại hết á . Đẹp thì sợ gì . ( một phút tự sướng của Ú ) Haizz chỉ là nói thế thôi chứ tôi biết cái bộ dạng thương binh liệt sĩ này thì đẹp ở chỗ nào cơ chứ . Ôi cuộc đời ơi ,ông trời ơi sao sinh ra con lại xấu thế này hả trời ( tự kỉ ) -Ra đây xem nào Ú . Tiếng Minh gọi tôi làm tôi giật mình . Ngại quá . Mà sao tự nhiên bản thân tôi lại thế này nhỉ ? Ngày xưa tôi vốn được bạn bè trêu ghẹo là da mặt dày hơn cả da trâu . Vậy mà bây giờ thì sao thế này . Hay là chị Mai cắt bớt da mặt của tôi rồi . Hjc hjc -Không ra được không ? Tôi đứng sau cửa hỏi . -Không . cậu phải ra đây cho bọn tớ duyệt chứ . Duyệt , duyệt cái con khỉ , mấy người thì đẹp sẵn rồi nên không lo chứ tôi thì khác mà , chả biết thông cảm cho tôi gì hết . Đáng ghét . Mà sao dạo này từ đáng ghét hay nằm trong từ ngữ của tôi thế nhỉ ? Phải chỉnh lại mới được . Nếu không thì sau này câu này sẽ là câu cửa miệng mất . -Cậu có ra không ? không thì đừng trách tớ nặng tay . Việt nói , còn có giọng hù dạo . Thật là cậu ta không biết thương hoa tiếc ngọc sao , một cô bé mong manh dễ vỡ như tôi mà cạu ta lại nỡ lòng nào nặng lời nói như thế cơ chứ . Mất công tôi đối xử hiền lành với họ (hiền chết liền ) Nhưng mà bây giờ ra thì ngại lắm . Nhưng sao cũng phải đi , phải cho họ xem xét thế nào chứ . Nếu không đi vào chỗ đông người thì càng mất mặt hơn nữa thì chết . -Tớ ra nhưng các cậu không được cười . Tôi nói -Biết rồi mà . không cười . Ra mau đi . Quyết định rồi , đã đâm lao thì phải theo lao . Đành nhắm mắt bước ra vậy .