Tại chỗ hắn và Phong: Lúc này Phong đã giải quyết xog tụi con gái và cũng kịp nghe những lời hương nói. Quay lại nói vs hắn: - Chà, lần đâu tiên có ng` ko bị mê hoặc bởi vẻ đẹp của mày đó ( tự tin thấy ớn ) ! - Uh, mà mấy con nhỏ đó láo thật,dám gân cổ kên cãi lại tao. - Thôi, đừng nghĩ nữa, chiều nay đi bão ko ? - Đi chứ sao ko, lâu ko bão rùi, sợ tụt nghề, mà đi ở đâu ? - Àh, đừng XY, bữa trước tao bão ở đấy, vui phết ! - Tao vào lớp đây, mày đứng đó độc thoại một mình đi ! - Ây, chờ tao vs ! Ở cănteen: Nó và hương ăn xog thì cũng là lúc chuông reo vào lớp Nó phóng lên luôn còn hương thì đag tiếc nuối mấy em thức ăn ( Ăx, heo có khác, ăn hoài mà ko mập lên ) 2 tiết cuối trôi qua nhàm chán ( cái lớp này thì lúc nào chả chán ) Cuối cùng thì cũng đến h về. Nó và hương sắp xếp sách vở rùi đi ra cổng trường. Bỗng nhiên, nó thấy thiếu thiếu cái gì, chợt nhớ ra và hét toáng lên: - Ák, hương ơi, xe của tụi mình ? - Trời đất ơi, quên mất ( pótay, có cái xe mà cũng quên ) - Làm sai bây h, tao quên mất đỗ xe ở đâu rùi ( thường ngày IQ cao lắm sao bây h ko hoạt động đi ) - Éc, thui, để tao hỏi cho - Mày hỏi = cách nào, nhỡ đâu.... Nó chưa nói hết câu thì đã thấy hương chạy đến bên 1 thằng con trai, nở một nụ cười như thiên thần và nói: - Bạn gì ơi, bạn có thể chỉ cho tụi mình bãi đỗ xe ở đâu ko ! - Ơ, àh bãi đô xe bạn đi thẳng rùi quẹo trái đi thêm 5m nữa là tới - Thằng con trai nói (haizzz, mỹ nhân kế có khác ) - Tks bạn nha !