Tg:Hề hề ko bít sao mà chuyện cung Bạch Dương cứ liên quan quá khứ thôi hồi tưởng nà!!-------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------- Tinh tinh,tiếng chuông cửa.Mở cửa ra và...: -A rế,một đứa bé!!_Giọng nó. -Hả,măm măm!!Một đứa bé!! Cô quay qua quay lại nhìn.Nó nói; -Là em đó,cô bé à!! -TÔI á!! -Ukm,sao vậy em bị lạc ư? -BỊ LẠC! AI CƠ? TÔI Á? - Ukm,là em! - Trời,tôi NÈ vậy mà kêu em sao trời hay thiệt ớ! -Em hư còn nhỏ mà như vậy là ko đc! -Hả???!!!! Vụt từ sau cánh cửa ai đó lôi cô bé ra sau một thằng bé khác xuất hiện.Xin chào đây là Nhicòn em là Khánh.Nó nghe cười nói : - . . - -Khánh,Nhi nghe quen quen nhưng mà trùng tên cũng là chuyện bình thường. -Chị ơi bố mẹ tụi em có việc em muốn ở nhà chị vài hôm. -Hả,ở nhà chị thì cũng đc nhưng mà sợ...bố mẹ chị ko cho thôi. -Chị ko lo bố mẹ chị sẽ cho mà! -Hể,sao em bít là như dậy chứ! - Chị đừng hỏi em em ko thích bị hỏi thế nhá!_Giọng của Nhi giả tiếng Khánh.Khánh lườm Nhi: -Nè mik có bao giờ như thế đâu! -Xí mới lạ phải là có. -Thôi,ko cãi nhau nữa hai đứa vào nhà đi! Tg:trời ko quen bít mà cũng cho vào nhà lạy bà Oanh.Cả tin quá!