Cô bé xứ xở hoa anh đào

Chương 12 : Những ngày tập luyện (4)

“Ọc Ọc Ọc” bụng Nguyệt kêu lên “Ax.Mày im cho tao không hả bụng? Kêu gì kêu hoài” Nguyệt bực tức bấm bụng năm lăn trên giường lôi điện thoạt ra lướt lướt rồi lai đặt xuống ngồi dậy đọc truyện “YAAAA . Điên mất! Chán ơi là chán lại còn đói nữa chứ “ Ngueyejt càu nhàu ném luôn quyển sách đang đọc vô só nhà Tại bếp _Nam bê đồ ăn lên cho Nguyệt đi ! Chắc nó đói lắm đấy –Linh ra lệnh _Không ! Tại sao em phải bê lên .Đói thì tự xuống mà ăn – từ chối thẳng thừng _Có đi lên không? –Linh lườm dơ cái dĩa hoa quả lên _Ơ ơ em đi ngay đây – nhận lấy đĩa thức ăn của Nguyệt từ tay Ngân rồi phóng lên lầu vừa đi vừa lẳm bẩn _Suốt ngày dọa dẫm.Hừ hừ.Lại còn hay sai vặt nữa – bực mình chân đi bịch bịch _HỎNG NỀN NHÀ ĐẤY –Linh hét lên rồi nở nụ cười nham hiểm _7h tối nay họ về đấy chị ạ -Shi tay thì cầm dĩa chọc hao quả đút vào mồm Lyly mồm thì nói _Thử sến sẩm lần nữa –Linh đe dọa _Dạ dạ không ạ -Shi và Lyly biết điều vội dĩa ai người đấy cầm _Mày với thằng sến với nhau sao không kêu đi –Ngân chọc _Kệ tao-Linh chu mỏ nói Trước phòng ngủ của Linh,Ngân,Nguyệt “Cốc…Cốc” gõ cửa “Oaoa chúng nó vẫn còn nhớ mình sao? Linh,Ngân đúng là tốt ghê .Biết mình đói không chịu được nên mang đồ ăn lên cho nữa “ Nguyệt cười thầm chạy ra mở cửa thì…. _Ơ ơ…. –Nguyệt ngơ ngác nhìn xung quanh _Mình ngơ ngác như chó lác làm gì đấy? – vẫn không bỏ được cái tật chọc phá nguyệt _Không liên quan tới mày.Cút xuống để yên tao nghỉ -Nguyệt buồn thiu gằn giọng _Ăn đi không đói – lách qua người Nguyệt đi vào trong phòng đặt thức ăn xuống ngồi chếm chệ trên giường _Tao không đói .Với cả….Mày biến khỏi giường tao mau ! –Nguyệt hét lên _Giường của chị Linh với Ngân nữa mà – vẫn ngồi lì trên giường rồi nhìn xung quanh _Mày đang định tạo ra chiến tranh thứ 3 à? – ngây thơ hỏi _CÚTTTTTTTT……..-Nguyệt hét lên _Ăn đi! – kéo tay Nguyệt ngồi xuống đưa đĩa thức ăn cho Nguyệt.Nguyệt tròn mắt nhìn _Hay muốn tao đút cho mày – cười ranh ma _Không…ưm –Nguyệt chưa nói dứt câu thì nhét miếng nem vào mồm Nguyệt _Đờ mờ.Tao đập mày chết giờ -Nguyệt cau có nuốt miếng nem _Giận tao gì à? – cầm quyển truyện của Nguyệt chậm rãi hỏi _Không dám giận Dương thiếu gia –Nguyệt chu mỏ nói.Nhìn cô đáng yêu ơi là đáng yêu _Đó đó mà nói không – lấy tay búng trán Nguyệt làm cô xoa xoa cái trán _Hừ -Nguyệt hừ lạnh rồi tiếp tục cấm cúi ăn _Hay vụ ở Vincy – cúi xuống nhìn Nguyệt.Bây giờ mặt chỉ cách Nguyệt có vài xen-ti-mét _Liên quan gì tới tao –Nguyệt đổ mặt nhíu mày nhìn _Thế mà từ sáng không nói chuyện với tao .Lại còn lạnh lùng với tao nữa chứ .Mày bảo tao nên suy nghĩ sao? – nhe nhơn nói .Nguyệt đỏ mặt bro đĩa thức ăn xuống đẩy ra nhưng cậu mạnh quá _Thế thì đừng nghĩ –Nguyệt quay mặt đi .Nam ngẩng dạy toe toét cười _Sự thật lù lù ra đấy còn gì ? –Nam cười ranh ma _Hừ.Đi xuống cho tao ăn.Phiền phức –Nguyệt đẩy Nam ra khỏi phong nhưng dù một mi-li-mét cậu vẫn đứng y chỗ cũ rồi Nam cúi xuống bao phủ lên môi cô 1 nụ hôn nhẹ nhàng nhưng cũng rất mãnh liệt như muốn chiếm hữu thành của tiêng vậy .Nguyệt đỏ bừng mặt đứng im một chỗ để cậu cưỡng hôn chô tới khi cả hai muốn ngẹt thở Nam mới buông ra rồi cười hì hì _Ai cho mày hôn tao –Nguyệt phụng phịu nói _Muốn mà được à? Từ nay cấm le ve với thằng nào không cẩn thận đấy ! – đe dọa.Không biết có nên tin đây là lười tỏ tình không nữa hay là lời đe dọa _Kệ tao.Mày cứ le ve với các em khác đi rồi …ưmmm- Và cô lại bị cưỡng hôn lần nữa nhưng nhẹ nhàng và nhanh gọn hơn _Sao mày cứ hôn tao bất thình lình vậy? –Nguyệt dâm chân phồng má đến là đáng yêu _Vậy thì mày cứ nói linh tinh xem – toe toét cười _Hừ.Tao đói –Nguyệt xoa xoa cái bụng phụng phịu nói _Xuống bếp đi! Vẫn còn đồ ăn đấy –Nói rồi không cần biết cô đồng ý hay không cậu cứ thế kéo xềnh xệch xuống _Ơ ơ.Ai cho hai đứa mày năm tay –Linh chỉ vào tay 2 đứa cười ma mãnh làm cả 2 đỏ mặt rụt tay lại _Ái dà còn đỏ mặt cơ à? Khai mau –Ngân hùa theo Linh _Có gì đâu.Nó không chịu xuống ăn em lôi nó xuống đấy chứ ạ.Sợ nhà đẹp mà có lợn chết – nhe răng cười _Mày muốn chết sớm à? –Nguyệt dơ nắm đấm đe dọa “Vừa sến sẩm xong giờ trở mặt liền.Đồ chó điên “ Nguyệt nghiến răng lườm .Nam như biết điều cười giải hòa _Chúng mày không khai tao oánh từng đứa đấy ! –Linh bẻ tay đe dọa _Không có gì là không có gì mà –Nguyệt và lắc đầu _Tụi em nhìn thấy và nghe thấy hết rồi –Shi và Lyly đồng thanh toe toét cười _Yaaaaaa….Mấy người theo dõi tụi tôi rồi còn nói này nói nọ à ? –Nguyệt cáu lên _Vui mà Ngân nhỉ? –Linh cười nhìn Ngân _AI kêu chúng mày yêu nhau mà không dám nhận –Ngân mỉm cười _Hừ -Nguyệt tức anh ách kéo ghế ngồi xuống _Haizzz….Tao lại mất đi một thằng người yêu hờ rồi –Linh thở dài ngao ngán nhìn _Chị bám em hoài là em không rược được em dâu về cho chị đâu – nhe răng cười _Không cần cũng có người làm em dâu rồi mà ,Nguyệt nhỉ?-Linh nháy mắt nhìn Nguyệt làm cô đang ăn thì sặc _Nước này – nhanh tay lấy cốc nước đưa Nguyệt _Đờ mờ thế là chỉ có mình với Ngân FA thôi à? Buồn ghê - _AI bảo là con Ngân FA.Nó có người rồi –Nguyệt chu mỏ nói _Tao làm gì có ai –Ngân nhíu mày nhìn con bạn mình nói xàm _Ơ mày bỏ tao à Ngân? Ahuhu –Linh giả vờ mếu máo _Tao có ai đâu con hâm này –Ngân quát “Em chưa bao giờ nghĩ là mình sẽ yêu Và sẽ yêu ai đó thật nhiều Em chưa bao giờ nghĩ cuộc đời có anh Làm trái tim này thật mong manh Em luôn tin rằng cứ một mình cũng vui Và có khi cho đến trọn đời Nhưng đâu ai ngờ bỗng một ngày mới hay Tình yêu khiến cho lòng mê say Có những lúc em vu vơ suy nghĩ Có những lúc em lại thẫn thờ Những bối rối cứ đong đầy trong trái tim em từng ngày……” (Vì anh là của em –Hòa Minzy) Đột nhiên chuông điện thoại Ngân reo lên làm gián đoạn cuộc cãi vã _Alo. Jun JiJi đây ạ! –Ngân nói “Ngân, anh đây” đầu dây bên kia là giọng 1 người con trai _A anh Lâm –Ngân hét lên làm cả lũ tròn mắt nhìn “Ừ anh đây” Lâm cười.Chắc chỉ với Nguyệt và Ngân là anh hay cười còn với Linh anh hay cáu hơn (Tại chị cứ hở tí lại nhoi nhoi ai mà không cáu cho được =))) ) _Anh gọi em có việc gì không ạ? –Ngân hỏi _Nhớ nên gọi chứ sao –Nguyệt nói nhỏ nhe răng cười “Em bật loa lên cho anh “ Lâm cau mày nói _Vâng ạ-Cô gật đầu rồi bấm loa ngoài “Anh nghe thấy em nói gì đấy nhá Nguyệt.Cứ cẩn thận đi ! –Lâm đe dọa _Oan quá em có làm gì đâu anh hai –Nguyệt giả bộ ngây thơ mếu máo _Anh lâm ơi con Nguyệt nó cướp nờ y hờ cụa em rồi anh ạ.Anh về sử nó đi anh –Linh nhày bỏ vào mếu máo hét “Kệ em liên quan gì tới anh “ Lâm nói xong Linh ngồi thu lu như cún con “ 7h tối nay tụi a về đến sân aby Tan Sơn Nhất .Bọn em chuẩn bị cho anh 1 phòng nữa nhá “ Lâm nói _Vâng ạ -Ngân gật đầu _Làm gì vậy anh? – lên tiếng “Shi không nói với tụi em à?” Lâm nhíu mày _Em có nói mà nhưng anh chị đấy không chịu nhớ ý chứ -Shi phụng phịu nói _WAR VỀ -rồi cả 4 :Ngân,Nguyệt,, hét lên khiến người bên kia sập máy luôn _Anh hai…..Anh haiiiiiii-Nguyệt hét um tỏi nhưng sự trả lời chỉ là im lặng _Ax cái ông này –Linh bực mình _Thôi dọn dẹp thôi.Phòng đấy để lâu hơi bụi bặm đấy –Ngân cười _Tụi em cũng giúp luôn nhá ? –Lyly dịu dàng dọn bát đĩa cùng Ngân nói _Ok-tất cả đều gật đầu