Bí mật thiên địa

Chương 262 : vượt mặt quang minh

Vèo! Chớp mắt Tiêu Phong bị hút vào trong Ngọc sơn, dường như đi qua một đường hầm ánh sáng. Tiêu Phong cảm thấy cơ thể mình nhẹ bẫng như không. Bị kéo đi không thể điều khiển , mọi thứ trước mắt đều không rõ nhưng tốc độ hẳn rất nhanh, Tiêu Phong chỉ cảm thấy gió thổi qua mặt , lành lạnh. Vài giây sau, Tiêu Phong chợt khựng lại. Trước mắt như đột ngột nổ tung toé nhiều tầng pháo bông, ánh sáng rực rỡ chiếu rọi. Vẽ ra một khoảng không ánh sáng , mở ra tầm nhìn mờ tối , mọi thứ đần trở lên rõ nét , từ từ Hiện ra trước mặt Tiêu Phong . Vù vù! Tiêu Phong hít ngược khí lạnh, hơi ngỡ ngàng với cảnh tượng trước mắt. thế mới thấy rõ hắn đang ở trong một cái lồng chụp cực to, trong lồng có một tòa cung điện to lớn, bên trên có chữ Thiên Ngọc cung. Bên ngoài lồng chụp là đám Hắc Vũ chân quân, Quang Minh thánh tử. Bên ngoài là một thế giới ánh sáng vàng, có núi có sông, sáu chân nhân đang chiến đấu với sáu người Hắc Vũ chân quân. Quang Minh thánh tử, Dương Chí Dương và hai chân nhân khác đang ở chỗ cái lồng chụp to lớn. Hai chân nhân không ngừng tấn công cái lồng. Dương Chí Dương bỗng nhiên giật mình kêu lên: - Tiêu Phong? Là Tiêu Phong! Quang Minh thánh tử cũng biến sắc mặt nói: - Tiêu Phong? Không thể nào! Trông thấy Tiêu Phong, chiến đấu bên ngoài chượt đứng lại, từng cường giả Hư cảnh không thể tin nhìn Tiêu Phong ở trong lồng chụp. Một chân nhân sắc mặt khó xem nói: - Chúng ta tốn công tìm thật lâu mới ra, phá lồng chụp nửa ngày không được, Tiêu Phong làm sao đi vào? Dương Chí Dương kinh ngạc nhìn hai người: - Tiêu Phong? Còn có con mụ điên Lý Chiêu Anh kia? Tiêu Phong cách lồng chụp nhìn mọi người, cuối cùng dời ánh mắt hướng Quang Minh thánh tử. Tiêu Phong mỉm cười với Quang Minh thánh tử. Nụ cười này ở trong mắt Quang Minh thánh tử tựa như đang trào phúng gã. Quang Minh thánh tử không thèm đếm xỉa đến tiêu Phong quát: - Tấn công cho ta, cùng ra tay! Ầm! Đám Hư cảnh cưỡng bức công kích kết giới. Tiêu Phong quay đầu đi theo bước chân Lý Chiêu Anh. Dương Chí Dương tức giận gào thét: - Tiêu Phong, khốn kiếp, ngươi đứng lại đó cho ta, mọi thứ bên trong đều là của ta, của ta! Nhưng hiện tại Dương Chí Dương bị ngăn cách bên ngoài, không thể chặn lại Tiêu Phong. Ầm! Lý Chiêu Anh đẩy cửa Thiên Ngọc cung ra. Bùm! Vô số ánh sáng đen bỗng lao ra khỏi Thiên Ngọc cung, không bị kết giới cản trở, bắn ra bốn phương tám hướng. Quang Minh thánh tử biến sắc mặt nói: - Ý chí của phượng hoàng? Đây là U Minh ý chí của phượng hoàng? Báu vật của tộc phượng hoàng ngay bên trong? Dương Chí Dương một chưởng đánh vào kết giới: - Quay lại, đám khốn kiếp các ngươi! Kết giới chỉ dấy lên một đợt sóng gợn rồi thôi. Vù vù! Quang Minh thánh tử vung tay áo, một chuởng lực vô cùng to lớn xuất hiện. - Mở cho ta! Ầm! Khí thế cường đại buộc đám cường giả liên tục thụt lùi. Chuởng lực lượng mạnh mẽ Quan khiến kết giới bỗng có một vết nứt, đang lúc Quang Minh thánh tử mừng rỡ thì vết nứt hồi phục lại như cũ, tựa như nó chưa từng xuất hiện. Dương Chí Dương ở một bên ngạc nhiên hỏi: - Làm sao có thể? Đây là kết giới gì vậy? Quang Minh thánh tử nói: - Kết giới càng mạnh chứng minh báu vật trong tộc phượng hoàng càng quý giá. Trong kết giới, Tiêu Phong,Lý Chiêu Anh đã bước vào bên trong. Két! Cửa đại điện đóng sầm. Dương Chí Dương tức giận gào thét: - Khốn kiếp,Quang Minh ngưoi mau nghĩ cách,mau mở ra cho ta! Quang Minh thánh tử khuân mặt âm trầm lại tiếp tục tung ra một chuởng lực dấnh tới, đập vào kết giới. Dù hắn có không quan tâm gì mấy nhưng cảm giác bị ngưòi khác vựot mặt thật không dễ chịu chút nào.