Hai tuần sau đó, Taehyung dưới sự giúp đỡ của Yoongi đã xác định được vị trí hồ nước mà mẹ cậu bị dìm chết. Chỉ là khác với những gì Jungkook và Yoongi dự đoán, cậu ba không cho người vớt xác mẹ lên và lo hậu sự cho bà đầy đủ. Taehyung đơn giản nói rằng: "Nếu chứng cứ cuối cùng và duy nhất mất đi thì Hyunsuk sẽ hoàn toàn thoát tội."    Và cuối cùng thì Jungkook cũng hiểu được phần nào ý định của Taehyung, cậu sẽ dụ dỗ Hyunsuk lần nữa nhúng tay vào việc này, như vậy mọi tội lỗi sẽ dồn hết lên đầu ông ta. Chỉ có điều quản gia Jeon không biết Taehyung sẽ làm bằng cách nào và làm ra sao. . .. ... ... ... .. . Jimin cẩn thận lau chùi từng chiếc ly thuỷ tinh vừa được phục vụ khử trùng và hong khô trong phòng sấy, đến khi chúng đã đạt đến một độ bóng nhất định liền sẽ được chàng bartender đặt lên kệ tủ phía sau mình.    Câu lạc bộ bấy giờ có chút vắng vẻ, nhất là khi những tia nắng cuối cùng của ngày chưa tắt hẳn thì trông nó càng giống một phòng trà hơn. Jimin sau khi xong việc thì đảo mắt nhìn nam nhân đang mân mê ly rượu hung đỏ trên tay, lại thầm đọc xem khối cảm xúc trên mặt Taehyung biểu thị cho điều gì. -Anh ơi, bạn nữ múa cột vừa báo bị tai nạn, hôm nay không thể tới được. Nam bồi bàn chạy tới nói với Jimin, lại không giấu nổi sự lo lắng của mình. -Cậu hỏi DJ xem cậu ta chơi thêm một hai bài được không, chúng ta trả thêm tiền. Taehyung lúc này ở một bên, nghe thấy cuộc trò chuyện kia của anh chủ quán liền không khỏi bật cười, cậu nói với Jimin. -Từ khi nào mày phục vụ cả cái này vậy? -Hiệu ứng đám đông cả thôi. Không có thì họ đòi hỏi, mà nhảy thoát y thì không đúng với ý định làm ăn của tao.-Jimin vừa nói vừa nghiêng chai rót thêm rượu vào ly cho cậu    Taehyung khẽ gật gù như hiểu chuyện, sau đó lại tiếp tục nằm im trong khoảng lặng của riêng mình. Jimin biết rõ bản thân không thể cứ để người bạn thân thiết bần thần như vậy nên quyết định mở lời.    -Mày và Jungkook...sao rồi?    Sau khi nghe được câu hỏi kia, trên mặt Taehyung liền thoáng có chút bất ngờ, nhưng suy đi tính lại thì Jimin đâu đơn giản chỉ là một người đứng quầy, nó là một bartender, mà bartender thì luôn biết về khách hàng của mình.     -Jungkook...từ chối tao...mà cũng chẳng phải, anh ấy bảo là thích tao...nhưng lại không như cách tao muốn.    -Và rồi mày làm gì?-Jimin nhướng mày mỉm môi, tiếp tục hỏi    Taehyung khẽ quan sát ly rượu trong tay như không muốn trả lời, nhưng sau cùng cũng chẳng ngăn được dòng cảm xúc của mình chảy trào trước mặt đối phương.    -Tao cạch mặt Jungkook, theo kiểu...không đụng chạm thân thể nữa?...    Jimin nghe thế thì mỉm môi cười, nó xoay người ra phía sau để kiểm tra nguyên liệu pha chế của mình, giọng lại nhẹ nhàng vang lên.    -Thật ra thì...mày không sai đâu Taehyung, thứ mày đưa ra là lựa chọn...Mày đặt tình cảm và lí trí lên bàn cân, lòng mày nghiêng về bên nào thì mày theo như vậy, bản chất con người ai cũng thế cả.    -Thế tại sao bây giờ tao lại cảm thấy khó chịu?-Taehyung nhíu mày nghi hoặc    Jimin im lặng không đáp, với tay lấy một chai rượu trên kệ tủ cao, thuận tiện xem xem mình có cần nó nữa hay không, sau đó mới tiếp tục nói.    -Tao nghĩ là vì mày đang dần tha thứ cho những gì Jungkook đã và đang làm...Và đôi khi, mày còn tự nhủ là bản thân mình sai khi không chịu hiểu cho hắn...    Jimin bấy giờ trông thấy sau lưng chỉ còn một khoảng lặng thì liền biết mình đã đâm trúng tim đen của cậu ba. Và mãi đến một lúc sau, khi suy nghĩ đã phần nào thông thoáng hơn thì Taehyung mới chịu mở miệng.    -Jungkook đối với tao...thực rất giống thành thị lúc về đêm, dù yêu thích đến mấy cũng không thể nằm lòng.     -Thế thì thừa nhận đi, mày yêu thành phố này và mày cũng yêu Jungkook, dù có quanh quẩn đi đâu, lưu lạc chỗ nào thì mày cũng sẽ trở về thôi.    Jimin thoả mãn khi nghe thấy tiếng bật cười của Taehyung lảng vảng bên tai.    Jimin yêu thích những cuộc trò chuyện ngắn ngủi như thế này, không phải chỉ riêng với Taehyung mà với tất cả những vị khách đã tìm đến nó để trút bầu tâm sự. Những cá thể ấy đều đặt trên vai những gánh nặng mà bản thân chẳng nhất thiết phải mang theo cùng. Và Jimin thấy thật tốt làm sao khi họ thể đến đây và bán lại những nỗi buồn ấy, đổi lấy một ly cocktail có thể khiến cho màn đêm thêm phần mị hoặc.    Đương lúc Jimin còn đang bận bịu trong trí não của mình với những ý nghĩ xoay vòng thì Taehyung lại nảy ra một ý tưởng khá là điên rồ. Cậu khều tay Jimin, nói nhỏ với nó.    -Buổi diễn hôm nay...để tao làm cho?    Jimin lúc này nhíu cánh mày, hỏi ngược lại.    -Chú chắc sẽ không ngã?    -...dù tao không biết đu cột nhưng mày biết tao nhảy trông ổn thế nào mà.    ...    Thế là Taehyung đã thành công giật được tấm vé cho buổi diễn cuối tuần hôm nay, dựa vào một cơ hội chẳng hai lần xuất hiện.    Ngay sau khi thoả thuận với Jimin, cậu được phục vụ đưa vào phòng chuẩn bị phía sau sân khấu. Không gian căn phòng tuy rất rộng nhưng tuyệt đối không có khoảng trống riêng tư, mọi người ở đây trang điểm, thay đồ,...đều chẳng có chút che đậy.    -Ôi trời ơi, xem ai đến đây, cậu ba Kim gia!    Taehyung vừa đẩy cửa bước vào thì một nữ nhân cơ bắp với giọng nói ồm ồm đã nhảy bổ đến trước mặt cậu, trong mắt lại không giấu nổi những tia sáng của sự bất ngờ.    Taehyung trông theo gương mặt điểm tô một lớp phấn dày cộm của đối phương thì thoáng thấy dè chừng, nếu đúng như lời Jimin nói thì đây chắc chắn là quản lý sân khấu của bọn họ.    -Hôm nay cậu ba trình diễn một bản balad đúng không? Chúng ta mau đi xem thử trang phục của cậu nào~~~    -À...về cái đó...-Taehyung ngại ngùng cười, cảm thấy lời này nếu nói ra công khai thì bản thân cũng chẳng còn mặt mũi, nghĩ vậy cậu rướn người mà thì thầm vào tai đối nữ nhân    Quản lý sân khấu vừa nghe xong liền không khỏi trợn trừng đôi mắt, bà nhìn Taehyung như thể không tin. Chỉ là sự kiên định trong ánh nhìn đáp trả của cậu lại thành công thuyết phục bà.    -Cậu ba theo tôi, đêm nay sẽ vui lắm đây.    Quản lý nói rồi xoay lưng, đi vào trong căn phòng được đặc cách riêng cho mình. Taehyung cũng ngoan ngoãn theo sau. Sau khi đóng sầm cánh cửa sau lưng, quản lý liền đặt năm ngón tay lên trên bộ ngực quá khổ, hùng hổ nói.    -Trân trọng giới thiệu, tôi là Madam Cathy, người có thể biến Lọ lem trở thành công nương của một vương quốc! Và bây giờ! Đúng, chính tại khoảnh khắc này, tôi sẽ khiến cho cậu toả sáng!    Taehyung đối với thái độ quyết liệt này của người phụ nữ liền có chút giật mình, dừng không được mà cười trừ mấy cái. Cậu hiện tại cảm thấy có chút lo lắng, càng không biết quyết định chơi liều này của mình là đúng hay sai...    .    ..    ...    ...    ...    ..    .    Đúng chín giờ tối ngày hôm đó, khi câu lạc bộ tạm đóng cửa cho cuộc vui sẽ kéo dài quá nửa đêm thì Jimin liền giao lại công việc của mình cho nhân viên, thầm lặng di chuyển đến phía sau cánh gà. Chủ đích để xem xem Taehyung có thể kiếm về cho nó bao nhiêu tiền đêm nay.    -Sau màn vũ đạo này sẽ tới lượt Taehyung.-Cathy dựa lưng vào thành cột, khẽ nói với Jimin    -Bà tập múa cho nó chưa?    Cathy nghe hỏi thì khẽ lắc đầu, bà thấy nếu trước đây Taehyung chưa từng tập múa thì bây giờ có chỉ thế nào cũng vô ích, chi bằng để cậu ta tự coi hướng dẫn rồi tự mình làm trò, như vậy xem chừng còn thu hút hơn.