Bé trở thành con gái ruột của vai ác
Chương 35 : Bé trở thành con gái ruột của vai ác
Cô bé dùng chính gương mặt trắng nõn của mình nhẹ nhàng cọ cọ lên đầu bé mèo con, làn váy công chúa màu hồng đào giống như đóa hoa nở rộ, phát tán tròn xoe trên sàn nhà.
Lúc này, bên ngoài cửa sổ sát đất rộng mở là ánh mặt trời lóa mắt đang chậm rãi chiếu vào, ánh sáng xán lạn cùng với cơn gió mát lạnh, một tầng sáng màu vàng nhợt nhạt bao quanh một người một mèo vui đùa với nhau trên mặt đất.
Cô bé loli đơn thuần lại xinh đẹp, hai đuôi ngựa nhỏ cùng dải vải dài an tĩnh rũ ở sau người, tay nhỏ mềm mại trắng nõn ôm mèo con ở trong lòng ngực, nụ cười mềm mại sạch sẽ, như là có thể làm người nhìn ngọt đến tận trong lòng.
Một màn này mộng ảo lại ấm áp, tốt đẹp đến không thể tưởng tượng.
Nhưng Hứa Từ Dạ lại hoàn toàn không có tâm trạng thưởng thức, anh xem mà da đầu sắp nổ tung!!!
Xong rồi!
Lần này thật sự muốn xong đời!
Nếu như bị cậu hai tính cách quái gỡ vui buồn thất thường nhìn thấy mèo cưng của mình không chỉ có bị người chạm vào, sờ soạng, còn… Con mẹ nó bị người lăn qua lộn lại hôn một miệng lông, chỉ sợ cô nhóc loli này dữ nhiều lành ít.
Cố tình lúc này Lục Quân Hàn lại đi ra ngoài!!!
Hứa Từ Dạ sầu thúi ruột.
Sớm không đi trễ không đi, lại cố tình đi vào đúng lúc này!
Đừng xem thường ông nội nhỏ kia tuổi còn trẻ mà khinh. Tuy năm nay mới chỉ có bảy tuổi, nhưng người lại trưởng thành sớm đến đáng sợ, thông minh như quỷ yêu, sau lưng còn có gia thế hiển hách cấp bậc kim tự tháp.
Rất nhiều âm mưu thủ đoạn ngay cả cáo già trên thương trường nhìn đều lạnh cả người, hơn nữa trình độ độc ác trong xương cốt, thật đúng là không thể ít hơn so với Lục Quân Hàn!
Nhưng thực bất hạnh… Chính là một năm trước cậu ấy xảy ra tai nạn xe ngoài ý muốn, làm cho hai chân tàn tật, rốt cuộc không thể đứng dậy, từ đây tính cách của cậu ta càng thêm tàn nhẫn thô bạo.
Bên trong Kinh thành, căn bản không ai dám trêu chọc ông nội ma vương nhỏ này. Nếu không phải xuất phát từ lòng biết ơn mẹ của thằng nhóc đó, Hứa Từ Dạ thật đúng là không muốn nhận làm bác sĩ tâm lý cho thằng nhóc ma vương nhỏ này!
Anh lại không phải người chán sống, chê cuộc đời này quá dài!!!
Trong một năm chăm sóc tâm lý cho ông nội nhỏ này, tính cách âm u tàn bạo không thay đổi bao nhiêu, ngược lại anh sắp bị nó ép cho phát điên.
Nói ra quả thực muốn đập nát bản hiệu của anh!
Nhưng mỗi lần anh mở đường dẫn lối cho cậu nhóc thoát khỏi nơi âm u kia… Thì ông nội nhỏ này đều sẽ mang con mèo này theo, thằng nhóc rất quý con mèo chảnh chọe này, ngày thường không hề cho phép bất kỳ ai chạm vào cơ thể mèo nhỏ nhắn đó.
Hiện tại… Con mèo chảnh chọe không cho người chạm vào kia đã bị cô bé đáng yêu ôm vào trong ngực, vừa hôn, vừa vuốt ve, con tim anh đều sắp đóngn băng rồi.
Anh theo bản năng nhìn khắp bốn phía, không phát hiện bóng dáng ông nội nhỏ Bùi Tu Bạch kia, lặp tức nhẹ nhàng thở ra, biết chuyện còn có đường sống cứu chữa, vội vàng ra tiếng: “Lê Lê, buông tay! Mau thả con mốn lèo này ra ngay.”
Chỉ cần không bị ông nội nhỏ kia nhìn thấy cảnh bé loli ôm con mốn lèo này thì chuyện còn cứu chữa được.
Hứa Từ Dạ vốn định cướp con mèo đi, nhưng lại sợ con mèo bị dọa đến, nếu mạnh bạo quá sẽ làm con mèo giãy giụa, móng vuốt sẽ cào trầy Lục Lê, sẽ làm công chúa nhỏ bị thương.
Nếu Lục Lê có chuyện gì không hay xảy ra, không đợi Bùi Tu Bạch tìm anh phiền toái, đợi lát nữa Lục Quân Hàn bước vào, chỉ sợ sẽ phanh thây anh trước!!!
Thấy cô bé dùng ánh mắt nghi hoặc nhìn lại đây, anh ngồi xổm xuống, gương mặt đẹp như yêu nghiệt lộ ra vài phần ưu sầu cùng nôn nóng, nhỏ giọng khuyên nhủ: “Con không thể tùy tiện chạm vào con mèo này được! Con mau thả nó ra đi.”
“Meo meo thực đáng yêu nha!!!”
Bé con nghiêng đầu, chớp chớp mắt to trong sáng, ánh mắt mê mang: “Tại sao không thể đụng vào ạ?”
“Bởi vì con mèo này rất hung dữ, nếu con không buông nó ra, cẩn thận nó cắn con đó!”
Hứa Từ Dạ không nói dối, con mèo này xác thật không thích dính người, trừ bỏ Bùi Tu Bạch. Ngày thường cao ngạo lại tự phụ, lười biếng nằm ở cửa sổ, giống như không để bụng cái gì.
Nhưng một khi có người khác duỗi tay đi sờ nó, tâm tình tốt nó có thể cho nhóc sờ vài cái, tâm tình xấu thì ăn móng vuốt ngay, cào mặt đã tính nhẹ.
Tính cách không khác gì chủ nhân của nó, nhìn dịu dàng vô hại, ưu nhã tự phụ, thật ra lại vô cùng táo bạo độc ác.
Thấy cô bé lộ vẻ mặt do dự, Hứa Từ Dạ sợ kéo càng lâu càng có chuyện gì đó ngoài ý muốn…
Hết chương 35
Truyện khác cùng thể loại
130 chương
869 chương
20 chương
501 chương
166 chương
62 chương





