Bảy Thói Nghiện
Chương 34
Nước lũ ngập lụt khắp mọi nơi, thi thoảng từ xa Ink bắt gặp nhiều người trèo tít tận lên cao. Mặc cho hắn không ưa, phản đối ý kiến ra sao, cậu cố gắng giúp họ đoàn tụ với làng. Ink cứu đủ thể loại từ già tới trẻ.
"Cảm ơn hai người… cơn bão ập tới như sóng thần vậy, tôi đã di tản nhưng vì sức yếu mà lạc mất…"
Một ông già quái vật thỏ lông vàng thích tâm sự về cuộc đời với cách kể chuyện lôi cuốn, lôi cuốn tới nỗi Ink suýt quên việc chính.
"Em nghĩ là mọi người đã đi về phía kia kìa!"
Một bé con gầy trơ may mắn bám được vào cành cây nổi, rất yêu đời, nên Ink đã tặng cậu nhóc một con Pegasus bằng gỗ tí hon.
"… cảm ơn."
Một cô gái trầm mặc, trông như hai ngày rồi chưa được nghỉ ngơi.
Họ hầu hết có phần sợ sệt Error, hắn không nói không rằng, ngồi yên ở cuối thuyền, gầm gừ khi ai đấy động vào người. Mỗi lần như thế, hắn lại lườm Ink, cậu chỉ biết nhún vai cười xuề.
Cả chặng đường, Error bất động, chẳng mấy khi mở lời. Ink cố đoán tâm trạng hắn, tóc hắn che nửa mặt, đến cả đuôi cũng nằm tại chỗ đằng sau lưng.
Hắn cứ trầm lặng ấy thế, đờ đẫn quan sát khung cảnh.
"Chú trông ngầu quá!"
Cho tới khi một cô bé tầm mười bốn tuổi xuất hiện, vô cùng tò mò thích thú về mọi thứ. Ink vô tình tìm thấy nó ngồi nghịch ngợm trên hòn đá lớn giữa bờ nước.
"Cho con xem cả mặt chú đi!"
"Tránh ra, nhóc con."-Error thở hắt, mặt cau có, tuy nhiên nhóc con chẳng hề e dè.
"Nhưng nhưng… đây là lần đầu con thấy một quái vật ngầu như chú á!"
"Ừm, ta biết là ta đây ngầu mà nhóc."-Error nhếch mép, Ink nhướng mày.
"Vậy còn tôi? Em thấy tôi ngầu chứ?"-Ink hỏi han, trông khá tự tin.
Nhóc con xoa cằm, hừm to tiếng. Cậu toát mồ hôi, cười méo mó.
"Ngài là nam đúng không ạ?"
"Tôi không thấy điều đó quan trọng cho lắm?"-Ink nghiêng đầu. Error cau mày, bắt đầu nhận thức được một chuyện vô cùng quan trọng mà trước đây hắn chưa từng để ý.
"Nhưng con cần cách để xưng hô chứ?"-cô bé bĩu môi, gãi đầu.
"Ừ ha… cứ dùng xưng hô nam, hoặc nữ, tùy ý."-Ink mỉm cười.
Error không hài lòng, liền ý kiến:
"Nam hay nữ thì bây vẫn dị dạng như thường, chi bằng chọn bừa một cái đi."
Ink xoa cằm, suy tư, tộc trưởng chưa từng gọi cậu bằng cái gì ngoài "mi" hay "con".
"Tùy trường hợp mà tôi sẽ chọn à, bình thường mọi người gọi tôi như đàn ông. Tôi không muốn tự giới hạn bản thân vào cái gì đấy, cứ để người khác chọn theo cách nhìn của họ."-cậu nhún vai.
"Còn trường hợp nào mi muốn làm nữ chứ?"-Error nghiêng đầu, không ngờ có một ngày hắn để tâm chuyện này.
"Tôi không hứng thú, nhưng nếu cưới ai, tôi muốn làm vợ. Xa ơi là xa hơn nữa, nếu có con, tôi muốn làm mẹ!"-Ink liếng thoắng, nhìn con thuyền trôi dạt mới nhanh tay chèo tiếp. Error rùng mình, không thể tưởng tượng thể loại như cậu làm phụ huynh.
"Kể cả người ấy của ngài là một người phụ nữ ạ?"-bé con thắc mắc.
"Ừ!"-Ink giơ ngón trỏ.
"Con chưa từng biết một gia đình có thể có hai người vợ cưới nhau!!"-mắt nó sáng lên, trông chừng tiếp nhận kiến thức mới.
"Chuẩn! Và ta dùng bạn đời dễ thương, cộng sự cho ngầu, à mà cộng sự thì tùy… nói chung không nhất thiết phải là vợ chồng."-Ink vỗ đầu nhóc con.
"Chỉ là giới tính, mà bay sang cái gì rồi không biết…"-Error ngăn chặn bản thân khỏi cười ngặt nghẽo.
"Hừm… con ít thấy cặp đôi kiểu vậy lắm… chủ yếu từ quái vật, và người lớn sẽ bảo tránh xa họ ra."-bé con đắn đo, khoanh tay, mặt co rúm đầy tâm tư.
Ink chớp chớp mắt, quay sang Error, hắn chỉ nhìn lại cậu.
"Nói rồi, vụ phân biệt vẫn tồn tại."
Ink cúi xuống, tạm thời dừng công chuyện.
"Chỉ cặp đôi quái vật, hay cả quái vật?"
"Đôi khi là cả quái vật ạ. Một số người nói có, người nói không."-bé con trả lời, gãi má.
Ink trầm ngâm, vỗ vai nó.
"Em đừng như họ nhé, nhóc con."
"Không bao giờ, quái vật quá ư là ngầu!!"
Error cười nhẹ một tiếng, lọt vào tai Ink.
"Chắc chắn đó, không thì họ sẽ như ông chú kia, làm thương em đấy."-cậu cười ranh, chỉ trỏ hắn. Error bật dậy, đuôi vẫy vẫy.
"Chú… chú có đuôi!!"-nhóc con há hốc mồm, đưa hắn đôi mắt bầu trời sao. Error gầm gừ, ngửa cổ tránh mặt nó.
"Ta không ngán thịt trẻ con đâu."-hắn thở phì.
"Trước khi con chết con muốn sờ đuôi chú…!"-nhóc con chắp tay vái.
Error nghẹn họng, liếc cô bé từ đầu tới chân, nghi hoặc nheo mắt, soi xét phần da khô nức nẻ. Hắn thở dài, cho đuôi trước mặt nhóc con. Nó trố mắt, ngẩng nhìn Error, hắn quay đầu sang bên khác, hồi lâu mới gật đầu. Nhóc con từ từ chạm thử, mặt hớn hở.
"Anh đúng là phân biệt đối xử, sao cấm đoán tôi, cộng sự thân thiết của anh sờ đuôi cơ chứ?"-Ink chống nạnh, bĩu môi.
"Đừng nhiều lời, ngươi vô duyên thấy bà."-Error sởn gai óc, nhớ lại kí ức về những lần đầu gặp.
"Ngài nên hỏi trước!"-cô bé thử quấn đuôi Error quanh cổ, hắn suýt nữa ngứa ngáy bóp cổ nó.
"Ồ… vậy nếu tôi hỏi, anh sẽ cho phép tôi chứ?"-Ink nhoẻn miệng.
"Không."-Error ngay thẳng đáp.
"Không thể tin được!"
Cuối cùng cũng đến nơi cô bé chỉ, Ink ngó nghiêng chẳng thấy ai, ngại ngần dừng thuyền để nó xuống. Error đứng dậy, loạng choạng tí nữa ngã.
"Cảm ơn hai người thật nhiều."-cô bé phủi quần áo, cúi chào Ink và Error.
"Nhóc con, mi một mình à?"-Error xoay trái xoay phải, chỉ gặp nước lũ chưa rút và đồ vật trôi lênh đênh quanh vùng đất cao này.
"Bố mẹ con bảo sẽ gặp con ở đây, nên con sẽ ngồi chờ họ."
Error ngồi xuống, chống tay lên trán. Ink hừm một tiếng, không biết nên cảm thấy ra sao, đùa như nào cho hợp.
"Này, ta có câu đố này."-hắn đột nhiên mở lời.
"Hử? Tưởng anh—"
"Để yên. Nghe đây…"-Error ngồi thẳng dậy.
"Nếu Đấng nâng cấp sóng biển lên một tầm cao gần sát Người, thì gọi sóng đó là gì?"
Ink xoa cằm, suy nghĩ, đầu giở từng trang về lịch sử các trận bão lớn nhất.
"Con biết, con biết nè!!"-cô bé hí hửng giơ tay. Ink sốc, khâm phục nhóc con.
"Là gì?"
"Sóng thần!"
"Đúng rồi."-Error gật đầu. Bé con liền vỗ tay ăn mừng.
"Ơ…!"-Ink dậm chân, khoé miệng mấp máy.-"câu đùa tệ hại!"
Error cười nhẹ, cậu gặng nhịn cười.
"Đoán được chắc chắn sống được. Nếu bố hay mẹ mi không tới… ta mặc kệ đấy, tự hiểu."
Cô bé không trả lời, tuy nhiên vẫn giữ nụ cười trên môi.
"Mẹ con là quái vật biển siêu ngầu đó, con chắc chắn mọi thứ sẽ ổn thôi."
"Hử? Vậy em là con lai?"-Ink nghiêng đầu.
"Vâng, nhưng chỉ khi con tắm biển thôi, nước lũ không làm vảy con mọc."
"Ra đấy không phải phần da nẻ…"-Error thầm thì.
Cô bé giật mình, tự dưng nảy ra ý nghĩ.
"Hai người chờ đây một xíu!"
"Không có nhiều thời gian đâu."-Error càu nhàu.
"Một xíu thôi!!!"-cô bé vừa chạy vừa thốt.
Error thở hắt, Ink bật cười.
"Cười cái gì?"
"Chỉ là anh toàn đùa vào lúc ngớ ngẩn."
"Đã lâu rồi không giết ai, nên ít đùa thôi."-Error phẩy tay.
"Nhưng anh đã không đùa khi giết Undinie."
Error chấm mắt liên tục, đối mặt Ink. Mặt cậu vô hồn, con ngươi vẫn đổi dạng khi nhắm, nhưng Error bấy giờ mới thông hiểu vì sao cậu vẫn sống sờ sờ ở đây.
"Undyne."-hắn chữa.
"Nhầm, cơ mà điều ấy không thay đổi khẳng định của tôi."-Ink cười xuề, ngượng ngùng gãi đầu.
Truyện khác cùng thể loại
43 chương
20 chương
21 chương
40 chương
5 chương
35 chương
8 chương
17 chương
31 chương




